Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế

Chương 85 : Ngâm Sương xuất giá

Ngày đăng: 11:53 30/04/20


Bão tuyết đến mang

theo tuyết rơi lả tả đến cuối năm, đầu năm càng ngày càng bận rộn, Mộc

lão phu nhân biết năm nay nữ nhi rất bận nên không thể phân thân đến

thăm bà được nên bà dứt khoát mang con dâu đến Cố phủ thăm con gái, lâu

ngày không gặp, tránh không được việc đau lòng một phen, đi cùng bà có

cả Mộc Y Lâm, Mộc đại phu nhân sợ cháu ngoại gái của mình một mình ở Mộc phủ buồn chán, nên cũng mang cả Hứa Tình U đến, đã vài năm không gặp,

Hứa Tình U ngày càng trổ mã xinh đẹp hơn, chính là ánh mắt nhìn Ngâm

Hoan vẫn cứ không thay đổi.



Nàng chỉ là thân thích của Mộc

đại phu nhân đến Cố gia làm khách mà thái độ vẫn không đổi, Ngâm Hoan

không biết có nên nói nàng là người hẹp hòi ích kỉ hay không, Mộc Y Lâm

quấn quít lấy Ngâm Hoan đòi nàng dẫn đến phòng nàng chơi, Mộc thị bèn để Hứa Tình U cùng đi với Y Lâm qua đó, còn những người lớn thì ở trong

phòng Mộc thị chơi.



Ngâm Hoan sai Nhĩ Đông bưng mâm trái cây

và mang trà tiếp đãi hai người, Mộc Y Lâm bướng bỉnh, hết nhìn đông rồi

nhìn tây, đối với phòng của Ngâm Hoan đầy tò mò, "Biểu tỷ, nơi này để

làm gì."



Ngâm Hoan thấy nàng đưa tay sờ sờ hộp gỗ, "Bên trong hình như có tiếng gì kìa."



"Biểu tiểu thư coi chừng, chỗ này nuôi nhện đấy." Nhĩ Đông sợ nàng dùng sức

mạnh làm đổ cái hộp, bèn vội đưa tay cầm cái hộp đặt trên bàn bên cạnh,

Mộc Y Lâm vừa nghe đến hộp nuôi con nhện, "Mau cho ta xem một chút, Tam

ca cũng nuôi mấy con, nhưng đó chính là những bảo bối của hắn, hắn không cho ta xem."



Ngâm Hoan để nàng ngồi trên giường, mới vừa mở

một hộp ra, thì ở bên đối diện truyền đến âm thanh của Hứa Tình U, "Cố

tiểu thư, không nghĩ tới ngươi còn có loại sở thích này." Hứa Tình U

ghét bỏ nhìn Trân châu đen cả người đầy lông, vội vàng dùng khăn bụm

miệng, trong giọng nói mang theo chút trào phúng.



"Oa, biểu

tỷ, tỷ từ đâu đến vậy, con nhện này so với những con của Tam ca còn đẹp

hơn, ta sẽ đi đến chỗ Tam ca nói cho hắn biết, mấy con nhện của hắn chỉ

là con rệp so với con nhện này của Ngâm Hoan tỷ.".Gương mặt của Mộc Y

Lâm rất hưng phấn, khác với Hứa Tình U há hốc mồm, ghét bỏ nhìn trân

châu đen.



"Muội không sợ thứ này sao?" Ngâm Hoan thấy nàng

còn dám cầm gậy đâm đâm chọc chọc vào trân châu đen, Hứa Tình U ngồi đối diện vẻ mặt hoảng sợ.



"Có cái gì mà sợ, nó dám bò ra đạp một cước là chết." Mộc Y Lâm hừ hừ một tiếng, Ngâm Hoan nở nụ cười, trân


Ngày hai mươi chính, Cố gia đem của hồi môn của Nhị tiểu thư đưa đến Lục gia, làm tiểu thư thứ nhất xuất giá

của Cố gia, của hồi môn của Cố Ngâm Sương số lượng cũng không kém, điểm

này Cố Vũ Thừa vẫn là rất rõ ràng, con gái lớn xuất giá, hắn và mẫu thân thương lượng một chút liền thêm vài đài trong của hồi môn của Ngâm

Sương, của hồi môn của Cố Ngâm Sương còn nhiều hơn quá khứ một chút.



Còn đối với Lục phu nhân mà nói, cho dù ngươi nhiều của hồi môn tới hơn

nữa, cũng đều không thuộc về Lục gia, ai biết trong chuyện này chính đứa nhi tử ngốc kia của mình đưa tới bao nhiêu đây, lúc bà nhìn những gánh

hồi môn đặt trong sân, Lục phu nhân cảm thấy cái nào cũng là của nhi tử

mình mang đến cho Cố gia.



Ngày ba mươi hôm đó là ngày tốt

cũng là ngày Cố Ngâm Sương xuất giá, đến Lục gia tới đón hôn, bọn người

Cố Dật Tín cũng tượng trưng làm khó Lục Trùng Nham một phen, rất nhanh

để cho hắn vượt qua kiểm tra, Lục Trùng Nham cũng rất hào phóng, đưa bao lì xì khá dày, một đường thuận lợi tiến vào.



Mọi người trong Cố phủ chỉ cần tiễn cô nương xuất giá đến cửa là xong việc, chỉ còn chờ ba ngày sau lại mặt, Cố lão phu nhân tuy là lão tổ tông Cố gia, nhưng

dù sao không phải là cháu gái ruột của mình, chuyện còn lại đều do Tam

phòng tự xử lí.



Ngâm Hoan tại cửa lớn đưa mắt nhìn đón dâu

đội ngũ kia ngày càng đi xa, tiếng chiêng trống cùng tiếng bánh pháo

cũng dần dần xa, nhìn bốn phía một vòng, bọn họ đã đi, mà nàng vẫn còn

lưu lại đây...



Ngâm Hoan không rõ lần động phòng hoa chúc lần này của bọn họ thế nào nhưng lúc lại mặt sau ba ngày, nàng thấy Lục

Trùng Nham tinh thần không tệ, Nhị tỷ khí sắc cũng không tệ, nên là Lục Trùng Nham đối với nàng vẫn rất là sủng ái.



Cố lão phu nhân

để Tam phòng tự xử lí chuyện này, ngược lại là hợp tâm ý của Dương thị,

đứa cháu rể này nàng cảm thấy tốt, cần gì phải đến tạ lễ với phòng lớn,

đứa cháu gái này là của mình mà.



Mới gả một tiểu thư, Cố phủ

cũng không bởi vì vậy mà bớt bận rộn hơn, một tháng sau chính là ngày

Đại tiểu thư của Cố gia xuất gia.



Cộng với không khí náo

nhiệt đầu năm, Cố gia hoan hoan hỉ hỉ xuất giá hai vị tiểu thư, mà trong Lâm An thành đồng dạng cũng là hỉ sự khắp nơi, Tưởng Như Nhân cũng gả

vào phủ Thái tử rồi, sau ngày Cố gia Đại tiểu thư xuất giá không mấy

ngày, liên tiếp hôn sự liên tục lan tràn đến đầu tháng tư, ngày đã dần

dần nóng lên.