Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 634 : Rời khỏi Bồng Lai
Ngày đăng: 06:12 19/04/20
Diệp Trần cũng không nghĩ tới, những người này vậy mà chạy nhanh như vậy, thật ra thì thể trạng của hắn bây giờ, tự vệ có lẽ thừa sức, nếu như đám người này mà công lại hắn thì hắn thật đúng là chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt.
"Tiểu tử! Nếu như ngươi dám giết ta, thúc phụ ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Đoạn Kinh Thiên nhìn qua Diệp Trần đang chậm rãi tới gần thì lập tức dọa đến liên tục lùi lại, đáng tiếc bản thân hắn bị trong thương, một chút chân nguyên cũng không vận lên được, muốn chạy trốn cũng không chạy được.
Diệp Trần cười lạnh, "Ngươi yên tâm! Nếu như hắn dám chọc tới trên đầu của ta, ta chẳng mấy chốc sẽ để cho chú cháu các ngươi gặp nhau chỗ ông vải!"
Nói xong lời này, thân thể Diệp Trần nhoáng một cái trong nháy mắt đã áp sát trước mặt Đoạn Kinh Thiên, sau đó hướng phần bụng của hắn vẫy tay một trảo, "Thôn phệ!"
Hô hô hô!
Chân nguyên của Đoạn Kinh Thiên ngay lập tức bắt đầu nhanh chóng bị hút qua!
Ngay lập tức Đoạn Kinh Thiên sợ hãi quá đỗi, "Ngươi, ngươi đã làm gì đối với ta?"
Hắn muốn liều mạng ngăn cản chân nguyên trong cơ thể của mình trôi đi mất, thế nhưng căn bản không thể làm được gì.
"Ngươi là Ma tộc! Ngươi lại là người của Ma tộc!"
Đoạn Kinh Thiên hô to hét lớn lên, Diệp Trần không thèm để ý, tiếp tục thao túng Thôn Thiên thần công thôn phệ lấy chân nguyên của hắn.
Sau một lát, chân nguyên trong cơ thể của Đoạn Kinh Thiên đã bị Diệp Trần hấp thu sạch sẽ.
Sau khi Diệp Trần thôn phệ chân nguyên của Đoạn Kinh Thiên thì ngay lập tức thuận tay một chưởng làm vỡ nát đan điền của hắn, sau đó trực tiếp xoay người rời đi, không chậm trễ một chút nào.
Ước chừng khoảng mười phút sau, một đạo hắc ảnh từ trên bầu trời hạ xuống, rơi vào bên người Đoạn Kinh Thiên.
Đây là một lão giả tóc trắng trên người mặc một chiếc áo bào đen, khí thế vô cùng hùng hậu, không hề kém so với Vân Thiên Thu.
Lúc này Đoạn Kinh Thiên còn treo một hơi thở, cũng chưa có chết, nhìn thấy ông lão mặc áo bào đen này, bỗng nhiên vươn cánh tay ra, "Thúc phụ! Thúc nhất định phải...phải giúp ta...báo thù a!"
Hóa ra ông lão mặc áo bào đen này chính là Đoạn Cửu Đức thúc phụ của Đoạn Kinh Thiên, xếp hạng bài danh thứ ba trên Thiên bảng!
Sau khi làm rõ tình huống, Diệp Trần cũng không có quá để ý, dù sao chỉ cần về tới Thế Tục giới thì vô luận ở trên góc nào của Trái Đất, hắn cũng có thể tìm được đường trở về Hoa Hạ.
Mà việc khẩn cấp trước mắt là trước tiên phải xác định nơi đây là nơi nào trên trái đất.
Diệp Trần mơ hồ nhớ rằng có một dụng cụ quang học gọi có thể thông qua nguyên lý quang học xác định kinh độ và vĩ độ của thuyền biển, đáng tiếc hắn cũng không biết phương pháp luyện chế.
"Xem ra chỉ có thể tìm thuyền trước sau đó hỏi thăm người trên thuyền một chút...
"Tuy nhiên trước đó ta phải ổn định lại tu vi của mình một chút!"
Trước đó hắn một hơi thôn phệ chân nguyên của bảy đại cường giả, vẫn luôn chưa kịp luyện hóa, đan điền lại có chút trướng đau.
Thế là Diệp Trần cũng không lo được chuyện gì khác, dứt khoát ngồi xếp bằng ở trên mặt đất bắt đầu luyện hóa.
Xì xì xì ~
Chân nguyên trong đan điền được thôn phệ mà có, ở dưới sự luyện hóa của Thôn Thiên thần công, bắt đầu nhanh chóng chuyển hóa thành chân nguyên của Diệp Trần.
Tuy nhiên những thứ chân nguyên này sau khi từ từ tập trung ở trong cơ thể của Diệp Trần thì lại bắt đầu tự động hình thành một cái luống khí xoáy, sau đó nhanh chóng xoay tròn.
Theo chân nguyên càng ngày càng nhiều tốc độ xoay tròn của lường khí xoáy kia càng lúc quay càng nhanh, cuối cùng vậy mà ngưng tụ thành một viên hạt châu, tỏa ra ánh sáng rạng rỡ, ở trong đan điền giống như viên Dạ Minh châu ở trong đêm tối!
Oanh!
Sau khi viên kim châu này hình thành, toàn thân từ trên xuống dưới của Diệp Trần bỗng nhiên bộc phát ra một đạo kim mang sáng chói xông thẳng lên trời!
Vào giờ khắc này, Diệp Trần mới coi như là đã chân chnhs bước vào cảnh giới Kim Đan.
Tuy nhiên, không đợi Diệp Trần cao hứng trở lại thì bầu trời vốn vạn dặm không mây, vậy mà bắt đầu có tiếng sấm nổi lên bốn phía, ầm ầm rung động giống như ngày tận thế!
P/S: Ta thích nào...chương 2