Trùng Sinh Nông Phu
Chương 53 : Khuyên nhủ A Kiều
Ngày đăng: 19:47 19/04/20
Đến phía sau miếu tự, cây hoa quế nhiều lên, lúc này đúng là lúc hoa quế nở rộ, hoa quế phiêu hương, làm cho người sảng khoái tinh thần, phàm là người đến ngắm hoa đều khen không dứt miệng.
Trương Thanh Thạch ôm Tiểu Hoa và Tuyết nương đi cùng một chỗ, còn lạilà Phượng lang trung và Viên Ngọc nương đi cùng một chỗ, hai đôi vợ chồng trong chốc lát đi cùng một chỗ, trong chốc lát lại tách ra, rất là thản nhiên thích ý.
Đột nhiên, Trương Thanh Thạch thấy được Trương Hoa và A Kiều, hai người bọn họ đứng ở một xó xỉnh hết sức hẻo lánh, nếu như không phải là Tiểu Hoa chỉ chim trên một thân cây nói muốn thấy rõ ràng, Trương Thanh Thạch cũng không biết đi đến chỗ này, cũng sẽ nhìn không thấy Trương Hoa và A Kiều đứng ở chỗ kia. Hai người kia thật đúng là biết tìm chỗ.
Trương Hoa đang nói gì đó với A Kiều, A Kiều cúi đầu vẻ mặt không rõ lắm, sau đó đột nhiên Trương Hoa kéo tay A Kiều.
Trương Thanh Thạch nhướng mày, nghĩ mình đã nhắc nhở qua người nhà A Kiều, hiện tại A Kiều vẫn đi cùng với Trương Hoa sao? Nếu như là như vậy, vậy hắn cũng không muốn quản, chỉ có điều hắn lại nghĩ tới Đại Hoa có hảo cảm với A Kiều, trong lòng lại âm thầm mắng một tiếng, nặng nề ho khan một tiếng, A Kiều giống như con thỏ bị kinh hãi lập tức buông tay Trương Hoa, mà Trương Hoa cũng sợ hết hồn lui về phía sau hai ba bước, cuối cùng ngay cả đầu cũng không quay lại, bỏ chạy rồi.
"Đây là người nào a? Gặp được chút chuyện đem cô nương bỏ lại còn chính hắn chạy! Thật là không có đảm đương!"
Trương Thanh Thạch trong lòng mắng, Trương Hoa là đại chất tử của hắn đấy, nghĩ đến có một đại chất tử như vậy hắn thật sự là cảm thấy mất mặt xấu hổ.
A Kiều thấy Trương Hoa đi vội vàng, nàng sững sờ tại nguyên chỗ trừng to mắt, giống như bị choáng váng.
Trương Thanh Thạch bất đắc dĩ lắc đầu, nghĩ Trương Hoa đã đi thì hắn không nên qua đó, kết quả thấy ánh mắt A Kiều nhìn lại. A Kiều nhìn thấy hắn, Trương Thanh Thạch có thể xác định. Nếu đã thấy được, hắn bây giờ rời đi ngược lại không tốt lắm. Nghĩ như vậy, Trương Thanh Thạch gật đầu nhẹ với A Kiều.
A Kiều mặt sung huyết đỏ bừng, nàng thật không nghĩ tới ở chỗ này gặp mặt Trương Hoa, chuyện Trương Hoa kéo tay của nàng lại bị người khác chứng kiến, người chứng kiến còn là người quen biết! Thật sự là quá xấu hổ! Đặc biệt là người quen biết này còn là thúc phụ của Trương Hoa, nếu như mình thực muốn gả cho Trương Hoa, vậy sau này mình đối mặt với thúc phụ như thế nào a? Nam nữ chưa lập gia đình mặc dù đi cùng một chỗ ở thời đại này cũng sẽ không bị người chỉ chỏ, nhưng nắm tay thì không được, sẽ bị người nói không đoan trang. Để cho trưởng bối của Trương Hoa cho rằng mình là nữ tử không đoan trang, vậy đối với cuộc sống sau này của mình sẽ không có bất kỳ chỗ tốt! May mà nàng và nữ nhi Trương Thanh Thạch quan hệ cũng không tệ lắm, hy vọng vị Trương nhị thúc này có thể mở một mặt lưới cho mình.
Trương Thanh Thạch đưa A Kiều đến bên người cha mẹ nàng ta, hắn cũng không có nói cho cha mẹ A Kiều chuyện nàng ta và Trương Hoa gặp mặt, để cho A Kiểu trở về hảo hảo mà ngẫm lại đi, nếu như nàng ta còn không biết thay đổi, như vậy chính là mệnh của nàng ta! Cha nương của nàng ta nếu như sau này ngăn không được nàng ta, lúc này có nói nữa cũng vô dụng.
Trương Thanh Thạch chuẩn bị trở về với thê tử, hoàn cảnh tốt như vậy vẫn là bồi tiếp thân nhân trọng yếu nhất. Nửa đường hắn gặp được mấy người Đại Hoa, ba người đi được rất gấp, nhất là Nhị Hoa, nàng chạy trước tiên, một khuôn mặt nhỏ bởi vì trên mặt đỏ ửng mà tỏ ra càng thêm rực rỡ. Trương Thanh Thạch chỉ nhìn nàng một cái liền không nhịn được đã biết, nghĩ nha đầu kia khẳng định chứng kiến chuyện thú vị, nếu không sẽ không có ánh mắt hưng phấn như thế.
Nhị Hoa thấy Trương Thanh Thạch con mắt sáng lên, giống như một con bướm bay tới, kéo ống tay áo Trương Thanh Thạch mang khuôn mặt nhỏ nhắn nói: "Cha! Mới vừa rồi có chuyện vui a! Đại Đường tỷ lần này xem như ném mặt to a!"
Trương Thanh Thạch nhướng mí mắt, nghĩ quả nhiên là chuyện có quan hệ với Mai Hương.
"Chuyện gì xảy ra a? Nói nghe một chút."
"Là có chuyện như vậy..."
Nhị Hoa cái miệng nhỏ nhắn chậc chậc nói việc đã qua, vừa nói một bên cười, may mà nàng còn nhớ nói thật nhỏ, nếu không sẽ thu hút rất nhiều người bên cạnh.
Đại Hoa và Phượng Đoan ở một bên nghe, hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó đứng ở sau lưng Nhị Hoa, sau khi Nhị Hoa nói xong ngươi một câu ta một câu giúp đỡ bổ sung chỗ Nhị Hoa bỏ sót.
Trương Thanh Thạch nghe xong nghĩ khó trách Nhị Hoa hưng phấn như thế, ngay cả Đại Hoa ôn nhu như thế, Phượng Đoan hài tử ổn trọng như vậy, lại giống như tiểu hài tử nhìn vở kịch hay khoe với người lớn, giải thích cho hắn nghe.