Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 64 : Công tác mới của Tô Lam
Ngày đăng: 06:03 19/04/20
Cuối cùng, Hà Giang và hai tên vệ sĩ của hắn, được người đi theo khác đưa đi.
Chờ bọn hắn vừa mới đi, Ngô Lỗi là người thứ nhất vọt lên, vừa mừng vừa sợ, nói:
"Diệp tử! Vừa rồi ông quả thức bá đạo trên từng hạt gạo! Ông làm được như thế nào đấy?"
Diệp Trần cười hắc hắc nói:
"Nếu như tôi nói tôi là cao thủ tuyệt thế, ông tin không?"
Ngô Lỗi líu lưỡi một lúc nói:
"Nếu như không phải tận mắt tôi nhìn thấy, tôi thực sự sẽ không tin! Nhớ ngày trước ông bị người ta bắt nạt, mỗi lần đều là anh em tới giúp ông lấy lại danh dự, ông trở nên lợi hại như thế nào lúc nào?"
Diệp Trần cười thần bí, ăn nói - bịa chuyện nói:
"Tôi được thế ngoại cao nhân đả thông hai mạc Nhâm Đốc, gần đây vừa mới luyện thành tuyệt thế thần công, ông nếu muốn học, tôi cũng có thể dạy ông!"
Hai mắt Ngô Lỗi lập tức tỏa ánh sáng,
"Vậy thì quá tốt rồi! Tôi đương nhiên muốn học!"
Diệp Trần thấy Ngô Lôi cũng không có bởi vì chính mình đột nhiên trỏe nên cường đại như thế mà sinh ra cảm giác xa lạ với mình, trong lòng lập tức buông lỏng, trực tiếp từ trong ngực móc ra một viên Bồi Nguyên đan, đưa cho Ngô Lỗi,
"Đây là Bồi Nguyên đan, ông trước tiên sử dụng một viên, có thể cải thiện thể chất của ông, tuy nhiên trong cơ thể ông kinh mạch có quá nhiều tạp chất, sau này tôi sẽ giúp ông luyện chế mấy viên Tẩy Tủy đan, hoàn toàn cải tạo lại thân thể của ông, đến lúc đó lại truyền co ông công pháp tu luyện!"
Ngô Lỗi nghe vậy, trực tiếp không cần nghĩ ngợi, cầm lấy viên Bồi Nguyên đan kia một phát nuốt xuống.
Sau khi nuốt viên Bồi Nguyên đan kia vào một lúc, gương mặt của Ngô Lỗi bắt đầu trở nên đỏ bừng, đôi mắt bắt đầu trở nên mơ mơ màng màng, giống như là uống rượu say.
Diệp Trần hướng về phía bảo mẫu của Ngô gia, nói:
"Dìu hắn vào trong phòng nằm xuống, chuẩn bị cho hắn nhiều một chút nước sôi, ngày mai tỉnh lại là không sao!"
Bảo mẫu kia vội vàng lên tiếng, nâng Ngô Lỗi tiến vào trong phòng ngủ.
Diệp Trần giả vờ nhìn hợp đồng mời đảm nhiệm chức vụ một lần, nói:
"Xét về tổng thể không có bất kỳ chỗ nào không ổn! Bọn họ ngay cả hợp đồng đều đã chuẩn bị tốt, có lẽ vẫn là rất có thành ý, dì Lam, dì có thể thử một lần! "
Tô Lam nghe được lời này của Diệp Trần, lập tức vỗ vỗ lên bộ ngực cao ngất, chợt lại có chút lo lắng nói:
"Tiểu Trần, cháu nói dì có thể đảm nhiệm chức vị đầu bếp trưởng này sao? Còn có, nếu như dì đi làm ở khách sạn Vân Hải, vậy quán cơm của chúng ta làm sao bây giờ?"
Diệp Trần đã sớm nghĩ tới Tô Lam sẽ hỏi như vậy, cười nói:
"Đầu tiên, cháu tin tưởng dì Lam, dì chắc chắn có năng lực đảm nhiệm phần công việc này! Sau này, nếu như dì không yên lòng, cửa hàng này của chúng ta có thể tạm thời ngừng kinh doanh một đoạn thời gian, tạm thời để đó, hơn nữa trên hợp đồng cũng đã nói, bọn họ có thể gửi trước cho dì tiền lương một tháng..."
Trải qua Diệp Trần cổ vũ một phen, Tô Lam rốt cuộc tìm lại mấy phần tự tin, quyết định ngày mà sẽ đi tới khách sạn Vân Hải.
...
Ngày thứ hai, Diệp Trần dự định tự mình đưa Tô Lam đi tới khách sạn Vân Hải.
Hôm nay vừa đúng là chủ nhật, tuy rằng lớp mười hai học tập căng thẳng, nhưng mỗi tháng vẫn được thả lỏng một ngày, cho nên Tô Lam cũng không nổi lên nghi ngờ.
Hai người ở cửa quán cơm gọi một chiếc taxi, sau khi lên xe, Diệp Trần nói thẳng:
"Đi khu thương mại thời trang trong thành phố!"
Tô Lam lập tức sức sờ,
"Tiểu Trần, chúng ta không phải muốn đi khách sạn Vân Hải sao? Đi khu thương mại thời trang làm gì?"
Diệp Trần trực tiếp quay người liếc mắt chỉ vào quần áo trên người Tô Lam đã sớm giặt tẩy trắng bệch kia, nói:
"Dì Lam, dì bây giờ dù sao cũng là nhân viên quản lý cấp cao của một cái khách sạn lớn, cũng không thể mặc như vậy để đến nhận việc làm chứ?"
P/S: Ta thích a...