Trùng Sinh Chi Thương Lam
Chương 99 : Thiếu
Ngày đăng: 22:52 07/03/21
Editor: Thiên Y
Khi trời còn sớm, ánh sáng chiếu vào bên trong phòng. Triển Mộ ôm trán cố xua đi cơn đau đầu choáng váng, ngồi dậy từ trên giường.
Anh gãi đầu, ánh mắt nhìn về phía cảnh vật bên ngoài cửa sổ, nháy mắt trong lòng thấy hoảng hốt.
Nghe tiếng nước chảy rào rào truyền ra từ trong phòng tắm, trong dạ dày trào lên vị chua, anh khó chịu cúi đầu cố nén xuống, không hề cử động ngồi ở trên giường.
Một lát sau, cửa phòng tắm bị đẩy ra, Ngụy Vô Lan bước ra từ bên trong: " Ơ, đã tỉnh rồi hả?"
Thiếu niên mới vừa tắm xong, mái tóc ướt nhẹp vuốt ra sau, từng giọt nước nhỏ xuống dọc theo sợi tóc, làn da mịn màng do được chăm sóc hiện lên màu hồng nhạt nhìn rất mê người, vòng eo mảnh khảnh quấn một chiếc khăn tắm phía dưới, giống như tùy thời có thể lộ ra bộ dáng.
Anh ta đi chân trần ra khỏi phòng tắm, bàn tay cầm bàn chải đánh răng, trong miệng đầy bọt trắng.
Triển Mộ vuốt ấn đường đang đau nhức, bình tĩnh hỏi: " Sao cậu ở chỗ này?"
" Chuyện tối hôm qua anh đã quên rồi sao?" Thiếu niên nói xong lộ vẻ mặt vô tội, một giọt nước trong suốt chảy dọc theo thẳng xuống lồng ngực, như viên ngọc sáng bóng lưu lại trên da. Lông mi dài như quạt rũ xuống khiến người ta thương tiếc, con ngươi đen nhánh tinh khiết tồn tại trong đôi mắt yêu mị, sự dung hợp kỳ diệu này tạo nên một loại phong tình đến mê người.
Bàn tay đang vỗ trán của Triển Mộ bỗng cứng đờ, ánh mắt bài xích nhìn Ngụy Vô Lan, lồng ngực trần trụi, tiếp theo chính là cơ bụng bền chắc.....
Ngụy Vô Lan nháy mắt mấy cái, nhổ ra bọt kem đánh răng trong miệng cười nói: " Nếu không chúng ta ôn lại một lần nữa?"
Mới vừa nói xong liền chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của Triển Mộ, anh ta không nhịn được rùng mình một cái. Diễn đàn l3 quý đôn
Người đàn ông nằm ở trên giường không thèm để ý tới anh ta, vén chăn lên đi xuống giường, không quan tâm đến chuyện bản thân vẫn đang trần chuồng, ngay cả lòng bàn chân giẫm ở miểng thủy tinh, bị mảnh thuỷ tinh bén nhọn đâm vảo làm máu tươi chảy ra, cũng không có chút cảm giác nào, sắc mặt đờ đẫn không nhìn ra cảm xúc của anh.
Anh đi thẳng đến bàn quầy, chính xác tìm được đồ được đặt trong ngăn bàn.
Mở nắp ra, lại muốn rót vào trong bụng.