Trúc Mã, Anh Rớt Ngựa Rồi

Chương 17 : Tỏ tình

Ngày đăng: 13:39 18/04/20


Nam Hữu Kiều Mộc: Chu Sa Chu Sa ~



【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Kiều thụ vậy mà có thời gian rãnh đi tìm tôi, dựa theo niệu tính (1) của cậu, không phải đã sớm ngồi xổm chờ dưới YY của đại thần sao?



(1) Niệu tính (尿性): một loại nhạo báng thiện ý, ý chỉ một người rất giởi trong phương diện nào đó



Nam Hữu Kiều Mộc: [xấu hổ] treo máy rồi



Nam Hữu Kiều Mộc: Tôi rất nghiêm túc hỏi cô một chuyện, cô xem tiểu thuyết ghét nhất bị cái gì?



【 Mặc Hương 】Chu Sa: (⊙o⊙)... spoil trước nha



Nam Hữu Kiều Mộc: [mỉm cười] tôi an tâm rồi.



【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Cái quỷ gì [ ]



Nam Hữu Kiều Mộc: Cô thật sự trở nên hung tàn rồi. [thương cảm ]



【 Mặc Hương 】Chu Sa: Đó là bởi trước đây vì tôi nghĩ cậu rất bớt lo, thế nhưng tôi hiện tại phát hiện, cậu quá cần nhọc lòng.



Nam Hữu Kiều Mộc: [ủy khuất ]



Nam Hữu Kiều Mộc: Nhớ kỹ đêm nay phải từng phút từng giây không ngừng canh giữ trước YY.



【 Mặc Hương 】Chu Sa:!!!! Nói mau



Nam Hữu Kiều Mộc: [suỵt] không thể spoil. Biến đây ~~



【 Mặc Hương 】Chu Sa: Cậu quay lại đây cho bà!!!



Kiều Sâm cười đóng cửa sổ, tủm tỉm kiểm tra lại quà sinh nhật mà mình đã ghi âm tốt một lần nữa. Mở YY, khoác clone mắt hai mí (một loại acc clone không tra được IP).




Chu Sa: Tôi cũng là chó độc thân, Thang viên chúng ta ôm đoàn đi.



Thang viên: o(>﹏<)o



Huyền Ngư: Đêm nay cảm tạ mọi người. Kiều Kiều đi ra, tôi xuống trước.



Minh Nguyệt Dạ: Có loại dự cảm chúng ta sau đó cần đeo kính râm, show ân ái tỉnh bơ giỏi ghê nha.



Diệp Tử: Đã đặt một cái kính râm.



Chu Sa: Làm một fan CP, tôi nghĩ đêm nay cần tiêm insulin (thuốc hạ đường huyết) rồi.



Nguyệt Hạ: Đêm nay phải đánh răng thật kĩ, không thì sâu răng nha.



Lan Lăng: Anh giúpugdahfLShdkhfl



Thang viên: Tình huống gì thế này!! Ngay cả Lan Lăng cũng chạy theo lão bà rồi, cuộc sống này thật bế tắc!!



Chu Sa: Thang viên thụ, ôm một cái.



Thang viên: Hu hu hu, ôm một cái.



Kiều Sâm dùng một cái khăn lông lớn bọc mình kín mít, chỉ lộ ra khuôn mặt bị hơi nước hấp thành màu phấn hồng đẩy Trình Tư Nam vào phòng tắm, xong ném theo một câu: “Không đến mười hai giờ không cho đi ra.” Trình Tư Nam bất đắc dĩ nhìn đồng hồ vừa mới qua mười một giờ, Kiều Kiều sao lại xấu hổ… đặc biệt như thế chứ.



Tác giả:



Rốt cục thổ lộ. Biểu lộ loại chuyện này buồn nôn một điểm đại gia không có ý kiến chớ. ╭(╯3╰)╮



Trình Tư Nam: Ai dám có ý kiến?