Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 868 : Rời đi

Ngày đăng: 06:16 19/04/20


Sau khi gia chủ Diệp gia trầm mặc một lát, dường như cũng ý thức được chính mình căn bản là không có cách nào chống lại với nam nhân như Thần Ma trước mắt này, cuối cùng nằm sấp trên mặt đất, cúi đầu khẩn cầu:



"Trước đó là ta có mắt không tròng mạo phạm tới ngài, khẩn cầu ngài tha ta lần này, khôi phục hình người của ta! Sau này ta chỉ nghe theo mệnh lệnh của ngài!!"



Gia chủ Diệp gia thật sự thần phục, năng lực của đối phương coi như đã vượt xa khỏi sự tưởng tượng của hắn, cho dù là cường giả đệ nhất đại lục Tạo Hóa này cũng tuyệt đối không có được năng lực nghịch thiên như vậy!



Diệp Trần hơi trầm ngâm một lát mới chậm rãi nói:



"Muốn ta tha ngươi cũng được, tuy nhiên ngươi nhất định phải giúp ta làm một việc!"



Gia chủ Diệp gia lập tức mừng rỡ:



"Vâng vâng vâng! Bất kỳ chuyện gì chỉ cần ngài phân phó ta chắc chắn sẽ làm theo!"



Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên:



"Đừng vội đáp ứng nhanh như thế, chuyện này nhưng không có dễ dàng như vậy!"



Nói xong, Diệp Trần thuận tay một chiêu đã cầm gia chủ Diệp gia hóa thân thành con mèo nhỏ vào trong tay rồi thân thể mới nhoáng một cái, hướng phương hướng trước đó mà tiểu Lan chạy trốn đuổi theo.



Một lát về sau, Diệp Trần tìm được tỳ nữ tiểu Lan, tiểu nha đầu này cũng không có đi xa, đang ẩn nấp ở bên một dòng suối nhỏ, đang khóc xụt xịt:



"Thiếu gia, thật xin lỗi! Tuy nhiên ngài yên tâm, nếu ngài chết, tiểu Lan cũng sẽ không sống một mình..."



Diệp Trần nghe được điều này thì trong lòng lập tức ấm áp.



Tuy rằng hắn cũng không phải là Diệp Phong, thế nhưng trải qua thời gian ba tháng ở chung cùng với tiểu tỳ nữ này cũng đã sinh ra tình cảm không cạn.



"Nha đầu ngốc! Thiếu gia của ngươi làm sao có thể chết dễ dàng như thế chứ?"



Diệp Trần mỉm cười nói xong đồng thời chậm rãi đi tới.



Tiểu Lan nghe được giọng nói của Diệp Trần thì thân thể mềm mại khẽ run lên, sau đó thì đột nhiên xoay người:



"Thiếu gia!!"



Tiểu Lan hưng phấn không thôi, lập tức giống như con chim nhỏ được thả vào rừng, nhào vào trong ngực của Diệp Trần.
Gia chủ Diệp gia lập tức buồn bực muốn chết, thế nhưng lại căn bản không thể làm gì khác.



Ầm ầm!



Ngay vào lúc này, không gian xung quanh bỗng nhiên đung đưa kịch liệt một trận!



Trên đỉnh đầu Diệp Trần bỗng nhiên xuất hiện một cái vòng xoáy khổng lồ!



"Đến rồi!"



Diệp Trần không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, biết đây là dấu hiệu mình lập tức phải rời khỏi nơi này.



Hắn bây giờ đã lĩnh hội được Tạo Hóa pháp tắc, tuy rằng còn chưa hoàn toàn hiểu thấu đáo, nhưng đã hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất trên đường luân hồi.



Tiểu Lan ở một bên dường như cũng ý thúc được cái gì đó, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức hiện ra vẻ khẩn trương:



"Thiếu gia, ngươi đây là..."



Diệp Trần lần nữa xoa đầu của tiểu Lan, cười nói:



"Thiếu gia có một ít chuyện, không thể không rời khỏi đây một đoạn thời gian, chờ đến khi thiếu gia trở về, ngươi phải tu luyện thật tốt, nếu có cơ hội, ta chắc chắn sẽ trở về xem ngươi, hiểu không?"



Diệp Trần cũng không chắc chắn, chính mình sau khi rời khỏi có còn cơ hội quay lại chỗ này hay không, nhưng hắn không muốn để cho tiểu Lan thương tâm cho nên mới nói như thế.



Tiểu Lan nghe được điều này thì lập tức khóc rống lên.



Diệp Trần lại một phen nói hết lời cuối cùng mới trấn an tiểu nha đầu này xuống.



Mà lúc này:



Ầm ầm!



Đạo vòng xoáy kia đột nhiên rơi vào trên người Diệp Trần, thôn phệ cả người hắn vào trong đó, hoàn toàn biến mất không thấy...



P/S: Ta thích nào....Chương 5. Sắp trở về Trái Đất rồi.....kim phiếu mọi người ơi....