Trùng Sinh Chi Phúc

Chương 51 : Tâm tình tan nát

Ngày đăng: 13:50 30/04/20


Lại qua đi mấy ngày, Niên Khai Điềm quyết tâm đến viện tặng y phục đó cho Lương Tuấn Hy. Dù gì cũng đã mua, lại không có đối tượng hợp hơn hắn, xem như nàng không biết ý nghĩa của việc tặng y phục đi. Nhân tiện cùng hắn nói rõ ràng luôn chuyện bản thân không có tình ý gì với hắn, khuyên hắn nên thành thân tránh Hoa nhũ nương cùng Lương quản gia thương tâm.



Lúc nàng tới, Lương Tuấn Hy đang ngồi ở bàn đá, tay lựa dược, chân lại không ngừng động nghiền dược. Hắn nghe được tiếng bước chân lập tức tâm hoa nộ phóng: “Điềm Điềm, nàng tới?”



“Ân.”



Lương Tuấn Hy vừa định đứng lên lấy trà đãi nàng, đột nhiên nàng giữ vai hắn ấn hắn ngồi xuống: “Ta đến đây tặng chút lễ vật cho ngươi a!”



“Tặng lễ vật cho ta nữa sao?” Lương Tuấn Hy tiếp tục thị sủng nhược kinh, vui đến ngớ cả người. Sao đột nhiên nàng lại tặng lễ vật cho hắn, chỉ là kinh hỉ chưa qua hết đột nhiên lòng hắn có bất an dấy lên không thể chấn định.



“Ân!” Niên Khai Điềm đưa mắt nhìn Thước nhi, nàng ta hiểu ý lập tức mang hộp lễ vật đặt lên bàn, mở ra trước mặt Lương Tuấn Hy.



Lương Tuấn Hy đưa tay sờ lên hộp, rồi theo đường viền, trượt vào bên trong. Là vải? Còn là vải rất đắt tiền nữa. Y phục sao? Hắn không hiểu rất muốn hỏi, chỉ là còn chưa kịp mở miệng, liền nghe Niên Khai Điềm nói:



“Ngươi cũng qua quan lễ rồi, thiết nghĩ nên đến lúc nghĩ đến chuyện chung thân đại sự rồi.”



Tay hắn lập tức rút trở về, toàn cơ mặt bị đông đến cứng: “Điềm Điềm...”



“Ta biết ngươi muốn nói gì.” Niên Khai Điềm không để hắn nói bất kỳ cái gì, nhanh chóng cắt đứt: “Ta chỉ một lòng với đại sư huynh, cái này là chuyện người nào cũng biết..”




- --Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển---



Niên Khai Điềm một mạch trở về Điềm viên, cầm nhuyễn tiên trên tay không chút do dự tàn phá hết các khóm hoa ngọn cỏ trên đường mình đi qua. Đúng lúc này lại gặp phải Niên Tuệ Nhàn, chỉ là đang giận nên không có để ý đến mà lướt qua luôn.



Niên Tuệ Nhan nhanh chóng kéo lại tay của Niên Khai Điềm, sau đó cẩn thận nhìn trước ngó sau rồi thấp giọng nhắc nhở: “Ngươi làm cái gì a, cái dáng vẻ này của ngươi để Hứa sư huynh nhìn thấy chẳng phải là không tốt sao?”



Niên Khai Điềm tức giận vừa bước đi vừa kể hết cho Niên Tuệ Nhàn nghe thái độ của Lương Tuấn Hy đối với mình. “Ngươi xem, ta tốt bụng đi khuyên nhủ hắn, hắn lại làm vậy với ta, thử hỏi có đáng giận hay không?”



“Vậy ngươi mặc kệ hắn đi, dành thời gian lo cho Hứa sư huynh còn tốt hơn.” Niên Tuệ Nhàn trề môi như chẳng đáng, Lương Tuấn Hy có gì mà tốt chứ, thế mà người nào cũng thích hắn. “Ngươi nhìn ngươi xem, không chút thục nữ a. Mau theo ta trở về viện, ta chọn vài bộ y phục giúp ngươi đổi lại.”



Niên Khai Điềm nghe vậy cũng cảm thấy rất có đạo lý. Giờ đây không cần áp tiêu nữa, nàng cần gì bày bộ dáng này. Mỗi ngày đến luyện võ trường một canh giờ là đủ rồi. Vì thế cũng không phản đối, mặc cho Niên Tuệ Nhàn kéo bản thân về viện.



“Ngươi nói xem, đại sư huynh thích màu gì?”



“Ta làm sao mà biết được.” Niên Tuệ Nhàn nhún vái đáp: “Nhưng nếu hắn tặng y phục thúy lục cho ngươi, vậy chắc là thích màu đó đi.”



“Ân.” Vậy sau này đồ của nàng đổi hết thúy lục là được rồi.