Trúc Mã, Anh Rớt Ngựa Rồi
Chương 14 : Kinh hỉ
Ngày đăng: 13:39 18/04/20
Kiều Sâm mở khung chat với Chu Sa ——
Nam Hữu Kiều Mộc: QAQ tôi tiếp.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: thật tốt quá!! Tôi đưa một đoạn hội thoại, cậu thử âm trước.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: có xem khóc hay không!!
Nam Hữu Kiều Mộc: QAQ
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: ha ha ha, tôi chỉ biết điểm khóc thấp không chỉ một mình tôi!!
Nam Hữu Kiều Mộc: ghi xong đưa cho cô.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: được được được được, có gì không hiểu tới hỏi chị đây nha gào gào gào!!
Kiều Sâm nghĩ nghĩ phát cho Minh Nguyệt Dạ một cái thỉnh cầu kết bạn, chỉ chốc lát sau Minh Nguyệt Dạ hiện ra trong danh sách bạn tốt của cậu, Kiều Sâm nhìn nhìn biểu tượng của y, nhếch miệng, là một phiến lá nhỏ màu xanh biếc, loại cảm giác người có tình sẽ thành thân thuộc thật tốt, không đúng, chính mình còn chưa tính, nhưng mà, tuy rằng cậu có tâm nhận mệnh làm thụ, nhưng loại chuyện thổ lộ này, là nam nhân sẽ chủ động tiến tới——
Nam Hữu Kiều Mộc: ở?
Minh Nguyệt Dạ: cậu sẽ không thương tiếc tình cảm đã mất đi của bản thân chứ.
Nam Hữu Kiều Mộc: anh không móc người ta sẽ chết sao?
Minh Nguyệt Dạ: đừng, chúng ta còn không có quen như vậy.
Nam Hữu Kiều Mộc: tôi nói với anh một chuyện, nhưng anh phải giữ bí mật.
Minh Nguyệt Dạ: không phải là không cho tôi nói cho Huyền Ngư thôi sao, tôi không nhiều chuyện như vậy.
Nam Hữu Kiều Mộc: anh phải thề nếu nói, sẽ không được lên giường Diệp Tử—— hai tháng!
Minh Nguyệt Dạ: có cần ác như vậy không. Chỉ cần cậu không phá hư chuyện của hai người họ, tôi có thể giữ bí mật.
Nam Hữu Kiều Mộc: Vệ Thiên Minh ^ ^
Minh Nguyệt Dạ: cậu... cậu biết tôi?
Nam Hữu Kiều Mộc: Vệ đại ca ^ ^
Minh Nguyệt Dạ: cậu từ từ.
Nam Hữu Kiều Mộc: không cần hỏi. Em là Kiều Sâm.
Minh Nguyệt Dạ: má ơi!! Thế giới huyền huyễn.
Minh Nguyệt Dạ: A Nam biết không?
Nam Hữu Kiều Mộc: o(*≧▽≦)ツ┏━┓
Minh Nguyệt Dạ: tính anh hỏi không, vậy nhóc biết hắn thích nhóc? Nhóc nghĩ thế nào.
Nam Hữu Kiều Mộc: ( ̄— ̄(_ _
Minh Nguyệt Dạ: anh có chút loạn, nhóc để anh sắp xếp lại cái.
Kiều Sâm quyết định giải thích rõ ràng, dù sao chuyện sau này còn muốn y hỗ trợ ——
【 Qua đường 】 Minh Nguyệt Dạ: vợ, anh vừa mới hắt xì o(>_<)o
【 Qua đường 】 Diệp Tử: anh nhận mệnh cho tốt đi.
Nam Hữu Kiều Mộc: Chu Sa Chu Sa Chu Sa ~~~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Kiều thụ?
Nam Hữu Kiều Mộc: sinh nhật đại thần có cần ca hội hay không?
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: hẳn là có đi, tôi đi hỏi một chút.
Nam Hữu Kiều Mộc: ừ ( ̄— ̄(_ _
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: chậc chậc, Kiều thụ đã xảy ra chuyện tốt gì? Tâm tình có vẻ tốt lắm.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: chẳng lẽ là cùng đại thần...... có tiến triển?
Nam Hữu Kiều Mộc: xem như đi ( ̄— ̄(_ _
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: chậc chậc ~~ tiến triển thần tốc a ~~
Kiều Sâm cười có chút bất đắc dĩ, phải nói là tiến triển tốc độ rùa bò mới đúng, nhoáng một cái đã bốn năm, vậy mà không có nửa điểm tiến triển! Kỳ thật lễ vật cậu đưa Trình Tư Nam lúc trước đã chuẩn bị tốt, nhưng hiện tại cậu nghĩ đến một thứ tốt hơn.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: nói nghe một chút ~~~[ câu dẫn ]
Nam Hữu Kiều Mộc: trước giữ bí mật ~~ nếu có tiến triển liền nói cho cô ~~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: đại thần không ở, tôi đi hỏi Tụ tỷ, chị ấy nói hẳn là mở hội.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: he he [ sờ cằm ] cậu muốn hiến ca hay là muốn thổ lộ a.
Nam Hữu Kiều Mộc: thổ lộ ~(~o ̄▽ ̄)~o
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: có quỷ mới tin cậu.
Nam Hữu Kiều Mộc: khó được tôi thành thực như vậy.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: 凸凸凸凸凸
Nam Hữu Kiều Mộc: khó khăn quá lớn ╭(′▽`)╯
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: là ảo giác của tôi sao? Sao lại cảm thấy Kiều thụ cậu phúc hắc [ tái kiến ]
Nam Hữu Kiều Mộc: bai bai, tôi đến nhà Diệp Tử.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: ngao! Vậy cậu có nhìn thấy Dạ đại không? Bộ dạng đẹp trai không đẹp trai không?
Nam Hữu Kiều Mộc: diện mạo lưu manh [ mỉm cười ]
Tác giả:
Luôn cảm thấy được Vệ Thiên Minh là một khổ bức công. ^ ^
Vệ Thiên Minh: QAQ