Trúc Mã, Anh Rớt Ngựa Rồi
Chương 16 : Kháp giá
Ngày đăng: 13:39 18/04/20
Kiều Sâm ngủ trưa, bị tiếng chuông điện thoại đánh thức
“A lô” Kiều Sâm cào cào tóc thanh âm hơi khàn khàn.
“Nè, Tiểu Kiều Tiểu Kiều.” Kiều Sâm có chút nghi hoặc, Chu Sa sao lại gọi cho cậu? “Cậu có cướp sô pha không?”
“Hả, có a, nhưng mà không cướp được.”
Giọng Chu Sa có chút lo lắng: “ID của cậu là Công Cẩn Công Cẩn?”
“Sao cô biết?” Chân mày Kiều Sâm hơi hơi nhíu lại, đó là account nhỏ của cậu, chuyên dùng để vào topic kháp giá.
“Tiểu tổ tông, cậu có biết lúc cậu cướp sô pha lên sai account không?” Chất giọng mềm nhũn của Chu Sa cất cao tám độ.
“A... Tôi còn thật không biết.” Kiều Sâm mờ mịt nói, ôm máy tính trên bàn lên giường, sau đó mở trang web diễn đàn nhìn cái ID cướp sô pha của chính mình viết Công Cẩn Công Cản chói lọi kia. Đều do Trình Tư Nam, bằng không chính mình cũng sẽ không không kiểm tra account liền post. “...... Thật sự post sai rồi, nhưng cũng không sao, dùng sai thì kệ cho sai đi.” Kiều Sâm mới vừa rời giường đầu óc còn không quá thanh tỉnh, vô tư nghĩ.
“Tiểu tổ tông, cậu có biết ID của cậu bị bới ra không?! Cậu có biết cái ID này vì Huyền Ngư hắc bao nhiêu lần không!!” “A, bới ra làm sao?” Kiều Sâm khoác chăn ôm máy tính, có chút nghi hoặc. Bên kia Chu Sa thở ra một hơi ôn nhu nói: “Thật sự là bị cậu ngốc muốn khóc.” “Tự cậu nhìn weibo của cậu chuyển phát cái gì rồi?!”
Kiều Sâm nhìn chằm chằm cái weibo kia thật lâu, @ Nam Hữu Kiều Mộc không phải thụ: diễn đàn chỉ có thể cướp được băng ghế, ngay tại nơi này phản công một chút được rồi. [ âm hiểm ][doge]//
@CV Huyền Ngư: tung hoa, mọi người vất vả. [ yêu ngươi ]//
@ Chu Sa: kịch cá nhân《 Trúc mã 》tuyên bố phát toàn bộ một kì, STAFF: Nguyên tác: @ Hồng Tụ Thiêm Hương Kế hoạch: @ Mặc Hương Chu Sa & @ CV Huyền Ngư Biên kịch: @ Mặc Hương Tử Đường & @ CV Huyền Ngư Đạo diễn: @ Là đại sư không phải hòa thượng Hậu kỳ: @ Nam Hữu Kiều Mộc không phải thụ Trang trí: @ Nguyệt Hạ gặp mỹ nhân Tuyên truyền: @ Mặc Hương Hoa Thanh CAST: Trần Nam: @ CV Huyền Ngư Lâm Kiều: @ Nam Hữu Kiều Mộc không phải thụ Tổ qua đường: @ Diệp Tử không cần nắng & @ CV Minh Nguyệt Dạ & @ CV Lan Lăng & @ Thang Viên tuyệt không tròn
Dại ra sau một lúc lâu nói: “Tôi cũng bị mình ngốc khóc.” “A a a a a a! Cái này làm sao bây giờ? Nếu không thì nói tôi là fan não tàn của Huyền đại là được rồi.” Bên kia lành lành nói: “Vốn cậu chính là a.” “Mấu chốt là cậu đã sắp bị mấy fan CP nhà khác xé xác.” Kiều Sâm rối rắm ở trên giường lăn qua lăn lại: “A? Cái đó và fan CP có quan hệ gì...... A!” Kiều Sâm hoàn toàn thanh tỉnh, cậu quấn chăn trực tiếp lăn xuống giường.
“Kiều Kiều, làm sao vậy? Em không sao chứ?!” Trình Tư Nam nghe được tiếng kêu vọt vào, toàn thân Kiều Sâm bị chăn quấn cứng ngắc, gian nan ngẩng đầu nhìn khuôn mặt khẩn trương của Trình Tư Nam, cuối cùng quyết định yên lặng che lại mặt mình. Thật sự là rất...... dọa người.
Trình Tư Nam buồn cười nâng cậu dậy, sau đó đi lấy thuốc mỡ bôi lên trán cho cậu, Kiều Sâm có chút khẩn trương hỏi: “Có phá tướng hay không.” Trình Tư Nam nhìn một khối sưng đỏ không rõ, chính trực gật đầu: “Như vậy cưới không được vợ.” Kiều Sâm bẹp bẹp miệng: “Vốn cũng không có muốn kết hôn a.” Trình Tư Nam bôi xong thuốc mỡ, thuận tiện hôn lên chỗ sưng đỏ: “Được rồi, giờ thì em có thể suy xét tới chuyện gả cho người khác.” Kiều Sâm nhìn bóng dáng khẩn trương rõ ràng của Trình Tư Nam sau khi làm xong một loạt động tác này, gọi anh lại, vẻ mặt vô tội hỏi: “Nam ca ca, anh đối với Tiểu Bắc cũng tốt như vậy sao?” Trình Tiểu Bắc là em trai anh, ngón tay niết thuốc mỡ của Trình Tư Nam nháy mắt biến hình, sau một lúc lâu từ hai hàm răng phun ra vài chữ: “Anh cuối tuần trở về nhất định sẽ chiếu cố em ấy thật thật tốt.”
Kiều Sâm tránh trong ổ chăn vì Tiểu Bắc đốt một ngọn nến, ôm lấy khuôn mặt không biết hồng lúc nào bởi cái trán được hôn qua, ai bảo anh nói em phá tướng, ai bảo anh khi dễ em, Kiều Sâm – chân chính khi dễ người ta không chịu trách nhiệm nghĩ.
Kiều Sâm nhìn thấy QQ điên cuồng run, cậu nhớ tới trước khi ngã sấp xuống còn có điện thoại đang còn kết nối bị cậu quên mất. Kiều Sâm vẻ mặt đau khổ nhìn Chu Sa thảo phạt ——
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: cậu có biết tôi chờ bao lâu hay không!!!!!
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: cậu có biết tôi vì cậu ngã sấp xuống?!!
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: kết quả lại chỉ có thể nghe được cậu ngây ngô cười!!!!
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: còn có cái giọng nam kia là ai!!!
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: cậu vậy mà ở chung với người khác!!!
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: thanh âm dễ nghe như vậy sao không kéo vào võng phối?!!!
......
Nam Hữu Kiều Mộc: [ đáng thương ]QAQ tôi sai rồi
Nam Hữu Kiều Mộc: [ đáng thương ]QAQ tôi sai rồi
Chu Sa: tốt, tôi nói cho cậu ấy.
Huyền Ngư: vất vả cô.
Cuối cùng, người nào đó đừng nói, 《 Trúc mã 》 vẫn chưa công khai chiêu mộ CV, nguyên nhân tôi cự tuyệt CV nào đó chính là bởi vì thanh âm người đó không thích hợp, không có nguyên nhân khác, thỉnh các vị không cần lấy kịch tình YY cho là chứng cứ tự dưng chỉ trích tổ kịch và CV. Cám ơn mọi người.
Trong lòng Kiều Sâm ấm áp, cho dù ban đầu vào giới là vì Trình Tư Nam, nhiều năm như vậy cậu cũng thu hoạch được một bang bằng hữu một nhóm nhỏ fan, mặc dù có người đã ra đi, có người không thân quen, cuối cùng vẫn đứng ra nói chuyện vì cậu.
Nam Hữu Kiều Mộc: cám ơn mọi người.
Đại sư: này có là gì ~~ vốn chính là những người đó bới ra chuyện này.
Huyền Ngư: liên lụy cậu, chờ lát nữa tôi phát weibo làm sáng tỏ.
Nam Hữu Kiều Mộc: thật sự...... tôi cũng không có cảm giác gì.
Nam Hữu Kiều Mộc: không cần phiền toái, như vậy thì tốt rồi.
Kiều Sâm nói chính là lời trong lòng, nghĩ đến ca hội đêm nay của Huyền Ngư, hiện tại cậu đã muốn không có tâm tư gì nghĩ này đó, cậu càng không lý do mà có chút khẩn trương. Cùng người tổ kịch trêu chọc vài câu liền không mục đích lướt weibo, cho dù kỳ thật đã không có weibo mới.
Hôm nay là cuối tuần, bữa tối ăn rất sớm, Kiều Kiều một bên cắn thịt trong miệng, có chút không chân thật nhìn chằm chằm nam nhân trẻ tuổi lịch sự đối diện, người này thật sự thích mình sao? Trong lòng Kiều Sâm không hiểu sao tự dưng nổi trống. Sẽ không đều do bản thân tự nghĩ ra đi? Anh ấy sẽ không thật sự cùng Lê Hoa Bạch gì đó có một chân chứ.
Trình Tư Nam nhìn thấy người đối diện đang ăn ăn bỗng ngừng nhai có chút bất đắc dĩ huơ huơ tay: “Kiều Kiều, hồn quay về.”
“A, a, hả.” Kiều Sâm lắc lắc đầu, có chút nghi hoặc hỏi lại: “Nam ca, có ai từng tỏ tình với anh chưa?” Trình Tư Nam rõ ràng không có dự đoán được hướng đi của đề tài: “Có.” Kiều Sâm hơi khẩn trương nhìn anh: “Anh nhận lời rồi sao?” Trình Tư Nam bất đắc dĩ cười nói: “Sao có thể, anh cũng không thích bọn họ.”
Kiều Sâm cắt miếng sườn lợn trong tay: “Vậy anh thích thế nào.” Cố ý nói không chút để ý, trên thực tế cái lỗ tai lại dựng thẳng lên, hoàn toàn không phát hiện sườn lợn đã bị cắt thành thịt nát. “Vụng về, ngốc ngốc, đáng yêu.”
“Đinh” một tiếng dao nhỏ cắt đến cái dĩa, Kiều Sâm làm như cái gì cũng chưa xảy ra xoa xoa cái lỗ tai ửng hồng của mình. Nói thầm một câu: “Thẩm mỹ tệ vậy.” “Vậy sinh nhật anh muốn cái gì.” Cậu cứng ngắc dời đề tài, khiến lời thổ lộ còn chưa kịp nói của Trình Tư Nam nghẹn trở về. “Khụ, đến phiên anh hỏi em, em có bạn gái chưa.” Đôi đũa đang gắp của Kiều Sâm run lên, một miếng thịt rơi trên mặt bàn: “Không có.”
Cậu ai oán nhìn chằm chằm miếng thịt xinh đẹp cuối cùng trên mặt bàn oán niệm tràn lan. Trình Tư Nam hắng hắng giọng: “Khụ khụ, ngày mai lại làm cho em. Vậy em có người thích chưa?” Mặt Kiều Sâm đỏ bừng la lên: “Trình Tư Nam!” “Anh còn chưa nói muốn cái gì đâu? Không cần sao, qua thôn này rồi không còn tiệm khác đâu (qua lần này không còn lần khác nữa)!” “Anh nói cái gì em cũng đưa?” Kiều Sâm nhìn vẻ mặt nghiêm túc ánh mắt thâm thúy của Trình Tư Nam, ánh mắt không hiểu sao mơ hồ, lỗ tai nóng lên. “Chuyện đó để ngày mai rồi nói sau.” “Mười hai giờ đêm nay không được sao.” Kiều Sâm đẩy nam nhân đi theo vào muốn rửa chén ra ngoài, đóng cửa lại, hung tợn nói: “Vậy! Cũng! Phải! Chờ! Đến! Mười! Hai! Giờ!” Trình Tư Nam nhìn bộ dáng xù lông của cậu thấp giọng cười.
Kiều Sâm ngồi ở máy tính trước mặt chờ thời gian qua, mở weibo một cái gợi ý đặc biệt chú ý liền bắn ra ——
@CV Huyền Ngư: về 《 Trúc mã 》, về post chửi bới trên diễn đàn, về cảm tạ [ weibo]
Về 《 Trúc mã 》, thật ra cũng không nghĩ đến sẽ dấy lên phong ba lớn như vậy, thậm chí liên lụy đến CV khác, bộ kịch này với tôi mà nói cực kỳ đặc thù, CV cùng hậu trường đều là bạn bè tốt của tôi, thực cảm tạ bọn họ thật sự phát kịch trước sinh nhật của tôi. Cám ơn mọi người. [ yêu ngươi ]
Chọn Tiểu Kiều là bởi vì giọng của cậu ấy, một thanh âm rất giống Lâm Kiều. Nhưng không thể không nói cậu ấy mang đến cho tôi một kinh hỉ thật lớn, một người chưa bao giờ phối âm chỉ trong vòng nửa tháng liền đem tất cả âm thô giao hết, hơn nữa vượt qua xa thật xa tưởng tượng của mọi người, Tiểu Kiều là một thần hậu kì rất tuyệt, nhưng tôi không thừa nhận phán đoán của Chu Sa cũng không được chính là cậu ấy cũng sẽ là một CV rất có tiềm lực. Đương nhiên nếu cái account nhỏ kia là của Tiểu Kiều, như vậy tôi thực vinh hạnh thu được một fan siêu cấp toàn năng như vậy. Thực cảm tạ cậu, cũng cảm ơn người đã từng thích hoặc vẫn thích tôi.
Ngay từ đầu vào giới là do bị Tụ tỷ cùng Minh Nguyệt Dạ mang vào, nhưng tiếp tục kiên trì là bởi vì ở trong này gặp rất nhiều bằng hữu cùng cô lương nhiệt tình, mọi người thường xuyên có thể khiến tôi tìm thấy nhiệt tình với cuộc sống, cho dù có chửi bới có kéo hắc. Có lẽ có một ngày tôi cũng sẽ lui giới, nhưng không phải hiện tại, cám ơn mọi người. [ yêu ngươi ]
Tôi chưa từng thừa nhận qua một cặp CP nào, nhị thứ nguyên là nhị thứ nguyên, tam thứ nguyên là tam thứ nguyên, tôi không phải người trong kịch, tôi sẽ không lẫn lộn tình cảm trong vai diễn cùng tình cảm trong cuộc sống thật sự, có một số việc không bóc trần là bởi vì không ý nghĩa, cho nên, người nào đó một vừa hai phải được chứ?
Trước kia không nói là bởi vì không cần thiết, nhưng bây giờ đã có người tiến hành phỏng đoán ác ý vô duyên vô cớ, tôi sẽ đáp lại vấn đề này: tôi có một người thực thích thực thích từ nhỏ đến lớn, tuy rằng chỉ là tình yêu đơn phương, nhưng giống như màn cuối cùng trong Trúc mã: tôi nguyện ý bảo hộ cậu ấy một đời.
Kiều Sâm nhìn lại nhìn câu nói cuối cùng, khóe miệng đều muốn rộng đến mang tai, không nhịn được cười ngây ngô, đồng ý cách nói của đại sư —— thật sự là một nam nhân muộn tao, nhưng lại thực ôn nhu.
Kiều Sâm chuyển phát weibo của anh: @ Nam Hữu Kiều Mộc không phải thụ: tôi vẫn luôn là fan của anh, từ...... đến bây giờ [ yêu ngươi ]//@CV Huyền Ngư: về 《 Trúc mã 》, về post chửi bới trên diễn đàn, về cảm tạ [ weibo ]