Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 179 : Xích Diễm!

Ngày đăng: 06:05 19/04/20


Hai mắt Diệp Trần lập tức nhíu lại.



Tám người này đều là cao thủ đỉnh cấp thế giới, cho dù là hắn, nếu như ở dưới tình huống không sử dụng con bài chưa lật, trong thời gian ngắn chắc là khó mà dành được chiến thắng.



Hơn nữa, cũng đúng lúc hắn muốn gặp và học hỏi một chút cao thủ của các nơi trên thế giới, đến cùng là có thủ đoạn gì cho nên cũng không có vội vàng diệt bọn hắn đi.



Chỉ có điều, một khi hai bên đánh nhau, hắn chắc chắn sẽ không có cách nào phân tâm đi bảo vệ Lâm Chấn Nam.



Mắt thấy, thủ hạ của tám cao thủ kia đã bắt đầu hướng đi tới gần mấy người Lâm Chấn Nam, lúc nào cũng có thể xuất thủ, Diệp Trần lập tức lật tay trái một cái, đã lấy kiện Linh khí Chuông Trấn Hải ra ngoài, "Vật nhỏ, hôm nay chính là lúc để kiểm nghiệm thực lực của ngươi!"



Chuông Trấn Hải giống như có thể nghe hiểu, lập tức ông ông tác hưởng, dường như vô cùng hưng phấn.



Diệp Trần mỉm cười, ném chuông nhỏ lên trên không chỗ mấy người Lâm Chấn Nam, đồng thời rót chân nguyên vào rong đó.



"Chuông Trấn Hải! Mở!"



Ầm!



Ở dưới sự duy trì bằng chân nguyên của Diệp Trần, Chuông Trấn Hải đột nhiên biến ảo ra một cái bóng mờ hình chuông to lớn, bao phủ mấy người Lâm Chấn Nam vào trong đó.



"Đây là vật gì?!!"



Các thế lực khắp nơi ở xung quanh, nhìn thấy cảnh tượng quái dị này, mọi người lập tức kinh hô lên.



"Ta không phải đang nằm mơ chứ?"



"Đây chắc là pháp bảo của tiên môn trong truyền thuyết sao?"



"Không nghĩ tới trê đời này thế mà có thủ đoạn thần thông như thế!"



...



Mấy người Âu Dương Hàn, cũng đang trợn mắt há hốc mồm ra mà nhìn.ê



Bọn họ chợt ý thức được, thiếu niên trước mắt này quen biết được càng lâu lại càng thấy sâu không lường được, mỗi lần vào lúc bọn họ nghĩ mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, Diệp Trần cuối cùng luôn xuất ra một thủ đoạn mới đến ngăn cơn sóng dữ.



"Không nghĩ tới đạo pháp của ngươi, vậy mà tu luyện đến tình trạng như thế!"



Phương Bất Quần thấy cảnh này, trong đôi mắt hiện ra vẻ kinh hãi, chậm rãi mở miệng nói:




"Tất cả đều đã kết thúc rồi!"



...



Bảy người từ bảy hướng khác nhau, cùng lúc thi triển ra một kích mạnh nhất của mình!



Ầm ầm!



Vào lúc này sát chiêu của bảy đại cao thủ đỉnh tiêm, tập trung vào một chỗ dường như muốn hủy diệt cả hòn đảo nhỏ này.



Trong Chuông Trấn Hải, mấy người Âu Dương Hàn thấy cảnh này, vẻ mặt mọi ngươi lập tức trắng bêch không có một chút máu, vẻ mặt đau thương.



"Cuối cùng vẫn phải thua sao?"



"Xong!"



"Ta đã sớm nói, dựa vào một mình hắn làm sao có thể đánh thắng được nhiều cao thủ như vậy?"



"Đây chính là cái giá lớn phải trả cho sự ngông cuồng!"



...



Vào lúc này, mọi người gần như đều cho rằng, Diệp Trần đối mặt với công kích có thể hủy thiên diệt địa của bảy người này, khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, không cần phải suy nghĩ nhiều.



Tuy nhiêm, không có ai để ý tới khóe miệng của Diệp Trần đang mỉm cười, "Nếu không phải ta sớm đã chuẩn bị, nói không chừng hôm nay thật đúng là muốn ngỏm tại đây..."



Thấp giọng lẩm bẩm một câu, hai mắt Diệp Trần bỗng nhiên nhưng lại.



"Xích Diễm!"



Ầm!



Từ trong cơ thể Diệp Trần, đột nhiên bộc phát ra một đạo kiếm quang màu đỏ, xông thẳng lên trời!



Sau một lúc, thiên địa biến sắc!



P/S: Ta thích nào