Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 633 : Chỉ bằng các ngươi, cũng muốn giết ta?

Ngày đăng: 06:12 19/04/20


Đám người Đoạn Kinh Thiên ngay lập tức kinh hãi, gần như theo bản năng lại hướng tới nơi truyền tới tiếng kêu thảm thiết kia lao tới.



Tuy nhiên, chờ tới khi bọn hắn chạy đến, thì người vừa kêu lên đó lại giống y như Nam Cung trưởng lão, trên mặt đất cũng chỉ còn lại là một cỗ thi thể, hơn nữa đan điền cũng bị hủy!



Không đợi Đoạn Kinh Thiên kịp phản ứng, cuối cùng là đang có chuyện gì xảy ra?



"A!!"



"A!!"



Đằng sau vậy mà lại truyền tới hai tiếng kêu thảm thiết.



Hai mắt Đoạn Kinh Thiên lập tức trừng một cái, đến giờ phút này cuối cùng mới phản ứng lại, lập tức hét lớn:



"Không tốt! Tiểu tử này không biết dùng loại yêu pháp gì, mọi người nhanh chóng tập trung, không nên bị hắn tiêu diệt từng người một!"



Những người còn lại cũng đã ý thức được thiếu niên Thế Tục giới thần bí kia lại là một nhân vật rất nguy hiểm, lập tức thu hồi lòng coi thường, thi nhau hướng Đoạn Kinh Thiên mà tới tập trung.



Tuy nhiên trong nháy mắt, mười ba tên cường giả đã chết đi bốn tên, có thể nói là tổn thất nặng nề!



"Tiểu tử hèn hạ vô sỉ! Có gan người đi ra đây, quang minh chính đại đánh một trận với chúng ta, đánh lén ở đằng sau thì tính gì là anh hùng hảo hắn?"



Đoạn Kinh Thiên tức giận đến nổi trận lôi đình, giọng nói như tiếng sấm nổ vang rền quanh quẩn ở trong toàn bộ Mê Lâm cốc.



"Hắc hắc! Các ngươi lấy nhiều nhiều ra bắt nạt ta, vậy cũng coi là anh hùng hảo hắn sao?"



Lời nói của Đoạn Kinh Thiên vừa mới rơi xuống thì giọng nói của Diệp Trần cũng đã vang lên.



Đoạn Kinh Thiên thông qua lời này, trong nháy mắt đã cảm ứng được vị trí của Diệp Trần, "Ở bên kia! Đi!"



Đoạn Kinh Thiên quát lớn một tiếng, trực tiếp theo hướng phát ra giọng nói vọt tới, tám người còn lại cũng vội vàng đi theo.



Tuy nhiên, chờ khi Đoạn Kinh Thiên là người đầu tiên tới nơi phát ra giọng nói kia thì lại không thấy bóng dáng của Diệp Trần đâu!



"Không tốt!"



Đoạn Kinh Thiên ngầm nói một tiếng không ổn, quả nhiên, cảm giác bất an ở trong nội tâm của hắn vừa mới dâng lên, đằng sau lại truyền tới hai tiếng kêu thảm thiết.



Trong tám người ở đằng sau, tu vi hai người yếu nhất, đã chết thảm dưới độc thủ của Diệp Trần!




Hai mắt Đoạn Kinh Thiên gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, trong sự tức giận còn lộ ra vẻ mặt trêu tức.



Tuy nhiên, Diệp Trần nhìn mấy người xung quanh một vòng, khóe miệng không thể không nhếch lên, "Chỉ bằng mấy tên phế vật như các ngươi cũng muốn giết ta?"



Thực lực của Diệp Trần bây giờ tuy rằng giảm lớn, thế nhưng chỉ kiêng kị cao thủ cấp bậc như Vân Thiên Thu, mấy người trước mắt này, hắn thật đúng là không có quá để vào mắt.



Ầm!



Cùng lúc nói ra lời này, Tử Quỳnh kiếm đã từ trong cơ thể Diệp Trần bay ra, một đạo kiếm mang dài tới hơn hai ngàn mét xông thẳng lên trời!



"Cái gì!"



Mặt mũi mấy người Đoạn Kinh Thiên lập tức từng tên tràn đầy vẻ kinh ngạc.



Hiển nhiên không nghĩ tới, Diệp Trần trước đó có bảo lưu, mà thực lực của hắn vậy mà cường đại tới tình trạng như thế!



Ầm ầm!



Một kiếm của Diệp Trần bổ về phía Đoạn Kinh Thiên, Đoạn Kinh Thiên vội vàng gọi ra một cái pháp bảo hình tròn để ngăn cản, đáng tiếc căn bản ngăn cản không nổi.



"Phốc!"



Đoạn Kinh Thiên trực tiếp điên cuồng phún ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược mà ra.



Nhưng vào lúc này, Diệp Trần cũng không được tốt cho lắm, kinh mạc bên trong cơ thể mới vừa khép lại không lâu, suýt chút nữa thì lại vỡ vụn lần nữa, khí huyết trong cơ thể nhộn nhạo.



Tuy nhiên, một kiếm vừa rồi của Diệp Trần đã đánh cho Đoạn Kinh Thiên thổ huyết, ngay lập tức trấn trụ được sáu đại cường giả còn lại.



Lại thêm trước đó, sáu người trước đó lại bị Diệp Trần giết chết một cách khó hiểu, trong lòng bọn họ vốn đã hoảng hốt, bây giờ ngay cả Đoạn Kinh Thiên cũng bị một chiêu của đối phương đánh bại, bọn họ nơi nào còn dám tiếp tục ở lại đây?



"Kẻ này không phải chúng ta có thể đối phó được, rút lui!"



Trong đó một tên trưởng lão của Thiên Đạo tông quát lớn một tiếng, ngay lập tức quay người liền trốn, năm tên còn lại cũng đang có ý định này cũng lập tức chạy theo.



Đoạn Kinh Thiên đã bị thương nặng, thấy cảnh này thì lập tức tức giận lại phun ra thêm một ngụm máu nữa.



P/S: Chương 1......Ta thích....