Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế
Chương 41 : Thất thiếu gia
Ngày đăng: 11:53 30/04/20
Trong Nghênh Xuân viện Tiền di nương nhìn hài tử trong bọc, trong tay là thư
tính mà Hạ má má mới vừa lấy, "Thật đúng là công phu sư tử ngoạm."
Tiền di nương hừ lạnh một tiếng, nhìn đứa nhỏ có khuôn mặt tương tự
mình, đứa nhỏ gây cho mình không ít chuyện phiền toái, hôm nay người em trai của nàng lại dùng hắn để tống tiền mình, nói là không có tiền
tiêu.
Sau khi tiệc đầy tháng, Cố Vũ Thừa không
một lần nào tới Nghênh Xuân viện này, đằng đẳng hai tháng, không bằng
lúc ấy sinh hạ cái thai chết cho rồi.
"Trong phủ
có người nói di nương đánh tráo thiếu gia đấy." Cách một lúc sau, Hạ má
má mới để sát vào tai nàng nhẹ giọng nói một câu, Tiền di nương thần sắc lập tức run run nói, "Truyền được bao lâu rồi!"
"Từ sau tiệc đầy tháng đã có người truyền." Hạ má má mấy lần xuất phủ đều
là dè dặt, có thể dưới gầm trời này không có tường nào lại không bị gió
lùa, đây chính là một nước cờ hiểm, lúc ấy Nhị tiểu thư đã nói, đứa em
trai này phải được sủng ái mới có tác dụng.
Tiền
di nương nhìn thoáng qua đứa bé kia, điềm tĩnh ngủ trong bọc vải, chỉ là hiện tại bà ngoại không đau phụ thân không thương, mang theo trên người chính là một chút tác dụng cũng không có.
"Nhị
tiểu thư dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, di nương cũng không thể làm theo những lời của Nhị tiểu thư được”.Hạ má má dừng một chút bổ sung, Tiền di
nương thu hồi lệ khí nơi đáy mắt thở dài một hơi, "Ngâm Phương ở trong
am ni cô, cũng là còn của ta, nàng có chuyện muốn làm, người làm di
nương ta há không thể mưu tính cho nàng sao."
Lúc trước Cố Ngâm Sương nói làm cho nàng nỗ lực lại có thai, cho dù sinh
không được một đứa con trai con vợ kế, vậy thì tráo một đứa con trai con vợ kế đến, chuyện lần này không biết là di nương không còn đường lui
hay là thành toàn cho mưu tính của nàng nữa , nghĩ tới nếu là đứa nhỏ
này được mắt lão phu nhân , cũng có thể giúp Nhị tiểu thư sống khá hơn
một chút.
Hôm nay xem ra, đứa nhỏ này mang đến
không ít chuyện phiền toái, Phương gia lão gia nháo một hồi như vậy, đứa nhỏ này cho dù mai sau tài giỏi cũng sẽ không khiến lão gia coi trọng,
hôm nay trong phủ lại có lời đồn đãi như vậy, khó bảo toàn không có
người cố ý điều tra, đặt một đứa nhỏ nguy hiểm như vậy bên người, Tiền
di nương không cảm thấy yêm tâm một chút nào
Năm
sao chịu lạnh nổi.
Sáng sớm hôm nay tuyết vừa mới dừng liền
nghe được từ Nghênh Xuân viện truyền đến âm thanh khóc thét, cũng không
lâu lắm Hạ má má trong Nghênh Xuân viện liền lo lắng đi đến nói Thất
thiếu gia không còn thở nữa, muốn Trần đại phu chạy nhanh qua cứu chữa.
Chờ Trần đại phu tới nhìn thì chỉ chứng minh là Thất thiếu gia xác thực đã
chết, Tiền di nương trực tiếp khóc ngất đi, , Cố Vũ Thừa vừa nghe Tiền
di nương khóc ngất đi, rốt cuộc không kháng cự được nữa vội vàng chạy đi Nghênh Xuân viện thăm nàng.
"Phu nhân, nếu làm tới cùng
chuyện này Tiền di nương không thoát được, sao ngài lại dừng." Một bên
Hứa má má đối với quyết định của Phương thị có chút khó hiểu.
"Tra, tất nhiên ta muốn tra, bất quá vẫn chưa tới thời điểm, trừ đi nàng lão
gia có thể không nạp thiếp nữa sao. Trong Tam phòng Cố gia này người cũ
vừa đi liền có người mới tiến vào, lại nói nàng còn có hai nữ nhi ở
đây." Phương thị giễu cợt một tiếng, phụ thân xuất hiện chỉ là làm cho
hắn an phận mấy tháng, hôm nay Tiền di nương đau khổ vì mất con trai,
hắn là người làm phụ thân hài tử, tự nhiên có mười phần lý do muốn đi
thăm an ủi nàng.
Tam lão phu nhân bị bệnh, Thất thiếu gia
bệnh chết, năm mới tại Tam phòng bao phủ một cổ nhàn nhạt sầu bi. Đầu
năm, vào mùng một Ngâm Hoan đi chúc tết Tam phòng, Dương thị mệt mỏi,
nàng có đôi lần tự trách bản mình, có phải ngay từ đầu đem đứa nhỏ này
nâng quá cao khiến hắn bị tổn thọ hay không.
Cố Vũ Thừa hễ có thời gian rảnh liền đi Nghênh Xuân viện an ủi Tiền di nương, mấy ngày
đầu Thất thiếu gia mới mất, Tiền di nương vừa tỉnh dậy thì có dấu hiệu
tự tử. Khổ nhục kế này đem sự chú ý của Cố Vũ Thừa tăng lên gấp đôi so
với quá khứ, hắn đau lòng nàng khi mấy ngày kia không có quan tâm Thất
thiếu gia nhiều hơn, làm cho người làm cho rằng Thất thiếu gia không
trọng yếu mới có thể không dụng tâm chăm sóc hắn khiến hắn bị phong hàn
mà mất mạng.
Ngâm Hoan nghe một đoạn câu chuyện phát sinh
trong Tam phòng mấy ngày nay, đem mấy phong thơ đặt ở trong hỏa chậu,
nhìn ngọn lửa bao trùm hết tất cả phong thư, Thanh Nha đứng một bên muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi, "Tiểu thư, những thứ này tốn không ít
tâm tư, chẳng lẽ cứ huỷ bỏ như vậy sao."