[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 65 : Nỏ Đẫm Máu
Ngày đăng: 21:54 07/06/20
Vua sư tử Cardo và yêu quái ăn thịt người Kẻ Nuốt Chửng ngày mai mới xuất hiện lại. Về phần cấp độ, Nhiếp Ngôn đã tăng cấp rất nhanh rồi, hắn không cần phải tốn công đi đánh mấy con quái vật thông thường làm gì nữa. Tận dụng thời gian rảnh này, hắn có thể chuyên tâm tốt vào việc kinh doanh của mình.
Nhiếp Ngôn kiểm tra các trang bị mà Kẻ Nuốt Chửng đánh rơi, tổng cộng có hai món, đều là hàng tốt cả.
Nỏ Đẫm Máu (Trang bị vàng): Nỏ một tay(1), yêu cầu cấp độ: 5. Thuộc tính: Sát thương +11, cộng thêm 10% hiệu quả phá giáp, bắn một lần ba mũi tên. Tốc độ bắn: 16, độ lệch 3%. Quy định người sử dụng: Không có.
Trượng Nghi Thức Ánh Trăng (Trang bị vàng): Yêu cầu cấp độ: 5. Thuộc tính: Sát thương 32 - 38, học được kỹ năng Ánh Sáng Bùng Nổ cấp 3, sát thương đối với quái vật hệ ác ma được cộng thêm 20%. Quy định người sử dụng: Chỉ pháp sư thánh ngôn thuộc mặt trận Ánh Sáng, phe thiện lương mới có thể sử dụng.
Vì Nhiếp Ngôn một thân một mình đánh chết quái vật tinh anh, cho nên tỷ lệ rơi đồ khi giết quái của hắn được tăng lên, máy chủ cũng thưởng cho hắn nhiều thứ hơn. Nhiếp Ngôn liên tiếp thu được bốn món trang bị vàng, mỗi món đều đặc biệt phi thường. Làm Nhiếp Ngôn ngạc nhiên và khoái trá nhất chính là cây nỏ Đẫm Máu có thuộc tính cộng thêm 10% phá giáp. Thứ này đúng là không tồi.
Chiếc nỏ mà Nhiếp Ngôn đang sử dụng và nỏ Đẫm Máu vốn không cùng một đẳng cấp, có thể thay thế được rồi. Cây nỏ trên tay Nhiếp Ngôn được mua từ một NPC, nó đã oanh liệt hoàn thành sứ mạng của mình.
Nhiếp Ngôn đem nỏ Đẫm Máu gắn vào tay. Về phần cây nỏ cũ, Nhiếp Ngôn tính đem nó vào phòng đấu giá bán lấy chút tiền. Lúc hắn mua, cây nỏ bắn tên loại nhỏ này có giá 37 đồng, bây giờ hắn đem bán chắc có thể cầm về được tầm mười mấy đồng tiền vốn.
Nhiếp Ngôn trở lại thành Carol. Lúc này, đa số người chơi đều đang cắm đầu đánh quái ngoài nơi hoang dã, nhưng trong thành vẫn còn rất đông người. Trên đường, người người đi lại tấp nập. Ở góc đường, mọi người đang thi nhau chen lấn vào cửa tiệm của thầy thuốc Kedan. Khi người chơi dùng hết các bình thuốc ở bên ngoài, họ đều muốn đến đây để mua thêm.
Tòa nhà tọa lạc tại trung tâm khu chợ, nhà đấu giá, lại càng đông đúc khỏi phải bàn. Hai bên đường bày đầy những gian hàng của người chơi. Đôi khi, Nhiếp Ngôn cũng có thể tìm được một vài thứ tốt ở đây.
Nhiếp Ngôn bước vào phòng đấu giá, bán đi một số trang bị hắn không dùng đến. Sau đó, hắn lại tiếp tục vơ vét cách điều chế và nguyên liệu cho thuốc độc đen, không bỏ xót thứ gì. Ngày mai, lúc phụ bản mới mở ra, các bang hội sẽ đùn đùn kéo nhau vào khai hoang. Họ sẽ đột nhiên phát hiện đám thuốc độc đen rẻ rúng không ai thèm ngó lúc trước giờ kiếm không thấy đâu. Thỉnh thoảng, có thầy thuốc vừa điều chế ra được vài bình độc đen sẽ nhanh chóng bị tranh mua không chừa một mống. Số thuốc độc đen mà Nhiếp Ngôn tích cóp bấy lâu nay sẽ trở thành món hàng đầu cơ tích trữ tốt nhất. Nhiếp Ngôn có thể sử dụng "phương thức bán hàng nhỏ giọt"(2) để từ từ bán đi thuốc độc đen và cách điều chế và có thể tự định giá cho mặt hàng này. Phụ bản mới càng phổ biến thì nhu cầu của người chơi đối với thuốc độc đen sẽ càng cao, Nhiếp Ngôn sẽ dễ dàng nâng giá lên. Trước hết, Nhiếp Ngôn sẽ chỉ bán thuốc độc đen và nguyên liệu chế tạo chúng, đến giai đoạn cuối, hắn mới tung cách điều chế thuốc độc đen ra. Làm theo cách này, Nhiếp Ngôn sẽ có thể kiếm được một khoảng tiền lớn. Buôn bán lấy lời xong, Nhiếp Ngôn sẽ xem xét đem tiền đi đầu tư vào chỗ khác.
Mua thuốc độc đen tốn không ít tiền. Theo thường lệ, Nhiếp Ngôn lại đến mấy thị trấn nhỏ để mua răng dơi rồi bán đi, kiếm lời hơn 30 bạc. Nhiếp Ngôn mua đến khi trên thị trường hầu như không còn răng dơi nữa, phải chờ đám người chơi đi đánh quái vật lượm thêm răng dơi hắn mới có thể quay lại để mua.
Nhiếp Ngôn hơi bực mình một chút vì hắn không mua được răng dơi ở thị trấn Link. Nơi đây vốn là khu vực chủ yếu sản sinh ra răng dơi mà.
"Ngài Kadi, tôi đem thêm răng dơi ngài cần tới đây."
"Kính thưa ngài Niết Viêm, chân thành cảm ơn ngài đã ra tay tương trợ."
Giá trị tôn kính của Nhiếp Ngôn ở thành Carol được nâng cao, cho nên các NPC ở đây bắt đầu dùng kính ngữ khi nói chuyện với hắn. Rõ ràng là bọn họ nhiệt tình hơn rất nhiều.
Rời khỏi tiệm của thợ rèn cao cấp Kadi, Nhiếp Ngôn nhìn thấy một thánh kỵ sĩ mặc áo giáp bạc, cầm một cây chùy thiêng đi ngang qua.
Người này chừng hơn 30 tuổi. Hắn rất cao và hơi mập một chút.
Tên thánh kỵ sĩ nọ đề phòng nhìn Nhiếp Ngôn. Hai người đi ngang qua nhau. Tên thánh kỵ sĩ đi vào tiệm rèn Kadi, bắt chuyện với thợ rèn Kadi.
Nhiếp Ngôn biết người này là ai. Tên thánh kỵ sĩ này là người đầu tiên phát hiện ra nhiệm vụ ẩn của thợ rèn và buôn bán lời hơn 10 vàng ở kiếp trước. Nhiếp Ngôn hiện tại được gặp gỡ "chính chủ" rồi. "Xem ra nhiệm vụ thu thập răng dơi đã có người thứ hai biết." Nhiếp Ngôn nghĩ.
Nếu cả hai người đồng thời muốn mua răng dơi, nhất định giá mua sẽ bị nâng lên và đám người chơi cũng sẽ nghi ngờ liệu răng dơi còn có công dụng đặc biệt gì khác không, có lẽ họ sẽ giữ lại số răng đó, không muốn bán nữa. Lần trước, đã có hai đạo tặc theo dõi Nhiếp Ngôn rồi, bây giờ lại xuất hiện thêm một người muốn mua răng dơi, việc này sẽ làm tăng thêm sự ngờ vực của kẻ khác. Chắc chắn rất nhanh thôi, sẽ có người bám đuôi tên thánh kỵ sĩ nọ cho xem. Nhiệm vụ của thợ rèn Kadi sẽ sớm bị lộ ra ngoài.
"Nhiệm vụ này chắc hết lời được rồi." Nhiếp Ngôn nghĩ thầm.
Chẳng qua là đối với Nhiếp Ngôn, nhiệm vụ răng dơi này có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Hắn đã kiếm được một nguồn tài chính kha khá rồi, hơn nữa, hắn vẫn có nhiều phương thức kiếm tiền khác chẳng kém mấy so với cái nhiệm vụ này.
Nhiếp Ngôn kiểm tra lại số tài sản mà hắn có trong tay. Trong ba lô của hắn có hơn 60 bạc, trong kho hàng thì có một đống hàng sắp tăng giá là thuốc độc đen, nguyên liệu và cách điều chế độc đen.
Nhiệm vụ răng dơi giờ không làm nữa cũng chẳng sao.
Nhiếp Ngôn đi dạo giữa dòng người. Bất giác, hắn bước tới cổng của bang Thầy Thuốc. Nhiếp Ngôn mơ màng như bước vào cõi mộng, nhìn đông nhìn tây, thấy rất nhiều thứ thú vị. Chợt, một tiếng rao hàng rất lớn lôi hắn trở về với thực tại.
"Nguyên liệu dược phẩm cao cấp đây, Thối Lui Thần Tốc của đạo tặc đây, sách kỹ năng này không chê vào đâu được nhé. Anh bạn này, sao không tới đây nhìn chút đi?" Một pháp sư thánh ngôn mặc áo choàng trắng đang ngồi rao hàng trước cửa vào bang Thầy Thuốc. Thấy Nhiếp Ngôn đi qua, mắt hắn liền sáng lên, dùng hết sức mà hét to.
Tay pháp sư thánh ngôn này là một kẻ thông minh. Hắn chỉ cần liếc mắt một cái là biết các trang bị của Nhiếp Ngôn rất phi phàm, có vài món đều là hàng cao giá cả. Sách kỹ năng Thối Lui Thần Tốc là một thứ rất tốt để khởi đầu cho phái đạo tặc, chẳng qua là giá có hơi mắc một tí. Một bạc trở lên hắn mới đồng ý bán đấy.
Đồ mắc như thế thì khó tìm người mua lắm. Nhưng nếu hắn đưa vào phòng đấu giá thì tiền lời sẽ bị trừ đi phí đấu giá. Thế nên hắn mới nhân lúc đội của hắn còn đang kiếm người thì ngồi bày sạp hàng ở đây. Hắn muốn dùng những thứ này để đổi lấy vài món trang bị tốt cho pháp sư thánh ngôn.
Những người chơi đạo tặc bình thường làm sao mà mua nổi cuốn sách này. Hắn đã ngồi rao đến 20 phút rồi mà vẫn chưa bán được đấy. Cũng có vài người tới hỏi giá nhưng nghe xong thì họ đều lắc đầu bỏ đi. Lúc hắn thấy Nhiếp Ngôn, hắn liền buột miệng rao lên thật to, đơn giản vì Nhiếp Ngôn nhìn có vẻ rất có tiền.
Nhiếp Ngôn nhìn tay pháp sư thánh ngôn một cái. Người này tầm hai mươi tuổi, một thân áo choàng trắng, cầm một cây pháp trượng màu đen như than. Nhiếp Ngôn nhìn ra được người này đang mặc pháp bào Khách Bộ Hành Ánh Sáng, cây pháp trượng đen thui kia là Gió Lạc Nguyệt. Với cấp độ này thì những thứ kia không phải là trang bị hàng đầu, tuy nhiên cũng không đến nỗi tệ.
"Anh may mắn thật đấy. Nhặt được một cuốn Thối Lui Thần Tốc luôn cơ." Nhiếp Ngôn cười cười nói. Thối Lui Thần Tốc là một chiêu thức rất hữu dụng.
"Không may sao được, trước giờ tôi vẫn hay gặp may mà. Tôi có mấy người bạn đi thung lũng Ánh Sáng đánh quái chừng mấy ngày, thế mà họ chưa lượm được một thứ tốt nào. Còn tôi nhé, tôi tới đó mới ba tiếng đồng hồ thôi, đã lượm được một cuốn Thối Lui Thần Tốc rồi. Hiện tại trên thị trường, một cuốn sách này có giá còn cao hơn một món trang bị bạc đấy." Thấy Nhiếp Ngôn đáp lời, tay pháp sư thánh ngôn mừng húm. Hắn, như được lên dây cót, luôn mồm liến thoắng.
1 Nỏ một tay nghĩa là nỏ chỉ cần dùng một tay để sử dụng 2 "Phương thức bán hàng nhỏ giọt" là một cách tiếp thị hàng hóa. Người bán tung hàng ra rất ít dẫn đến sự khan hiếm mặt hàng trên thị trường, từ đó, họ có thể hét giá của sản phẩm lên.
Nhiếp Ngôn kiểm tra các trang bị mà Kẻ Nuốt Chửng đánh rơi, tổng cộng có hai món, đều là hàng tốt cả.
Nỏ Đẫm Máu (Trang bị vàng): Nỏ một tay(1), yêu cầu cấp độ: 5. Thuộc tính: Sát thương +11, cộng thêm 10% hiệu quả phá giáp, bắn một lần ba mũi tên. Tốc độ bắn: 16, độ lệch 3%. Quy định người sử dụng: Không có.
Trượng Nghi Thức Ánh Trăng (Trang bị vàng): Yêu cầu cấp độ: 5. Thuộc tính: Sát thương 32 - 38, học được kỹ năng Ánh Sáng Bùng Nổ cấp 3, sát thương đối với quái vật hệ ác ma được cộng thêm 20%. Quy định người sử dụng: Chỉ pháp sư thánh ngôn thuộc mặt trận Ánh Sáng, phe thiện lương mới có thể sử dụng.
Vì Nhiếp Ngôn một thân một mình đánh chết quái vật tinh anh, cho nên tỷ lệ rơi đồ khi giết quái của hắn được tăng lên, máy chủ cũng thưởng cho hắn nhiều thứ hơn. Nhiếp Ngôn liên tiếp thu được bốn món trang bị vàng, mỗi món đều đặc biệt phi thường. Làm Nhiếp Ngôn ngạc nhiên và khoái trá nhất chính là cây nỏ Đẫm Máu có thuộc tính cộng thêm 10% phá giáp. Thứ này đúng là không tồi.
Chiếc nỏ mà Nhiếp Ngôn đang sử dụng và nỏ Đẫm Máu vốn không cùng một đẳng cấp, có thể thay thế được rồi. Cây nỏ trên tay Nhiếp Ngôn được mua từ một NPC, nó đã oanh liệt hoàn thành sứ mạng của mình.
Nhiếp Ngôn đem nỏ Đẫm Máu gắn vào tay. Về phần cây nỏ cũ, Nhiếp Ngôn tính đem nó vào phòng đấu giá bán lấy chút tiền. Lúc hắn mua, cây nỏ bắn tên loại nhỏ này có giá 37 đồng, bây giờ hắn đem bán chắc có thể cầm về được tầm mười mấy đồng tiền vốn.
Nhiếp Ngôn trở lại thành Carol. Lúc này, đa số người chơi đều đang cắm đầu đánh quái ngoài nơi hoang dã, nhưng trong thành vẫn còn rất đông người. Trên đường, người người đi lại tấp nập. Ở góc đường, mọi người đang thi nhau chen lấn vào cửa tiệm của thầy thuốc Kedan. Khi người chơi dùng hết các bình thuốc ở bên ngoài, họ đều muốn đến đây để mua thêm.
Tòa nhà tọa lạc tại trung tâm khu chợ, nhà đấu giá, lại càng đông đúc khỏi phải bàn. Hai bên đường bày đầy những gian hàng của người chơi. Đôi khi, Nhiếp Ngôn cũng có thể tìm được một vài thứ tốt ở đây.
Nhiếp Ngôn bước vào phòng đấu giá, bán đi một số trang bị hắn không dùng đến. Sau đó, hắn lại tiếp tục vơ vét cách điều chế và nguyên liệu cho thuốc độc đen, không bỏ xót thứ gì. Ngày mai, lúc phụ bản mới mở ra, các bang hội sẽ đùn đùn kéo nhau vào khai hoang. Họ sẽ đột nhiên phát hiện đám thuốc độc đen rẻ rúng không ai thèm ngó lúc trước giờ kiếm không thấy đâu. Thỉnh thoảng, có thầy thuốc vừa điều chế ra được vài bình độc đen sẽ nhanh chóng bị tranh mua không chừa một mống. Số thuốc độc đen mà Nhiếp Ngôn tích cóp bấy lâu nay sẽ trở thành món hàng đầu cơ tích trữ tốt nhất. Nhiếp Ngôn có thể sử dụng "phương thức bán hàng nhỏ giọt"(2) để từ từ bán đi thuốc độc đen và cách điều chế và có thể tự định giá cho mặt hàng này. Phụ bản mới càng phổ biến thì nhu cầu của người chơi đối với thuốc độc đen sẽ càng cao, Nhiếp Ngôn sẽ dễ dàng nâng giá lên. Trước hết, Nhiếp Ngôn sẽ chỉ bán thuốc độc đen và nguyên liệu chế tạo chúng, đến giai đoạn cuối, hắn mới tung cách điều chế thuốc độc đen ra. Làm theo cách này, Nhiếp Ngôn sẽ có thể kiếm được một khoảng tiền lớn. Buôn bán lấy lời xong, Nhiếp Ngôn sẽ xem xét đem tiền đi đầu tư vào chỗ khác.
Mua thuốc độc đen tốn không ít tiền. Theo thường lệ, Nhiếp Ngôn lại đến mấy thị trấn nhỏ để mua răng dơi rồi bán đi, kiếm lời hơn 30 bạc. Nhiếp Ngôn mua đến khi trên thị trường hầu như không còn răng dơi nữa, phải chờ đám người chơi đi đánh quái vật lượm thêm răng dơi hắn mới có thể quay lại để mua.
Nhiếp Ngôn hơi bực mình một chút vì hắn không mua được răng dơi ở thị trấn Link. Nơi đây vốn là khu vực chủ yếu sản sinh ra răng dơi mà.
"Ngài Kadi, tôi đem thêm răng dơi ngài cần tới đây."
"Kính thưa ngài Niết Viêm, chân thành cảm ơn ngài đã ra tay tương trợ."
Giá trị tôn kính của Nhiếp Ngôn ở thành Carol được nâng cao, cho nên các NPC ở đây bắt đầu dùng kính ngữ khi nói chuyện với hắn. Rõ ràng là bọn họ nhiệt tình hơn rất nhiều.
Rời khỏi tiệm của thợ rèn cao cấp Kadi, Nhiếp Ngôn nhìn thấy một thánh kỵ sĩ mặc áo giáp bạc, cầm một cây chùy thiêng đi ngang qua.
Người này chừng hơn 30 tuổi. Hắn rất cao và hơi mập một chút.
Tên thánh kỵ sĩ nọ đề phòng nhìn Nhiếp Ngôn. Hai người đi ngang qua nhau. Tên thánh kỵ sĩ đi vào tiệm rèn Kadi, bắt chuyện với thợ rèn Kadi.
Nhiếp Ngôn biết người này là ai. Tên thánh kỵ sĩ này là người đầu tiên phát hiện ra nhiệm vụ ẩn của thợ rèn và buôn bán lời hơn 10 vàng ở kiếp trước. Nhiếp Ngôn hiện tại được gặp gỡ "chính chủ" rồi. "Xem ra nhiệm vụ thu thập răng dơi đã có người thứ hai biết." Nhiếp Ngôn nghĩ.
Nếu cả hai người đồng thời muốn mua răng dơi, nhất định giá mua sẽ bị nâng lên và đám người chơi cũng sẽ nghi ngờ liệu răng dơi còn có công dụng đặc biệt gì khác không, có lẽ họ sẽ giữ lại số răng đó, không muốn bán nữa. Lần trước, đã có hai đạo tặc theo dõi Nhiếp Ngôn rồi, bây giờ lại xuất hiện thêm một người muốn mua răng dơi, việc này sẽ làm tăng thêm sự ngờ vực của kẻ khác. Chắc chắn rất nhanh thôi, sẽ có người bám đuôi tên thánh kỵ sĩ nọ cho xem. Nhiệm vụ của thợ rèn Kadi sẽ sớm bị lộ ra ngoài.
"Nhiệm vụ này chắc hết lời được rồi." Nhiếp Ngôn nghĩ thầm.
Chẳng qua là đối với Nhiếp Ngôn, nhiệm vụ răng dơi này có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Hắn đã kiếm được một nguồn tài chính kha khá rồi, hơn nữa, hắn vẫn có nhiều phương thức kiếm tiền khác chẳng kém mấy so với cái nhiệm vụ này.
Nhiếp Ngôn kiểm tra lại số tài sản mà hắn có trong tay. Trong ba lô của hắn có hơn 60 bạc, trong kho hàng thì có một đống hàng sắp tăng giá là thuốc độc đen, nguyên liệu và cách điều chế độc đen.
Nhiệm vụ răng dơi giờ không làm nữa cũng chẳng sao.
Nhiếp Ngôn đi dạo giữa dòng người. Bất giác, hắn bước tới cổng của bang Thầy Thuốc. Nhiếp Ngôn mơ màng như bước vào cõi mộng, nhìn đông nhìn tây, thấy rất nhiều thứ thú vị. Chợt, một tiếng rao hàng rất lớn lôi hắn trở về với thực tại.
"Nguyên liệu dược phẩm cao cấp đây, Thối Lui Thần Tốc của đạo tặc đây, sách kỹ năng này không chê vào đâu được nhé. Anh bạn này, sao không tới đây nhìn chút đi?" Một pháp sư thánh ngôn mặc áo choàng trắng đang ngồi rao hàng trước cửa vào bang Thầy Thuốc. Thấy Nhiếp Ngôn đi qua, mắt hắn liền sáng lên, dùng hết sức mà hét to.
Tay pháp sư thánh ngôn này là một kẻ thông minh. Hắn chỉ cần liếc mắt một cái là biết các trang bị của Nhiếp Ngôn rất phi phàm, có vài món đều là hàng cao giá cả. Sách kỹ năng Thối Lui Thần Tốc là một thứ rất tốt để khởi đầu cho phái đạo tặc, chẳng qua là giá có hơi mắc một tí. Một bạc trở lên hắn mới đồng ý bán đấy.
Đồ mắc như thế thì khó tìm người mua lắm. Nhưng nếu hắn đưa vào phòng đấu giá thì tiền lời sẽ bị trừ đi phí đấu giá. Thế nên hắn mới nhân lúc đội của hắn còn đang kiếm người thì ngồi bày sạp hàng ở đây. Hắn muốn dùng những thứ này để đổi lấy vài món trang bị tốt cho pháp sư thánh ngôn.
Những người chơi đạo tặc bình thường làm sao mà mua nổi cuốn sách này. Hắn đã ngồi rao đến 20 phút rồi mà vẫn chưa bán được đấy. Cũng có vài người tới hỏi giá nhưng nghe xong thì họ đều lắc đầu bỏ đi. Lúc hắn thấy Nhiếp Ngôn, hắn liền buột miệng rao lên thật to, đơn giản vì Nhiếp Ngôn nhìn có vẻ rất có tiền.
Nhiếp Ngôn nhìn tay pháp sư thánh ngôn một cái. Người này tầm hai mươi tuổi, một thân áo choàng trắng, cầm một cây pháp trượng màu đen như than. Nhiếp Ngôn nhìn ra được người này đang mặc pháp bào Khách Bộ Hành Ánh Sáng, cây pháp trượng đen thui kia là Gió Lạc Nguyệt. Với cấp độ này thì những thứ kia không phải là trang bị hàng đầu, tuy nhiên cũng không đến nỗi tệ.
"Anh may mắn thật đấy. Nhặt được một cuốn Thối Lui Thần Tốc luôn cơ." Nhiếp Ngôn cười cười nói. Thối Lui Thần Tốc là một chiêu thức rất hữu dụng.
"Không may sao được, trước giờ tôi vẫn hay gặp may mà. Tôi có mấy người bạn đi thung lũng Ánh Sáng đánh quái chừng mấy ngày, thế mà họ chưa lượm được một thứ tốt nào. Còn tôi nhé, tôi tới đó mới ba tiếng đồng hồ thôi, đã lượm được một cuốn Thối Lui Thần Tốc rồi. Hiện tại trên thị trường, một cuốn sách này có giá còn cao hơn một món trang bị bạc đấy." Thấy Nhiếp Ngôn đáp lời, tay pháp sư thánh ngôn mừng húm. Hắn, như được lên dây cót, luôn mồm liến thoắng.
1 Nỏ một tay nghĩa là nỏ chỉ cần dùng một tay để sử dụng 2 "Phương thức bán hàng nhỏ giọt" là một cách tiếp thị hàng hóa. Người bán tung hàng ra rất ít dẫn đến sự khan hiếm mặt hàng trên thị trường, từ đó, họ có thể hét giá của sản phẩm lên.