Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 42 : Tình sử bi thảm của xử nam lớn tuổi

Ngày đăng: 07:13 19/04/20


– Tình sử bi thảm của xử nam lớn tuổi.



Không nhiều người tin rằng, Thẩm nhị thiếu gia lại là một xử nam già khô! Thậm chí có không ít người cho rằng, hẳn hắn phải là một hoa hoa công tử bên cạnh không ít ong bướm hoa xinh cỏ đẹp. Cho nên thân phận xử nam già quắt queo này vẫn là một cái gai trong lòng Thẩm Bác Diễn.



Lại nói, đường tình của Thẩm nhị thiếu gia cũng vô cùng nhấp nhô. Từ nhỏ hắn đã ngậm thìa vàng trong miệng, tướng mạo vừa anh tuấn lại vừa phong lưu, người thích hắn hiển nhiên không ít, hắn giao du với không ít hồ bằng cẩu hữu, cùng hồ bằng cẩu hữu lui tới không ít nơi vàng son choáng ngợp, con gái xinh đẹp gì đều cũng từng gặp qua, cũng từng hay đổi không ít bạn gái. Nhưng có một bí mật từ nhỏ tới giờ hắn chưa dám nói cho ai —— nhìn con gái, hắn không cứng nổi. Con gái đẹp đẽ dịu dàng kiểu gì hắn cũng từng thưởng thức, nhưng nghĩ tới cảnh mình thân mật với mấy cô kia, giống như trong quả táo đẹp có con sâu dài, lập tức mất bay hứng thú. Cho nên trong một thời gian rất dài, Thẩm Bác Diễn từng hoài nghi không biết có phải thân thể mình có vấn đề gì hay không, tuy rằng tần suất hắn ‘phi máy bay’ vẫn rất đều đặn.



Lớn hơn một chút, có người con trai tỏ tình với hắn, hắn hoảng hốt, cảm thấy vô cùng sợ hãi và ghê tởm, lập tức đập cho người kia một cái, cảnh cáo người kia.. không bao giờ được xuất hiện trước mặt hắn nữa. Bên cạnh hắn cũng có không ít cậu trai thanh tú, hắn cũng có hảo cảm, chỉ là khi ấy hắn còn chưa ý thức được tính hướng của mình, cùng lắm cũng chỉ xưng huynh gọi đệ, không tiến thêm bước nào nữa. Sau này đi châu Âu du học, chứng kiến nhiều câu chuyện đồng tính, cảm giác sợ hãi dần vơi đi, hắn bắt đầu thấy hoang mang với cuộc sống của mình.



Mãi cho tới một ngày, hắn lên mạng online vô tình nhìn thấy một video của Lục Quân Càn. Khi ấy Lục Quân Càn mới debut không bao lâu, là một người mới khá có tiếng tăm, lần đầu tiên nhìn thấy người này, Thẩm Bác Diễn thừa nhận người này cũng đẹp trai, nhưng vẫn coi thường —— chính bản thân hắn cũng là một người ưa nhìn, sẽ không bằng lòng thừa nhận người khác đẹp trai hơn mình. Hắn xem trọn vẹn video, cũng không biết ánh mắt dáng cười của Lục Lăng Hằng chạm vào nơi bí ẩn nào trong lòng, khiến hắn có cảm giác rất khó nói.



Đêm hôm đó lúc ở trong phòng phi máy bay, dáng vẻ Lục Quân Càn không ngừng hiện lên trong đầu hắn, hắn gắn Lục Quân Càn vào mấy bộ phim người nhớn mình xem, ấy vậy mà lại thấy kích thích không gì sánh bằng, không ngờ phi máy bay nhiều quá, sớm hôm sau vẫn còn dư chấn say tàu xe.



Lúc đó Thẩm Bác Diễn cảm thấy mình biến thái, lén đi tìm bác sĩ tâm lý, sau khi được bác sĩ tâm lý giải giảng, cuối cùng hắn cũng nhận rõ xu hướng giới tính của mình. Về phần tại sao trước đây lại sợ sệt, Thẩm Bác Diễn suy nghĩ một chút, có lẽ là bởi cái cậu trai đầu tiên tỏ tình với hắn thật sự quá xấu, tạo thành bóng ma trong lòng hắn, khiến hành trình đi tìm tính hướng chậm trễ nhiều năm. Hơn nữa từ nhỏ mẹ đã truyền bá tư tưởng cho hắn, muốn hắn hiểu yêu đương hôn nhân cũng là một lợi thế phấn đấu chốn thương trường, cũng tạo thành áp lực tâm lý không nhỏ. Nhưng Lục Quân Càn xuất hiện, kéo hắn ra khỏi bóng ma và áp lực tâm lý trong lòng.




Khi Đậu Nga hàm oan bị giải đến pháp trường, trước lúc hành hình, tên tham quan hỏi Đậu Nga rằng cô còn có lời nào muốn nói nữa không?



Đậu Nga trả lời: “Xin hãy ban cho tôi một mảnh lụa trắng dài ba thước treo lên một cây sào cao trăm thước, nếu như tôi bị oan, một giọt máu nóng cũng sẽ không rơi xuống đất mà sẽ bắn lên trên dải lụa trắng kia; nếu như tôi bị oan, đầu rơi xuống đất, trời liền sẽ có tuyết rơi lả tả; nếu như tôi bị oan, sau khi tôi chết trời sẽ hạn hán trong suốt 3 năm liền”.



Tham quan đó lắc đầu lia lịa, chế giễu: “Thật là ngu muội! Hoang đường!”,lòng nghĩ thầm: “Mùa hè Tháng 6 oi bức như thế này sao lại có tuyết rơi được chứ? Xưa nay, người ta chỉ thấy máu chảy xuống đất, ta lại muốn xem thử máu sao lại có thể bay lên trên được?”.



Thế là ông lệnh cho người ta lấy một dải lụa trắng dài ba thước treo lên cây sào cao.



Tên đao phủ vừa vung đao xuống, một dòng máu nóng của Đậu Nga giống như kỳ tích đã bắn lên dải lụa trắng treo ở giữa không trung, ngay cả một giọt cũng không rơi xuống đất. Khi đầu của Đậu Nga bị chặt đứt, quả nhiên gió lớn nổi lên, tuyết bay khắp trời.



Sau khi Đậu Nga chết, quả thật là trời đã hạn hán 3 năm, không trồng trọt thu hoạch được gì. Người dân vùng đó đều biết rằng ông trời đang lên tiếng bất bình thay cho Đậu Nga vậy.