Trùng Sinh Cực Sủng Minh Vương Phi

Chương 120 : Lấy máu nghiệm thân

Ngày đăng: 23:25 07/03/21


Editor: Bộ Yến Tử - DĐLQĐ



Phố xá náo nhiệt thoắt cái vô cùng hỗn loạn, An di nương nóng lòng ngồi trên nhuyễn kiệu lớn tiếng quát nạt vì bị cản đường: “Cút ngay, mau bảo bọn họ cút ngay cho ta!”



Nhuyễn kiệu rất xa hoa, người sáng suốt vừa nhìn liền biết đây nhất định là phu nhân nhà quan, mặc dù trong lòng rất không thích nhưng từ xưa dân không đấu với quan cho nên bọn họ bắt đầu tránh đường.



Lam U Niệm cũng đến, đứng từ xa đã nhìn thấy Lam Ngân lâm vào hôn mê bị ném ra ngoài, hai tay của hắn bị người ta chặt đứt, máu tươi chảy đỏ phía trước sòng bạc.



Lam U Niệm vô cùng hài lòng. Nàng ấm giọng nói với người cản đường phía trước: “Thật ngại quá, có thể cho qua không? Người đó là Nhị ca của ta!” Lam U Niệm tỏ ra vô cùng đau lòng, mặc dù không ai thấy rõ gương mặt dưới lớp sa che mặt nhưng vẫn cảm nhận được lo lắng của nàng, cho nên không tự chủ được tránh sang một bên nhường cho nàng đi đến bên cạnh Lam Ngân.



“Vị này chính là đích nữ Lam phủ Diệu Âm cô nương, đúng là người huệ chất lan tâm!” Trong đám đông truyền đến tiếng bình phẩm.



Lam Vũ cảm thấy thật châm chọc, tiểu thư chưa làm gì cả thì sao lại thành người huệ chất lan tâm? Khí chất của một người cực kì trọng yếu sao.



An di nương kêu gào trong đám đông hồi lâu cũng tới, tất cả mọi người đều rất thất vọng nhìn bà ta, bây giờ ngay cả bình dân cũng biết An di nương chỉ là thiếp hầu của Lam tướng quân, Lam Kiến Quân trong lòng bọn họ là trang dũng tướng hết lòng bảo vệ quốc gia, còn An di nương chỉ biết nhìn bọn họ hô to gọi nhỏ đầy xem thường.



Lam U Niệm giả vờ giật mình khi nhìn thấy tình cảnh của Lam Ngân, sững sờ không biết nên làm thế nào cho phải, nhưng khóe mắt lại nhìn An di nương đầy lãnh ý.



An di nương đẩy đám người cản phía trước ra liền nhìn thấy Lam Ngân nằm dưới đất không biết sống chết, cả người bà ta như muốn sụp đổ, chỗ dựa duy nhất hy vọng duy nhất của bà ta đã bị đánh ngã.



Lam U Niệm cứ đứng lặng ở đó, An di nương thì vội vàng chạy đến bên cạnh Lam Ngân, đẩy Lam U Niệm thật mạnh sang một bên, nổi điên lên quát: “Có phải ngươi làm không? Là ngươi làm đúng không? Đều tại thứ sao chổi nhà ngươi.”



Lam U Niệm bị đẩy ngã may mà Lam Vũ đỡ kịp, nàng vội đỡ tiểu thư nhà mình dậy, cứng rắn nặn ra vài giọt nước mắt than thở: “Tại sao An di nương có thể làm vậy? Tiểu thư hay tin Nhị thiếu gia bị thương liền vội vàng chạy đến, đâu như bà còn có thời gian ngồi nhuyễn kiệu, ý tốt của tiểu thư lại bị di nương vứt bỏ.”





Quỷ Nhất tự mình lấy máu cho Lam Kiến Quân, sau đó truyền máu qua cho Lam Ngân trước mặt mọi người, chỉ một lát thì nhìn thấy Lam Ngân nôn ra máu, xem ra còn nghiêm trọng hơn.



“Đã xảy ra chuyện gì? Quỷ Nhất công tử, con ta xảy ra chuyện gì?” An di nương khẩn trương hỏi.



Quỷ Nhất vẫn phô ra dáng vẻ tiên phong đạo cốt, chậm rãi nói: “Máu không phù hợp.”



"Không phù hợp? Làm sao có thể không hợp?" An di nương không tin, bà ta chuẩn bị nắm lấy ống tay áo Quỷ Nhất, nhưng hắn lại lắc mình tránh thoát.



"Máu không phù hợp là vì bọn họ không phải phụ tử thân sinh, nói cách khác Lam nhị thiếu gia không phải nhi tử của Lam tướng quân!" Quỷ Nhất hảo tâm giải thích, sau đó liền thấy tiểu sư muội chớp chớp mắt với mình, nghiễm nhiên bày ra bộ dạng đùa dai.



Lần này đám người đi theo đều vô cùng bất ngờ, chuyện này đúng là chấn động. Lam nhị thiếu không phải con trai ruột của Lam tướng quân, nói cách khác Lam tướng quân bị đội nón xanh, hoặc có thể nói An di nương vụng trộm với nam nhân khác sinh nghiệt chủng.



An di nương khiếp sợ nhìn Quỷ Nhất, sau đó nhìn thấy sắc mặt Lam Kiến Quân trở nên cực kì khó coi, đột nhiên bà ta quỳ xuống đất quát: “Không phải, ngươi nói láo!”



Sau đó lại chỉ Lam U Niệm: "Đây đều là âm mưu của ngươi có phải không? Có phải mọi chuyện đều do ngươi sắp xếp?"



"Đủ rồi!" Lam Kiến Quân quát lớn: "Quỷ Nhất công tử, chuyện này là thật sao?"



Quỷ Nhất gật đầu: "Đây là chuyện thiên chân vạn xác, nếu như Lam tướng quân không tin có thể lấy máu nghiệm thân, làm vậy có thể yên tâm hơn.”



"Vậy nghiệm đi, ta tin An di nương sẽ không làm chuyện đồi bại như vậy, bây giờ nghiệm thân cũng có thể giúp bà ấy lấy lại trong sạch!” Lam U Niệm lên tiếng, rõ ràng là đang giúp An di nương, nhưng chẳng biết tại sao An di nương lại cảm thấy mọi chuyện càng thêm rối.



Quỷ Nhất lấy một giọt máu của Lam Ngân bỏ vào trong chén nước, sau đó lại lấy máu của Lam Kiến Quân, tất cả mọi người căng thẳng nhìn hai giọt máu, không tan! Điều này chứng tỏ điều gì, Lam Ngân không phải con trai ruột của Lam Kiến Quân!



Lam Kiến Quân nhìn Lam U Niệm một cái, sau đó dẫn thị vệ trở về, không thèm đả động tới An di nương vẫn còn đang ngơ ngác ngồi đó.



"Tại sao có thể như vậy? Hóa ra Nhị thiếu gia không phải con trai của Tướng quân, vậy còn Đại tiểu thư thì sao?" Lam Vũ giả vờ không hiểu hỏi, mầm móng hoài nghi đó nhanh chóng cắm rễ trong lòng mọi người, chỉ trong một ngày danh tiếng An di nương cất công gầy dựng biến mất không còn một mảnh, danh tiếng của nữ nhi bà ta cũng mất sạch.