Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế

Chương 26 : Trao vật định tình

Ngày đăng: 11:53 30/04/20


Ngâm Hoan sai Nhĩ

Đông tiễn Chu di nương về, có một số việc đang thay đổi, có một số việc

chưa hẳn sẽ thay đổi, tựa như Tiền di nương, vẫn như cũ hao hết tâm tư

nghĩ muốn con của mình làm con thừa tự giống quá khứ, lần này hành động

của Phương thị khiến nàng bất an, lại nuôi một hài tử nữa, ý chỉ Cố Ngâm Sương cũng không phải là đứa độc lần, con đường con thừa tự kia vững

chãi hơn, Tiền di nương tự nhiên cũng rất rõ ràng.



Sau tiệc

đầy tháng của Thập Nhất tiểu thư, La di nương cũng ra khỏi tháng, Tam

lão phu nhân kia lại bắt đầu nháo lên, sai người nghe ngóng nữ nhi của

hai nhà lương thiện đàng hoàng, chỉ còn kém là sai người đi hỏi người ta có nguyện ý gả con gái đến Cố gia để làm thiếp hay không, nghĩ tới nạp

thêm hai phòng cho con trai, bà rất có xu thế không sinh ra cháu trai

không bỏ qua a.



Vốn là chuyện tình nạp thêm thiếp thất của

Tam phòng là chuyện riêng nhưng không ngờ còn đưa phu nhân chi thứ hai

Đường thị bất mãn. Từ ban đầu vài người đi trước chính là cùng nhau xây

dựng nên Cố phủ, cũng đóng góp không ít trên chiến trường cho Hoàng gia, cho nên Cố gia thế hệ trước liền định ra quy củ, ngoại trừ những người

con vợ kế của các phòng Cố gia sau khi thành thân sau sẽ ra ngoài ở

riêng, hài tử dòng chính được ở tại Cố phủ chỉ cần bảo đảm gia tộc hưng

thịnh là được.



Tài phú tích trữ từ mấy đời tự nhiên sẽ không

ít, giữa Lâm An thành thì có không ít cửa hàng cùng thôn trang đến cung

cấp nuôi dưỡng một gia đình lớn này, các phòng chi phí đều là từ chi

dùng chung đưa ra vì vậy nếu là Tam phòng này thêm thiếp thất nữa, như

vậy này chi phí Tam phòng liền lại tăng một chút, chi thứ hai không

thiếp thất, chi phí cũng như cũ, tự nhiên Đường thị cảm thấy trong lòng

không thoải mái, cảm thấy bạc trong nhà để Tam phòng xài không ít .



"Tam thẩm, không phải là con lắm miệng, những năm gần đây Tứ đệ không thiếu

di nương, hài tử sinh hai phòng cộng lại đều không bằng hài tử Tam

phòng, tam thẩm lại muốn cho Tứ đệ nạp thiếp, đây là cảm thấy chưa đủ

con cháu sao?"



"Tương lai những cô nương này đều lập gia

đình, trong Tam phòng còn không phải là liền chỉ còn một mình Dật Triết

sao, ta chỉ là muốn cho hắn thêm người đệ đệ, Lan Tâm cũng đã đáp ứng."

Dương thị xem gương mặt không sảng khoá của Đường thị, dầu gì Nhị ca là

một người sáng suốt sao lại chọn cho con trai hắn một đố phụ như vầy,

di nương trong sân chính là để bài trí, cũng thiệt thòi Vũ Thuyền thành

thật.



"Tam thẩm, ngài lại cho Tứ đệ nạp thiếp vậy ngài còn

nhớ quy củ Cố gia không, cho dù là sinh được con trai vợ kế thì đứa nhỏ

này tương lai thành thân chính là phải rời khỏi Cố gia, cho dù có đạt

trạng nguyên thì cũng phải đi ra ngoài ở riêng, không được giữ lại tại

bên cạnh Tứ đệ." Mộc thị lật nhìn chi phí các phòng mỗi tháng một chút,

Tam phòng cũng không coi là nhiều, dù sao chi phí cho con vợ cả cùng thứ xuất khác nhau rất nhiều, chi thứ vốn hai ít người, Đường thị đúng là
một lúc.



"Thất muội, muội ở bên ngoài chờ ta một chút." Cố

Dật Tín từ trong thư phòng tiễn lão sư đi ra, thấy được Ngâm Hoan đứng ở dưới mái hiên, "Muội tới thu phòng trước chờ ta tiễn lão sư một chút."



Ngâm Hoan gật gật đầu, đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng vào thư

phòng Cố Dật Tín, kiếp trước nàng làm người bạn nhỏ thân thiết của Cố

Ngâm Sương ngẫu nhiên cũng sẽ đến nơi đây, trưởng tử Cố quốc công gia,

Cố Dật Tín là một người có tài a.



Ngâm Hoan vuốt bàn đọc

sách, tay kia xoa lên cái trán, chính là ở cái địa phương này, nàng, bị

đẩy té khiến trán bị thương vĩnh viễn lưu lại vết sẹo.



Lúc ấy nhiều người lại hỗn loạn, đến tột cùng là ai đã hạ thủ nàng đều quên,

bất quá sau đó vẻ mặt kia của Cố Ngâm Sương nàng lại vĩnh viễn không

quên được.



"Thất muội, muội đến lúc này có gì không?" lúc Cố Dật Tín tiến vào thì thấy Ngâm Hoan đang nhìn những bức tranh chữ trên tường.



Ngâm Hoan quay đầu lại đem hộp gấm trong ngực đặt ở trên bàn sách, "Đại ca,

còn muốn phiền huynh đem cái này trả lại cho người đã tặng cho muội, vật này quá quý trọng Ngâm Hoan không nhận nổi."



"Ta còn cho

rằng có chuyện gì, muội cầm đi, nếu là muội không thu, ai biết được hắn

còn mang tới thứ gì nữa a." Cố Dật Tín khoát tay áo cười nói, "Người kia tính tình ta cũng coi như biết một chút, muội không cần cảm thấy quý

trọng, coi như là đổi một cái đẹp hơn đi



"Kỳ thật Ngâm Hoan

còn không biết người nọ rốt cuộc là ai." Ngâm Hoan vẻ mặt có chút thẹn

thùng, khẽ cúi đầu siết chặt áo choàng có chút không biết làm sao.



"Đó là sơ sót của ta, đó là tiểu thiếu gia của Bát vương gia phủ, hôm đó

hắn là vội vã đi như..." Cố Dật Tín nói phân nửa dừng lại, cười cầm lấy

hộp gấm kín đáo đưa cho nàng, "Muội đừng quá để ý, đối với cái này cái

nhìn như quý báu nhưng thật ra đối với hắn cũng như cái vòng đã vỡ của

muội thôi."



Khó trách hắn sẽ đến Cố phủ, Bát vương gia cùng

Lục vương gia là huynh đệ cùng mẹ, Cố quốc công bởi vì cứu Lục vương gia mà chết trận, Bát vương gia về lễ tiết tự nhiên cũng phải vì ca ca qua

thăm một chút.



Ngâm Hoan kiếp trước tại phủ Tướng quân cũng

gặp qua vài vị thế tử, duy chỉ có tiểu nhi tử này của Bát vương gia nàng chưa quen thuộc, có thể dựa theo ấn tượng đầu tiên của nàng đối với hắn là một hài tử bị chiều hư, lớn lối.



Ngâm Hoan đem vật kia

thu lại, để cho Nhĩ Đông cất thật kỹ, vạn nhất có một ngày tiểu thiếu

gia kia lại hối hận, nàng cũng không muốn không có đồ mà trả người ta a.