Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 41 : Bác gái

Ngày đăng: 07:13 19/04/20


– Bác gái.



Bởi tiếp theo Lục Lăng Hằng phải lập tức quay cảnh cuối của “Đao phong”, sau đó sẽ tham gia đoàn làm phim “Khương môn phi tương”, lịch trình kín mít, cho nên quảng cáo thứ hai của hệ liệt động năng được sắp xếp quay trước khi Lục Lăng Hằng đi quay “Đao phong”.



Không nghi ngờ gì nữa, quảng cáo động năng thứ hai Thẩm Bác Diễn vẫn làm “đạo diễn”. Địa điểm quay được chọn ở dưới quảng trường của trụ sở chính tập đoàn Thẩm thị.



Nội dung quảng cáo thứ nhất là anh giai xơ xác uống động năng xong trở thành vũ nam múa cột, nội dung quảng cáo thứ hai là ông già múa quảng trường uống động năng xong biến thành thanh niên trai tráng múa đầu đoàn, mà thanh niên và ông cụ đều do Lục Lăng Hằng sắm vai. Bởi cần hóa trang kỹ càng nên cảnh trước và sau khi uống quay cách nhau, hơn nữa cũng không quay theo trình tự kịch bản, trước tiên quay cảnh sau khi uống đồ uống, cũng chính là hình thượng thanh niên, bởi họ lo phải tốn nhiều thời gian hóa trang nên quay cảnh dễ nhất trước.



Sáng sớm Lục Lăng Hằng đã tới quảng trường, cùng các bác trai bác gái lớn tuổi không biết tìm từ đâu tới tập hợp một chỗ, trước tiên học múa quảng trường từ biên đạo múa mà công ty quảng cáo đặc biệt mời tới.



Để đẩy mạnh phát triển thức uống động năng, tập đoàn Thẩm thị còn đặc biệt mời người biên tập sáng tác ca khúc chủ đề cho động năng, là “Động năng vô hạn”, trong mỗi quảng cáo đều sẽ phát bài hát làm nhạc nền, mà quảng cáo lần này sẽ trực tiếp phát nhạc làm nhạc đệm cho bài nhảy.



Khoan hẵng nói, “Động năng vô hạn” là một bài hát vô cùng hợp với phong cách múa quảng trường, ca khúc này mời Phụng Hoàng Truyền Kì của “Tối huyễn dân tộc phong” sáng tác, về cơ bản học sinh tiểu học nghe hai lần cũng đã biết cách hát.



Bài múa quảng trường cũng không quá khó, dù sao thì nội dung cũng chỉ hai phút, hai ngày trước giáo viên vũ đạo đã dạy động tác cho Lục Lăng Hằng và các diễn viên quần chúng, sáng sớm nay mọi người lại cùng luyện tập mấy lần, sau đó chính thức khai máy.



Cảnh quay đầu tiên bắt đầu từ đoạn Lục Lăng Hằng uống động năng, anh uống động năng xong, lập tức phát ra tia sáng kì dị, như bị tiêm máu gà mà chạy vọt tới giữa quảng trường, lúc này nhạc vang lên, anh bắt đầu vỗ tay giậm chân tại chỗ, kêu gọi các bác trai bác gái vào. Bốn nhịp sau đó bác trai bác gái vào vị trí sau lưng anh, theo hướng dẫn của anh bắt đầu nhảy vũ đạo sống động.



Vũ đạo quảng cáo đương nhiên không quá khó, mục đích của công ty là vũ đạo này đánh vào quần chúng, tốt nhất là các bác gái múa quảng trường đều có thể học được, ngày ngày đều nhảy, giúp họ mở rộng thị trường, phát triển rộng rãi đồ uống động năng. Nhưng đơn giản thì đơn giản, Thẩm Bác Diễn nghĩ ra quảng cáo này cho Lục Lăng Hằng, độ bựa tuyệt đối không nhỏ, vừa bắt đầu nhảy, mông eo của Lục Lăng Hằng lắc như bị cài mô tơ.



Hơn nữa, tuy trước đó đã diễn tập nhiều lần, nhưng lúc quay chính thức cũng không thuận lợi. Để cảnh quay xuất sắc, yêu cầu rất cao về tính đồng đều và sự phối hợp, dù sao các bác trai bác gái lớn tuổi cũng không phải diễn viên, NG liên tục, chỉ cần một người làm lỗi một động tác thì phải quay lại toàn cảnh. Hơn nữa dù sao địa điểm quay quảng cáo cũng là ở quảng trường, tuy rằng tổ sản xuất đã giới hạn địa điểm quay, nhưng quần chúng đi qua thấy náo nhiệt sao có thể không nhìn, tuy đang giờ làm việc, nhưng đoàn người vây xem bên ngoài cũng hơn ba vòng, tiếng xì xào bàn tán cũng vang tới, ảnh hưởng tới nhịp múa của các diễn viên. (NG: “No Good”. Đó là những cảnh quay hỏng, phải quay lại.)



Một cảnh mà quay đi quay lại hơn mười lần nhưng chưa đạt, khiến các bác gái múa mệt muốn chết, Lục Lăng Hằng mệt như cẩu. Để diễn ra được hiệu quả động năng, mỗi động tác đều phải thể hiện rõ tinh thần sung mãn, quay phim võ hiệp cũng không mệt như vậy.



Trông thấy các diễn viên dần uể oải, Thẩm Bác Diễn lập tức cho mọi người nghỉ ngơi, phó đạo diễn Triệu Bằng dẫn người đi sơ tán quần chúng vây xem, Thẩm Bác Diễn ngồi xem lại cảnh quay.



Tiền Duyệt nhanh chân chạy tới bên người Lục Lăng Hằng lau mồ hôi. Giờ đang là tháng bảy, khí trời nóng bức, cảnh quay thì mãi không đạt, đã sắp tới trưa, mặt trời càng lúc càng sáng rõ, lớp trang điểm trên mặt Lục Lăng Hằng sắp bị mồ hôi làm chảy hết.




“Ây dà…” Các bác gái không khỏi thất vọng, “Giờ con trai điều kiện tốt đã ít, đã thế lại toàn có chủ.”



Nhưng cũng có người chưa từ bỏ ý định: “Có người thích nhưng chắc vẫn chưa theo đuổi được nhỉ? Thanh niên bây giờ không nên sống chết trồng si một cây, trước khi kết hôn nên tiếp xúc nhiều một chút, chọn ra người tốt nhất.”



“Cháu rất thích người ấy, trong lòng cháu người ấy là tốt nhất.” Thẩm Bác Diễn thu hồi đường nhìn, ánh mắt kiên định, “Cả đời này của cháu —— không phải người ấy thì không được.”



“Chà, giờ con trai si tình như vậy hiếm lắm!” Các bác gái cảm khái, tiếc nuối nói, “Chàng trai này tốt! Tiếc là…”



Thẩm Bác Diễn liếm môi, nghĩ cũng nên dỗ ngon dỗ ngọt mọi người đôi câu: “Các bác đều xinh đẹp như vậy, chắc lúc còn trẻ nhiều người theo đuổi lắm. Cháu không biết theo đuổi người khác thế nào, trước đây thiếu chút nữa để mất người ấy.. Các bác có thể dạy cháu vài tuyệt chiêu không?”



Các bác gái múa quảng trường là gì? Có đẩy xuống thời cổ đại thì cũng thành đô thị! Tiếc là cơ quan tình báo quốc gia không thu nạp nhân tài nơi này, bằng không Trung Quốc thống trị thế giới chỉ là chuyện ngày một ngày hai!!!



Hai hôm trước thử vai “Khương môn phi tương” xong, Thẩm Bác Diễn đắc tội Lục Lăng Hằng, hai hôm nay hắn gọi điện báo tin, thái độ Lục Lăng Hằng rõ là qua loa có lệ, khiến hắn vừa khổ não vừa mờ mịt, lúc này nhớ tới việc này, nhanh chóng xin sự trợ giúp từ phía ý kiến khán giả. Đúng là hắn không có chút sở trường nào về việc theo đuổi người khác.



“Chàng trai, năm nay bao nhiêu tuổi rồi?” Một bác gái hỏi.



Thẩm Bác Diễn thành thật trả lời: “Hai mươi tám.”



“Không đùa chứ?” Một bác gái ngạc nhiên nói, “Ưu tú thế này mà hai mươi tám tuổi rồi còn chưa từng có bạn gái?”



Thẩm Bác Diễn: “…..”



Bất chợt, hắn cảm giác giữa hai đầu gối mình trúng mũi tên. Bác gái vô ý hắn có tình, từ ánh mắt kinh ngạc của các bác gái, nhất thời hắn cảm giác được bác gái đang phóng một tất sát kỹ cường đại vào nỗi đau vẫn canh cánh trong lòng hắn, sát kỹ có tên —— Cậu! Là! Xử! Nam! Già!



.o.