Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 479 : Đất người gặp cố tri

Ngày đăng: 06:09 19/04/20


"Không!! Điều này không có khả năng! Rống!"



Thất vương tử đột nhiên lại gầm lên, cố gắng đứng dậy khỏi mặt đất.



Tuy nhiên, điều đó căn bản không giúp được gì cả!



Thất vương tử cảm thấy chính mình giống như bị một ngọn núi lớn vô hình đè ở trên người, để hắn không có cách động đậy được dù chỉ một chút!



"Đây không có khả năng! Ngươi! Ngươi đã làm gì với ta?"



Thất vương tử lúc này sớm đã không còn uy phong như trước đó, mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ, lại hướng về phía Diệp Trần gầm lên.



Phải biết, trong người hắn mang theo Thiên Lang huyết mạch, luận thiên phú tuy rằng ở toàn bộ trong hoàng thành không phải tồn tại mạnh nhất nhưng chít ít cũng là ở trong hàng ngũ hạng nhất a!



Bây giờ thế mà cơ hội xuất thủ cũng không có thì đã bị một chưởng của một tên thiếu niên còn trẻ hơn rất nhiều so với hắn ép cho quỳ rạp xuống đất!



Thực lực của đối phương đến cùng là mạnh cỡ nào?



Thiên phú lại cao tới trình độ cỡ nào?



Ngay cả vị thiên tài yêu nghiệt của Kim Mãng Hoàng tộc kia chỉ sợ cũng không thể làm được tới tình trạng như thế này đi!



Vẻ mặt của Diệp Trần bình tĩnh, khóe miệng lộ ra vẻ trêu tức, "Đây chính là thực lực của ngươi sao? Quả thực như con kiến hôi!"



Cùng lúc nói ra lời này, Diệp Trần lại nhấn một cái.



"A!!"



Thất vương tử lập tức lại phát ra một tiếng kêu thê thảm, đau đến không muốn sống nữa.



"Diệp tiền bối, không được!"



Lúc này Thanh Nham cũng đã phản ứng lại, lập tức hướng về phía Diệp Trần mở miệng nhắc nhở.



Nếu như Diệp Trần ở Lang Vương phủ trực tiếp giết đi Thất vương tử thì chuyện này thật không thể cứu vãn nổi.



Tuy nói trước đó Diệp Trần đã từng giết qua Thập Tam hoàng tử nhưng tốt xâu gì sau đó thì cũng đã hủy thi diệt tích, chỉ cần người của Thanh Hồ tộc không nói ra thì sẽ không có ai biết.



Nhưng chuyện trước mắt này thì khác, nơi này chính là hoàng thành, là Lang Vương phủ!



Nếu như Diệp Trần giết người ở chỗ này thì chỉ sợ tính mệnh của ba người bọn họ phải đặt ở chỗ này!




Oanh!



Mọi người nghe được điều này thì từng người từng người hai mắt lập tức trợn ngược lên, giống như đều cho rằng lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.



"Cái tên này lại dám nói với một tên cường giả cấp Hoàng như thế?"



"Hắn đây là điên rồi đi?"



"Thật sự là không biết chữ chết là viết như thế nào a!"



...



Ngay cả Khoa Lạc Phu cũng là giận quá mà cười, "Được được được! Ta ngược lại muốn xem xem ngươi người phương nào..."



Lời nói bao hàm sự tức giận của Khoa Lạc Phu còn chưa nói xong thì đối phương đã chậm rãi xoay người lại.



Mà sau khi chờ Khoa Lạc Phu nhìn thấy mặt của đối phương thì, câu nói của hắn bất kể như thế nào cũng không nói ra ngoài, hai mắt trợn lên thật lớn, giống như nhìn thấy chuyện gì đó khó mà tin nổi, "Diệp...Diệp Cuồng Tiên? A, Oh My God, thật là ngươi sao?"



Sau khi Khoa Lạc Phu kinh ngạc qua đi thì lập tức bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Trần, trên mặt lộ ra vẻ mặt sợ hãi lẫn vui mừng.



Xoạt!



Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức từng cái từng cái trợn ngược đôi mắt lên, cái mồm thì ngoác mãi ra.



Tiểu tử này thế mà biết tân nhiệm thủ tịch cung phụng của Huyết Lang tộc của bọn hắn?



Hơn nữa nhìn điệu bộ, có vẻ hai người có quan hệ còn rất không tệ a!



Đây là...đây là tình huống gì?



"Sư phụ! Ngài...ngài phải làm chủ cho đồ nhi a!"



Sau khi Thất vương tử choáng váng đầu óc quay cuồng một lúc, còn có chút không cam tâm, nhịn không được lại hô thêm một câu.



Không nghĩ tới, Khoa Lạc Phu lại lập tức nghiêm sắc mặt, "Ngậm miệng! Vị này là là hảo hữu của sư phụ, hai người chúng ta luận giao ngang hàng, nói đến còn là trưởng bối của ngươi đấy! Ngươi làm sao có thể vô lễ như thế? Dập đầu! Xin lỗi!"



Mọi người nghe được điều này thì lập tức hoàn toàn choáng váng.



P/S: Ta thích nào...chương 3