Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 67 : Đảo chiều

Ngày đăng: 07:13 19/04/20


– Đảo chiều.



Ngày hôm sau, Lục Lăng Hằng và Thẩm Bác Diễn ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh dậy, hai người ung dung nhàn nhã ăn sáng xong rồi vận động một chút, chợt có người gọi điện thoại tới.



“Ừ, chuẩn bị xong hết rồi chứ gì? Được rồi, để tôi xem.”



Thẩm Bác Diễn mời một nhân viên quan hệ công chúng chuyên nghiệp viết bản thảo, nhân viên quan hệ công chúng sửa sang xong tư liệu, bảo hắn đưa Lục Lăng Hằng đến xem một lần, xác nhận không có vấn đề gì, nhân viên của Thẩm Bác Diễn sẽ bắt đầu hành động, đồng thời thuê thủy quân lên các diễn đàn mạng và weibo đăng tin. —— Không phải Trương Minh Tước cũng thuê thủy quân đó sao? Mấy loại chuyện so tiền tài của cải này, Thẩm nhị thiếu gia nhà chúng ta chưa bao giờ thua người khác!



Làm xong xuôi những chuyện này, họ chỉ cần chờ đến tối lên mạng nghiệm thu thành quả, Thẩm Bác Diễn nói: “Hôm nay em rảnh không? Tới công ty anh xem đi?”



Giờ Lục Lăng Hằng tạm thời không có công việc, cũng coi như rảnh rỗi, đồng ý một tiếng.



Công ty của Thẩm Bác Diễn tên là công ty hữu hạn đầu tư điện ảnh và truyền hình Bác Quân, tên công ty đương nhiên là ghép từ tên đệm của hắn và Lục Quân Càn, người trong nhà đều biết chuyện của hắn và Lục Quân Càn, dù sao thì trong mắt mọi người Lục Quân Càn đã mất, hắn đặt cái tên tưởng niệm này cũng không ai phản đối. Giờ quy mô công ty Bác Quân còn rất nhỏ, Thẩm Bác Diễn thuê một văn phòng gần trụ sở tập đoàn Thẩm thị, cũng chỉ mới có hơn mười nhân viên.



Thẩm Bác Diễn mời một chuyên viên kế hoạch phim điện ảnh và truyền hình rất trâu bò trong nghề về, tên là Chu Việt Việt, người này là bạn tốt của mẹ hắn Trâu Tĩnh Tĩnh, năm nay đã ngoài năm mươi, lăn lộn trong cái nghề này cũng đã gần ba mươi năm.



Lúc Lục Lăng Hằng gặp Chu Việt Việt, Chu Việt Việt hài lòng nói: “Cậu nhóc này không tồi. Dạo này bác đang xem phim “Đao phong”, cháu còn trẻ mà khí chất và diễn xuất đã tốt như vậy, sau này nhất định sẽ nổi tiếng.”



Lục Lăng Hằng được khen mà không tỏ thái độ gì, trong khi đó Thẩm Bác Diễn lại đắc ý vô cùng, thiếu điều trắng trợn nói đương nhiên vợ hắn là đệ nhất thiên hạ.



Giờ công ty vẫn còn đang trong giai đoạn xây dựng đoàn đội, có dự án tìm tới cửa, Thẩm Bác Diễn và Chu Việt Việt đều cảm thấy khả thi, mấy hôm trước mới đầu tư cho một bộ phim truyền hình.



Thẩm Bác Diễn nói: “Đợi xây dựng đoàn đội xong, sau này công ty chúng ta sẽ bao gồm cả quay phim, sản xuất, phát hành và quản lý cả diễn viên nữa. Em cũng đừng ở công ty Tinh Tinh nữa, qua chỗ anh đi, anh tìm cho em người đại diện và tuyên truyền trâu bò nhất cả nước!”



Tuy giờ công ty chỉ có mấy gian phòng làm việc nhỏ, nhưng Lục Lăng Hằng lại cảm thấy nơi này rất đỗi nguy nga lộng lẫy, hài lòng khỏi bàn. Anh viết cho Thẩm Bác Diễn vài cái tên, là những người có nghiệp vụ tốt nhưng đang làm việc tự do hoặc sẵn sàng đổi nơi làm việc, để Thẩm Bác Diễn thử lôi kéo xem thế nào. Tiếc là giờ anh không còn là Lục Quân Càn, nếu không dựa vào mạng lưới giao thiệp và tài nguyên anh có, nhất định có thể giúp công ty được nhiều việc hơn.



Thẩm Bác Diễn nói: “Lần trước tới Hoành Điếm tham ban anh có nói chuyện qua với đạo diễn Trương, ông ấy rất có kinh nghiệm quay phim cổ trang, cũng có ekip làm việc riêng, nếu có thể kéo ekip của ông ấy về công ty chúng ta quay phim thì khỏi lo nghĩ gì. Giờ anh đang lên mạng tìm kịch bản tốt, nếu thích hợp sẽ thử đầu tư quay.”



Nói đến kịch bản, Lục Lăng Hằng nhớ hôm qua anh ngồi trong phòng làm việc của Mã Du có đọc một kịch bản phim cổ trang, thế là anh nói cho Thẩm Bác Diễn biết.



Thẩm Bác Diễn cảm thấy rất hứng thú: “Kịch bản hay lắm à?”




“Còn có cái này buồn cười hơn cơ. Hồi chiều Chu Tây Thiến đăng weibo giúp tên này giải vây. Kết quả trong tài khoản weibo kia có một cái mắng Chu Tây Thiến, ‘ZXX xấu như ma cấu mà sao cứ tưởng mình hơn người?’, ha ha, mấy phút trước anh xem, Chu Tây Thiến xóa weibo trước đi luôn rồi, chắc đang tức chết!”



Phần lớn mọi người hợp tác với Trương Minh Tước đều bị hắn nói xấu trên tài khoản weibo kia, từ lãnh đạo cho tới đạo diễn cho tới ký giả và fans, hắn coi tài khoản weibo kia như một cái thùng rác để trút hết suy nghĩ trong lòng, không thể ngờ có một ngày lại bị người ta bới móc ra. Cái tên này cũng đúng là xui xẻo, hắn đắc tội quá nhiều người, ngay cả những người vốn muốn giúp hắn, giờ cũng hận chết hắn. Lục Lăng Hằng hoàn toàn không quan tâm xem Trương Minh Tước sẽ dùng thủ đoạn gì để vãn hồi —— hắn chết chắc rồi, có là thần tiên cũng không cứu được!



Lục Lăng Hằng lại lên weibo mình. Không ngờ weibo tối qua anh đăng được vài người trong giới share.



“Lúc thấy ảnh Lăng Hằng ôm Hinh Ngọc tôi rất ngạc nhiên, hôm đó tôi cũng có ở hiện trường, Hinh Ngọc sốt cao, cả người nóng rần lên, Lăng Hằng tốt bụng săn sóc cô, lại bị mọi người hiểu lầm, thế nên tôi giúp cậu ấy làm sáng tỏ.”



Người share weibo này là Lý Cường. Vốn là sau khi chuyện này bị tung ra, toàn bộ nghệ sĩ trong công ty giải trí Tinh Tinh đều được yêu cầu im lặng, cho nên dù có rất nhiều người biết chân tướng, nhưng cũng không dám nói. Nhưng trong đoàn phim không chỉ có người của công ty Tinh Tinh, ví dụ như Lý Cường, anh là quân nhân đang thi hành nghĩa vụ quân sự, là người của bên quân đội cùng tham gia bộ phim này, cho nên không bị yêu cầu giữ im lặng. Thế nhưng tình huống trước đó anh không rõ, cho nên không dám nói ra. Giờ đại cục đã định, lập tức đứng ra đòi công đạo cho Lục Lăng Hằng.



Lục Lăng Hằng hỏi: “Anh tìm cậu ấy đăng weibo sao?”



Thẩm Bác Diễn lắc đầu: “Không. Anh tìm đạo diễn Khang, nhưng đạo diễn Khang nói thân phận của ông ấy không tiện, cho nên không đồng ý làm sáng tỏ. Cái này là Lý Cường tự nguyện, luôn có những người không ưa hành động của Trương Minh Tước.”



Một lát sau Lục Lăng Hằng phát hiện còn vài diễn viên và nhân viên trong đoàn phim share weibo của anh, có người là bạn tốt của Nhạc Hinh Ngọc, vì Nhạc Hinh Ngọc bị oan nên bất bình, có người có cừu oán với Trương Minh Tước, cũng có diễn viên không tên tuổi muốn nhân cơ hội tranh thủ cảm giác tồn tại, nói chung giờ Lục Lăng Hằng không cần giải thích gì nữa, chân tướng đã rõ ràng.



Mà cùng lúc đó ở một chỗ khác, Nhạc Hinh Ngọc thấy sự việc phát sinh cũng hết hồn. Cô thấy Trương Minh Tước mắng mình trên weibo kia, quả đúng là tức chết đi được, phải biết rằng hơn một năm này cô giúp Trương Minh Tước không biết bao nhiêu việc, cái tên Trương Minh Tước này không cảm kích cô thì thôi, lại còn một điều ngu hai điều ngốc, khiến cô hận không thể tát Trương Minh Tước mấy cái. Đồng thời cô cảm thấy may mắn, may mắn vì hai ngày trước mình vẫn im lặng, nếu như cô đứng về phía Trương Minh Tước thì giờ không chỉ Trương Minh Tước mà cô cũng sẽ bị mất mặt.



“Uầy, Nhạc Hinh Ngọc cũng đăng weibo rồi.” Thẩm Bác Diễn nói. Bạn đang �



“Hôm đó tôi ở phim trường bị sốt bốn mươi độ, suýt chút nữa ngất, may mà có Lục Lăng Hằng quan tâm giúp đỡ tôi, đưa tôi lên xe đi bệnh viện mới buông tay. Không biết tại sao lại bị người khác hiểu lầm. Về phần đoạn tình cảm kia, bởi trong quá trình ở chung chúng tôi có vài suy nghĩ không hợp nhau, cho nên đã kết thúc. Giờ tôi độc thân, tôi vẫn ổn, cảm ơn mọi người đã quan tâm.”



Thẩm Bác Diễn lầm bầm: “Minh oan nhanh ghê.”



Dù sao Nhạc Hinh Ngọc cũng là người nể nhân tình, tuy cô tức điên lên rồi, nhưng lời nói trên weibo vẫn rất nhẹ nhàng. Nhưng cái gì nên biểu đạt đều đã biểu đạt rất rõ ràng. Cô giải thích rõ ràng chuyện với Lục Lăng Hằng là không có thật, nhưng trong lời nói có hàm ý, là Lục Lăng Hằng săn sóc đưa cô lên xe cứu thương, nhưng ngày hôm đó có tin Trương Minh Tước đưa cô nhập viện, nguyên do sâu xa trong đó, người có tâm liền hiểu rõ. Mà quan hệ của cô với Trương Minh Tước, cô không nói tất cả chỉ là giả, chỉ nói đã chia tay, thẳng thắn nói một câu tôi độc thân để kết thúc. Đương nhiên chuyện này không đơn giản như vậy, ekip của cô lập tức viết thông cáo, chuẩn bị công bố cô và Trương Minh Tước đã chia tay từ tuần trước, chia tay là do Trương Minh Tước sai lầm, chỉ là Nhạc Hinh Ngọc nể tình xưa nghĩa cũ nên không nói ra. Cứ như vậy, hình tượng của Nhạc Hinh Ngọc đã được bảo vệ.



Tivi phát quảng cáo xong, tiếp theo đó là cảnh Trương Minh Tước biểu diễn đánh nhau cùng Lục Lăng Hằng.



Nhìn Trương Minh Tước trong Tivi đá về phía mình, Lục Lăng Hằng cười nhạt, tắt Tivi đi. Nội dung phía sau không cần xem, Trương Minh Tước đã tự đá vỡ tiền đồ của chính mình.