Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 480 : Ước định

Ngày đăng: 06:09 19/04/20


Thiếu niên này nói năng lỗ mãng như thế, vị thủ tịch cung phụng này của bọn họ là cường giả cấp Hoàng, chẳng những không có tức giận, thay vào đó ông ta còn ra lệnh cho Thất vương tử phải chịu nhục nhã hướng hắn dập đầu xin lỗi!



Con mẹ nó, tình huống như này là sao?



Sắc mặt của Thất vương tử Uy Liêm trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, trong lúc nhất thời không biết nên phải làm như như thế nào cho phải.



Mệnh lệnh của Khoa Lạc Phu hắn không dám không nghe, thế nhưng muốn để cho hắn xin lỗi Diệp Trần, hắn bây giờ quả là không há nổi cái miệng này ra.



Lúc này, Diệp Trần khoát tay áo nói:



"Thôi! Lão khoa, hắn đã là đồ đệ của ngươi, vậy ta xem ở trên thể diện của ngươi không chấp nhặt với hắn!"



Lời này của Diệp Trần là dùng bằng tiếng Hoa Hạ.



Hai tháng vừa qua, vẫn luôn ngôn ngữ thông dụng ở Yêu giới để nói, thật vất vả gặp được một người quen ở ngoại giới, thế là tiếng mẹ đẻ không tự chủ được bất thốt đi ra.



Khoa Lạc Phu cười ha ha một tiếng, cũng nói tiếng Hoa, "Đã như vậy, vậy thì đa ta! Đúng, ngươi làm sao lại tới đây?"



Không đợi Diệp Trần trả lời, Khoa Lạc Phu tự hỏi đã tự trả lời nói:



"Ta biết, ngươi khẳng định không nhịn được dụ hoặc! Đáng tiếc Yêu giới này thực sự quá nhỏ, căn bản không có tính khiêu chiến gì!"



Sau khi hai người dùng tiếng Hoa Hạ trao đổi được một lát thì nhìn thấy mọi người ở xung quanh, tất cả đều có vẻ mặt ngây ngô nhìn qua bọn họ, thế là Khoa Lạc Phu quay đầu hướng về phía An Đức Lỗ nói:



"Ta với bằng hữu của ta có mấy lời muốn nói, các ngươi đi làm việc trước đi!"



Lần này hắn dùng tiếng thông dụng ở Yêu giới để nói, mọi người cuối cùng cũng nghe hiểu.



An Đức Lỗ lập tức một mặt khổ sở nói:



"Khoa Lạc Phu tiền bối, Đại hội bách tộc lập tức sắp phải bắt đầu, ngài xem..."



Khoa Lạc Phu nhướng mày, đang định một lời từ chối thì lúc này Diệp Trần ở một bên tiếp lời nói:



"Đại hội Bách tộc sao? Ta thế nhưng cũng đang muốn đi xem một chút!"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng cũng không có giấu diếm, "Trên người tên này, khả năng có thứ ta muốn!"



Khoa Lạc Phu lập tức trừng hai mắt một cái, "Không phải chứ! Diệp Cuồng Tiên, ngươi nghĩ đi đâu thế! Cửu Thủ Yêu Hoàng kia thế nhưng là lão tổ tông của Kim Mãng Hoàng tộc, là người tiên phong của triều đại, nói là chủ nhân của Yêu giới cũng không quá!"



"Coi như ngươi đánh thắng được hắn thì chẳng lẽ ngươi muốn chống lại với toàn bộ Yêu giới hay sao?"



Diệp Trần lại một mặt bĩnh tĩnh nói:



"Món đồ kia ta nhất định phải đạt được! Cho dù là địch của toàn bộ Yêu giới ta đây cũng không ngại!"



Khoa Lạc Phu lập tức trừng hai mắt một cái, cả người kinh ngạc nói không nên lời, cuối cùng yếu ớt nói ra một câu, "Ta tuyên bố trước a, chính ngươi tìm đường chết cũng đừng trông vậy vào ta sẽ giúp ngươi!"



Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Ngươi muốn giúp ta ta cũng không có thèm đâu! Tuy nhiên..."



Nói đến đây, Diệp Trần vỗ vỗ vào đầu Thanh Bảo Nhi bên cạnh nói:



"Lão Khoa, tiểu nha đầu này, sau này phải làm phiền ngươi giúp ta thay ta chiếu cố một chút!"



Khoa Lạc Phu nghe được điều này thì không thể không hơi kinh ngạc, "Ta cảm thấy thế nào giống như ngươi đang nói lời ủy thác a? Chẳng lẽ ngươi thật sự không muốn sống nữa à?"



Diệp Trần cười nói:



"Dĩ nhiên không phải! Thế giới này còn chưa có người có thể uy hiếp được ta! Chỉ có điều sau khi ta làm xong chuyện này thì cũng nên rời khỏi Yêu giới, sau này còn không biết có thể trở lại đây hay không, dù sao cũng phải vì tiểu nha đầu này tìm một chỗ dựa mới được!"



Khoa Lạc Phu nghe xong lời này cũng không có lập tức đáp ứng, sau khi trầm ngâm một lát mới mỏe miệng nói:



"Chuyện này ta có thể đáp ứng ngươi, tuy nhiên ngươi cũng phải đáp ứng một chuyện của ta!"



"Nếu như ta nói là nếu như, tương lai ngươi tìm được lối vào của thế giới kia thì xin nhất định nói cho ta biết!"



Diệp Trần tự nhiên hiểu rõ, thế giới kia mà Khoa Lạc Phu nói tới là chỉ cái gì, hơi tự đánh giá một chút thì gật đầu đáp ứng.



P/S: Ta thích nào.....