Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế
Chương 25 : La di nương sinh
Ngày đăng: 11:53 30/04/20
Trận này bão tuyết
tựa hồ là muốn che giấu đi chuyện cuối năm của Cố phủ, tất cả bi hỉ, hết thảy hóa thành trống rỗng, tẩy rửa tất cả, bắt đầu lại lần nữa.
Ngâm Hoan phủ thêm áo choàng nhung thật dầy, đem mũ đội lên, người liền mượt mà rất nhiều, vốn là thân hình cũng không cao mấy, một lớp áo choàng
này liền nhìn trầm trầm.
Ôm lò sưởi trong ngực, thừa dịp
tuyết ngừng, Ngâm Hoan đi qua tiểu phật đường, hôm nay Lý bà tử liền
không dám chậm trễ, tiểu phật đường đi vào liền ấm áp, Ngâm Hoan ngồi
chồm hỗm một hồi liền đi thỉnh an Phương thị kia, vào tháng mười hai, nữ đường bắt đầu nghỉ học, sau khi thỉnh an thì trực tiếp trở về Trúc
Thanh viện, lúc đi qua phòng Cố Ngâm Phương, bên trong vắng ngắt, nàng
sẽ không còn đột ngột xuất hiện như vậy nữa.
Tình cảm tỷ muội vốn dĩ nhạt nhẽo, huống chi là các nàng vốn cũng không mấy thân cận,
Ngâm Hoan cười, vui vẻ của nàng không tới đáy mắt.
An Hạ cùng Tập Thu cũng còn nhỏ, thừa dịp tuyết ngừng tại trước phòng chơi trò đắp người tuyết, Vương ma ma mang canh gừng đã nấu xong lên cho Ngâm Hoan
uống một chút cho ấm người, ngày trước Vương ma ma trong nhà có chút ít
chuyện mới trở về hai tháng, hôm nay trở lại xem nàng cũng tiều tụy rất
nhiều.
"Nhũ nương, đứa nhỏ nhất của ngươi có khoẻ hơn chút nào chưa?" Ngâm Hoan tay nâng cái ly, mím cái miệng nhỏ.
"Đa tạ tiểu thư quan tâm, Hổ Tử thân thể khá hơn nhiều." Vương má má rốt
cuộc là quan tâm con nàng hơn, trước khi nàng làm nãi nương cho Ngâm
Hoan thì ở nhà đã sinh một trai một gái. Cho nên khi dứt sữa thì nàng
cũng không thân cận mấy với nãi nương, Ngâm Hoan biết rõ nàng là muốn đi ra ngoài, dù sao trong nhà còn có một đứa con trai nhỏ mới hai tuổi bị
bệnh tật thì người làm mẹ như nàng sao chịu nổi.
"Vậy là tốt
rồi." Ngâm Hoan gật đầu nhẹ không có tiếp tục nói hết, ngoài phòng An Hạ thật vất vả đem tuyết chất chồng lên, không biết ở đâu tìm được quả
dại, gắn lên mặt người tuyết làm mắt, một lớn một nhỏ nhìn rất tức cười, Ngâm Hoan nhìn xem liền cười ra tiếng.
Trong sân vốn yên
tĩnh đột nhiên truyền đến tiếng cầu xin tha thứ, Ngâm Hoan xuống giường
đi tới cửa, tại khúc quanh hành lang chứng kiến hai nha hoàn quỳ trên
mặt đất khóc cầu xin một người đang đứng.
"Tiểu thư, nô tỳ
biết sai rồi, lần tới cũng không dám nữa tiểu thư, van cầu ngươi không
cần phải đuổi chúng nô tỳ đi." Ngâm Hoan rốt cục thấy rõ ràng kia quỳ
hai nha hoàn, là nha hoàn trong phòng Nhị tỷ, chỉ thấy Cố Ngâm Sương có
chút bất đắc dĩ nhìn x các nàng, "Ra khỏi Trúc Thanh viện này các ngươi
đi viện tử khác cũng giống như vậy, về sau hầu hạ chủ tử khác đừng có
không dụng tâm trong công việc nhớ không?"
La di nương nhào vào trong ngực Cố Vũ Thừa khóc một trận, năn nỉ hắn hướng phu nhân nói một chút, đem Thập Nhất tiểu thư ôm trở về cho nàng nuôi, Cố Vũ Thừa yêu thương nàng, lúc
này mới bao lâu, một cái thủy linh thiếp thất liền bị lăn qua lăn lại
đến không còn hình dạng ban đầu, dầu gì La di nương là chính bản thân
hắn bên ngoài chọn trúng mà mang vào, tình cảm so với những người khác
còn sâu một chút.
Chỉ là bên Phương thị kia những lời này lại nói không nên lời, chủ mẫu đem hài tử nuôi dưới danh nghĩa mình là đạo
lý hiển nhiên, lúc trước có khuyên như thế nào Phương thị cũng không
chịu, hôm nay nàng chủ động làm như vậy, Cố Vũ Thừa căn bản tìm không ra điểm sai sót, lại nói hài tử nuôi tại Lan Tâm viện nhất định tốt hơn so với La di nương.
Cân nhắc phía dưới, Cố Vũ Thừa dự định cái
gì cũng không nói, an ủi La di nương một phen, mua một chút trân bảo đền bù tổn thất nàng, hơn nữa nói cho nàng biết, dưỡng thân thể cho tốt,
còn phải sinh tiếp cho Ngâm Phỉ một người đệ đệ, thành công đem sự chú ý của La di nương dời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Mà
trong Trúc Thanh viện, Ngâm Hoan nghe lời Chu di nương nói, hồi lâu chưa có phản ứng kịp cái gì, những lời quen tai này không nghĩ tới đời này
còn có thể nghe đến nữa.
"Thất tiểu thư, Tiền di nương nói
cũng không còn sai, Chu di nương ta vô dụng, tương lai không có giúp ích gì được cho hôn sự của tiểu thư, nếu là Ngâm Sương tiểu thư được làm
con thừa tự của Đại phu nhân, tiểu thư ngài cũng đi theo đi, tương lai
Đại phu nhân xem lại thời gian tiểu thư làm bạn với Nhị tiểu thư, nhất
định sẽ không bạt đãi đâu."
Ngâm Hoan tự giễu cười cười, cũng đúng, trọng sinh chỉ có nàng mà thôi, chẳng lẽ nàng còn mong đợi cả di
nương cũng khai khiếu không thành, kiếp trước chính là di nương nghe
Tiền di nương khuyên bảo, thì khuyên bảo chính mình, đi theo Nhị tiểu
thư đi sang viện Đại phu nhân cùng học cùng chơi cũng tốt, đều tốt hơn
so với ở lại Trúc Thanh viện.
"Di nương nghe ở đâu nói là Đại phu nhân nhất định chọn Nhị tỷ làm con thừa tự, lời này cũng không thể
nói lung tung, truyền ra ngoài, mẫu thân cũng sẽ trách tội của di
nương."
"Đây không phải là chuyện mọi người truyền đi sao."
Chu di nương che miệng kinh ngạc, phu nhân để Nhị tiểu thư nuôi đến danh nghĩa nàng, đây không phải là muốn nâng cao thân phận Nhị tiểu thư, là
bước kế tiếp cho việc nhận con thừa tự sao.
"Tất cả mọi người truyền hay người đó nào truyền, di nương còn không rõ ràng lắm sao,
ngày nào việc này do chính Đại phu nhân nói thì mới tin, di nương còn
chưa phải phải nghe được tin tốt." Ngâm Hoan nhàn nhạt nói, Chu di nương còn muốn nói cái gì, thấy vẻ mặt Ngâm Hoan, đôi môi khẽ nhúc nhích lại
cuối cùng không có nói ra.