Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế

Chương 81 : Thu yến 1

Ngày đăng: 11:53 30/04/20


Mùa thu tháng mười,

sau khi hôn sự của mấy nhà chấm dứt, trong Cố phủ, Cố lão phu nhân đang

giảng giải những chuyện cần chú ý khi tiến cung cho bọn Ngâm Hoan nghe,

bà nói những chuyện này đơn giản là vì hai ngày sau các nàng sẽ tiến

cung dự tiệc, thu yến được tổ chức trong cung ba năm một lần, bình

thường các cô nương tới tuổi thành hôn của quan lại trong triều sẽ được

mời, nếu có cô nương nào lọt vào mắt của Thái hậu, cho dù chỉ là hai ba

lời tán thưởng, cũng rất có ảnh hưởng đến hôn sự sau này.



Vì thế Cố lão phu nhân lại càng phải cẩn thận một chút, danh tiếng của nữ

nhi Cố gia hôm nay là lung lay sắp đổ, trước mắt là một loạt các cô

nương tới tuổi có thể gả cưới, nếu không vãn hồi được chút ít hình

tượng, sợ là không tìm được nhà chồng nào tốt.



Cố lão phu nhân ngoại trừ dặn dò bọn Ngâm Hoan, bà cũng có giáo dục với bọn Đại ca Nhị ca cần chú ý lời nói khi vào cung, Ngâm Hoan nhìn Cố Ngâm Nguyệt

ngồi bên cạnh nghe chuyên chú, Hoàng gia thật ra là nơi nịnh hót nhất,

người được chia làm năm bảy loại, mà ngay cả chuyện vào cung tham gia

yến tiệc này, đối với quan viên trong triều mà nói, cũng có phân ra cao

hoặc thấp, những quan viên nào trên ngũ phẩm mới được mời, còn thấp hơn

thì rất ít.



Phương thị suy nghĩ một chút về việc có nên

mang theo đứa nhỏ hay không, theo lý mà nói thì nàng nên mang theo con

gái lớn đi trước, nhưng đối với Cố Ngâm Sương, sợ là sự chú ý này không

mang lại bao nhiêu hạnh phúc a.



"Khi

gặp Thái hậu hay hoàng hậu các con không được nhìn thẳng vào mặt, vào

cung, gặp chuyện gì cũng nên nghe nhiều nói ít, trên đường đi cũng không nên tuỳ tiện đắc tội quý nhân nào, các con đi theo mẫu thân của mình,

không được đi loạn, nghe chưa." Cố lão phu nhân đã lớn tuổi, nếu không

phải là yến tiệc quá quan trọng gì thì bà vẫn được miễn không phải tham

dự.



Sau khi dặn dò tinh tế một phen,

dọc theo đường đi Ngâm Hoan lại nghe Mộc thị nói không ít, lúc lên xe

ngựa Ngâm Hoan hiếu kỳ hỏi Mộc thị, "Mẫu thân, lúc trước ngài có thường

vào cung không ạ?"



"Không coi là nhiều, cũng có đi vài lần, nhưng hầu hết là đi theo các cậu con." Trong hai

huynh đệ Mộc gia thì em trai từ nhỏ xuất nhập cung rất nhiều, còn làm

thư đồng của hoàng thượng vài năm, Mộc thị đối với hoàng cung tự nhiên

cũng có chút quen thuộc, thế nhưng dù sao đó không phải là viện tử nhà

mình, nơi đó lớn hơn cũng mỹ lệ hơn, lúc đi vào cần phải dè dặt, "Năm

nay thu yến có lẽ sẽ càng náo nhiệt hơn một chút." Mộc thị nghĩ nghĩ một chút nói ra, năm nay nhiều người mà Thái hậu vốn thích náo nhiệt hẳn là sẽ ban thưởng không ít đi.


hoàng hậu cười ra tiếng, "Ngươi xem ngươi này, vĩnh viễn đều là người

cẩn thận như vậy." Thở dài một hơi, Bát vương phi tuy là muội muội ruột

thịt của nàng, nhưng thời điểm nàng xuất giá Bát vương phi còn rất nhỏ,

nàng có lẽ là bị mẫu thân làm hư, có đôi khi mở miệng nói chuyện, cũng

không biết cân nhắc thiệt hơn, hôm nay ngay trước mặt Cố phu nhân cùng

Cố tiểu thư nói chuyện xấu của Cố gia tiểu thư, Cố phu nhân nghe được sẽ có cảm tưởng gì, nàng là một Bát vương phi, cũng may là trong phủ Bát

vương phi yên lặng, nếu không, không biết nàng có đảm đương nổi vị trí

đương gia chủ mẫu không nữa.



Lúc chọn Bát thế tử phi nàng không mấy vui vẻ, nói muốn đem Cố thất tiểu thư đưa vào phủ thái tử, ý

tưởng này cũng không là lần đầu tiên xuất hiện, lúc trước Thái tử phi mơ hồ biết được Khiêm Mặc có người trong lòng, chỉ cần tùy tiện điều tra

sẽ biết tâm tư tiểu tử này.



Nhưng tính tình muội muội

mình ra sao, nếu nàng biết con trai mình thích cô nương giống vậy, tuyệt đối là không đồng ý, đến lúc đó nàng lại gây một lần nữa, danh tiếng

Hoàng gia bên ngoài sẽ bị huỷ mất, ca ca không cần, em trai nói muốn,

sau em trai cũng không cần, chẳng lẽ lấy danh tiếng cô nương nhà người

ta ra đùa sao.



Nàng là hoàng hậu cần phải duy trì cục

diện cân bằng, thay vì để Cố gia lại vùi lấp, không bằng đưa nàng ấy vào phủ thái tử, tương lai làm tiểu phi tử, cũng có thể chiếu cố Cố gia một chút, lại không tạo thành uy hiếp, coi như là bình bình ổn ổn.



Bất quá nếu là như vậy, chỉ sợ tiểu tử kia hận hết tất cả mọi người.



Nghĩ tới đây, hoàng hậu lại cảm thấy biện pháp này không tốt, nghĩ tới nghĩ

lui, nghĩ sao cũng đều cảm thấy việc này khó giải quyết, "Thôi thôi, cứ

để cho bọn họ thích làm sao thì làm đi."



Quanh đi quẩn

lại đã đến ngự hoa viên, chỗ ngồi cũng đã sắp xếp xong, tách ra hai bên, cũng đặt rất nhiều bàn nhỏ, trên mặt đã sớm bày biện thức ăn, cũng đã

có một số tiểu thư phu nhân ngồi xuống.



Cung nữ dẫn các

nàng tới chỗ Nhị phu nhân kia, mới ngồi xuống, Nghiêm thị liền không thể chờ đợi được hỏi nàng, "Hoàng hậu nói với tẩu chuyện gì vậy."



Mộc thị lông mày cau lại, người ngồi xung chung quanh đều nghe, làm cho

người khác cho rằng các nàng hưởng nhiều vinh dự đặc biện, còn được

Hoàng Hậu mời qua.



"Chỉ nói chút ít việc nhà." Nghiêm thị thấy vẻ mặt nhàn nhạt của Mộc thị, tự tìm mất mặt, mím mím môi, Cố Ngâm Nguyệt một bên lặng lẽ kéo tay áo của nàng một chút, "Mẫu thân, bí mật

này cần giữ kín, ngài hỏi lên như vậy, còn không sợ nhiều người ngồi đây nghe thấy sao."



Nghiêm thị trên mặt thoáng hiện lên quẹt một tia hiểu rõ, vô ý thức nhìn thoáng qua bốn phía, Ngâm Hoan thở dài, cái nhìn này không phải càng làm cho người ta chú ý sao.