Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 617 : Ngũ Thải Thấn Cáp
Ngày đăng: 06:12 19/04/20
Thôn Thiên đỉnh chính là Tiên khí, chẳng những có thể luyện hóa vạn vật, bên trong còn có một vùng không gian.
Hơn nữa cùng với Càn Khôn Trạc khác biệt, Càn Khôn Trạch chỉ có thể để được vật chết trong đó, mà không cách nào thu vật sống và người sống vào trong đó, Thôn Thiên đỉnh thì lại có thể.
Đương nhiên, điều khiện tiên quyết là không bị chịu công kích từ bên ngoài, bằng không không gian bên trong cũng sẽ không ổn định.
Bên trong cấm địa của Dược Vương tông này tuy rằng có rất nhiều độc trùng độc thú, tuy nhiên linh trí đều không cao, chỉ cần Diệp Trần không chủ động trêu chọc thì chắc là sẽ không bị bọn chúng công kích.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị thả Thôn Thiên đỉnh ra để tiến vào bên trong trừ độc.
"Rống!!"
Chỗ sâu trong hang động vậy mà truyền đến một tiếng rít gào kinh khủng!
Toàn bộ hang động đều ầm ầm rung chuyển, độc trùng độc thú xung quanh ngay lập tức bị kinh hãi bay tán loạn, có hoảng hốt chạy bừa, vậy mà đánh về phía Diệp Trần.
Diệp Trần ngầm nói một tiếng rắc rối, đành phải vung Tử Quỳnh kiếm ở trên tay lên, đồng thời tế Tam Muội chân hỏa ra bắt đầu ra sức ngăn cản.
Bá bá bá!
Tuy rằng những con độc trùng độc thú này đằng cấp hầu như không cao, thế nhưng tất cả đều có chứa kịch động, hơn nữa số lượng đông đảo, cho dù Tam Muội chân hỏa của Diệp Trần có thể dễ dàng diệt sát bọn chúng, thế nhưng lại cũng đới tới càng nhiều độc trùng độc thú công kích trả thù hơn.
Càng đáng sợ hơn chính là Diệp Trần đã cảm ứng được khí tức kinh khủng ở sâu trong hang động kia cũng đang lặng lẽ hướng tới gần hắn!
"Rống!"
Phía dưới bỗng nhiên lại lần nữa phát ra tiếng cuồng hống, những độc trùng độc thú xung quanh kia ngay lập tức thi nhau chạy tứ tán lung tung.
Sau đó:
Ầm!
Một cái bóng đen khổng lồ, từ phía dưới đi ra đánh thẳng về phía Diệp Trần!
Tuy nhiên, tiệc vui cũng chóng tàn, ngay khi Diệp Trần đang cướp bóc thì Tô Mạn trong ngực bỗng nhiên tỉnh lại:
"Ưm ~~ "
Trong miệng Tô Mạn phát ra một tiếng kêu rên rỉ đê mê lòng người, lúc này gương mặt xinh đẹp cũng kiều diễm ướt át, thân thể mềm mại hoàn mỹ cũng bắt đầu ở trong ngực Diệp Trần uốn éo không ngừng.
"Tiểu Trần, ta nóng quá...nóng quá..."
Diệp Trần lập tức không ngừng kêu khổ, lúc trước hắn đánh ngất xỉu Tô Mạn, thế nhưng cũng chưa có thể giải độc cho cô ta, bây giờ tỉnh lại lần nữa, độc tính đã đại phát!
Nếu như lại làm lại chiêu cũ đánh cô ta ngất xỉu một lần nữa, thân thể của cô ta chỉ sợ ăn không tiêu, kinh mạch không thể không nổ tung lên!
"Con cóc thối này vẫn luôn đuổi theo không bỏ, ta căn bản không có cách nào trừ độc giúp chị Mạn, bây giờ nên làm thế nào cho phải?"
Diệp Trần càng nghĩ càng không thể nghĩ ra được một cái biện pháp tốt nào, mà lúc này độc tính trong cơ thể của Tô Mạn đã đại phát, đã bắt đầu xé rách y phục của mình, lập tức cảnh xuân chợt để lộ!!
Trong lòng Diệp Trần cũng càng thêm nóng như lửa đốt, "Thực sự không được thì cũng chỉ có thể tốc chiến tốc thắng, trước tiên xử lý con cóc thối này sau đó mới có thể yên tâm giải độc cho chị Mạn!"
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần đang định xoay người chủ động nghênh chiến Ngũ Thải Thần Cáp.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Ngũ Thải Thần Cáp ở xa đằng sau bỗng nhiên rống lớn một tiếng, trong tiếng kêu dường như hiện ra vẻ vội vàng.
"Ừm? Con cóc thối này làm sao đột nhiên cuống lên như vậy?"
Diệp Trần mơ hồ nhận ra cái gì đó, lập tức lại thâm nhập vào trong vài trăm mét, lập tức nhìn thấy phía trước vậy mà xuất hiện một tia sáng!
"Chẳng lẽ cuối huyệt động này lại còn có lối ra?"
Nghĩ tới đây, Diệp Trần lập tức cuồng hỉ.
P/S: Ta thích nào....chương 2