Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 105 : Mạch thượng hoa khai, hoãn hoãn quy hĩ |4|

Ngày đăng: 15:36 30/04/20


“Xin lỗi cho qua một chút.” Lời nói thì đầy lễ nghĩa, người thì cường thế đứng trước mặt nam nhân mất giọng.



Cũng biết Lận An Hòa có y thuật cao siêu. Còn tưởng rằng hắn đến để chữa trị nam nhân đột nhiên mất giọng, ai biết hắn lại đến đứng bên cạnh Khấu Thu. Sau đó… không có sau đó.



Loại trạng thái này xác thực làm người rất xấu hổ.



Khấu Thu duy trì trạng thái mê người liên tục, giống như một miếng bánh bơ dâu. Hắn nhìn Lận An Hòa, ánh mắt hiện rõ kinh ngạc: “Sao anh lại có thể đứng?”



“Chứ cậu thấy tôi sao mới phải?”



Khấu Thu ngẫm lại: “Y như người tiền sử á.” 



Tứ chi chấm đất, nhanh chóng đi đến đây.



Lận An Hòa: “Đừng suy nghĩ miên man.”



Khấu Thu vẫn cảm thấy mình không thể tiếp thu, hay là hắn còn chưa đủ mê người? Hắn nhìn chằm chằm Lận An Hòa không chuyển mắt.



“Tôi thật không thể tin nổi, ánh mắt anh nhìn tôi lại vô cùng thuần khiết.”



Lận An Hòa vừa mới chuẩn bị nói cái gì, liền có một giọng nói xen vào: “Xin lỗi quấy rầy một chút, nhưng có thể hỗ trợ xem thử hai vị này xảy ra chuyện gì trước hay không?”



Một người đi đường quái dị, một tên nói không nên lời, nhìn qua làm người sợ hãi vô cùng.



Lận An Hòa quỳ một gối xuống sàn.



Khấu Thu: “Hiện tại cầu hôn, tôi sẽ không đồng ý.”



Nội tâm: nhẫn kim cương đâu? Tại sao không có nhẫn kim cương, ta muốn 100 cara. Trứng bồ câu là cái gì, muốn trứng vịt cơ!



Đôi tay thon dài mạnh mẽ đè Khấu Tiếu đang đi lại, Lận An Hòa chuyên tâm kiểm tra cho hắn.



Thì ra là hắn hiểu lầm, Khấu Thu sờ sờ mũi. Chẳng lẽ hắn thật sự không có chút sức hấp dẫn nào?



Hắn không thấy được, đang cúi đầu – Lận An Hòa, tai khẽ đỏ lên.



Chờ Lận An Hòa đứng dậy, tất cả mọi người tập trung nhìn hắn. Người nhờ hắn kiểm tra cũng vội vàng hỏi: “Là bệnh gì?”



“Không có bệnh.” Lận An Hòa thản nhiên nói: “Chỉ là muốn đi ngang mà thôi.”



Chỉ là muốn đi ngang? Còn mà thôi hả. Trừ Khấu Thu ra, không có người nào tin tưởng những lời này. Đều là người có thân phận có thể kiềm chế, ai khi không không có việc gì làm rảnh rỗi luẩn quẩn trong lòng mà đi loạn hả.



“Vậy còn hắn?” Người này lại hỏi.



Lận An Hòa nhíu mày.



Chẳng lẽ là thân mang quái bệnh? Mọi người nín thở chờ đáp án.



“Đơn thuần chỉ là không muốn nói chuyện mà thôi.”
Khấu Thu nắm lấy cọng rơm cứu mạng duy nhất: “Còn có cách nào khác không? Tôi không muốn đi.”



Ngay trước khi Lận Ngang mềm lòng, Khấu Quý Dược liền cường thế trấn áp: “Đi học bổ túc.”



Khấu Thu dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Lận An Hòa, đối phương nghiêng mặt đi, làm bộ như đang thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ.



Khấu Thu: hiện tại dù có đưa kim cương cỡ trái bóng đá, ta cũng tuyệt đối không đáp ứng ngươi. Đồ xấu xa!



Đến Lận gia, Khấu Quý Dược cũng vào theo. Một câu đánh tan tia hy vọng cuối cùng lẫn ảo tưởng không thực tế của Khấu Thu: “Ta sẽ giám sát ngươi học bài.”



Sáu giờ tối, Thủy Sam đến. Hắn mặc áo khoác lông mỏng, đeo kính mắt tựa như nhân vật từ trong truyện tranh bước ra.



Địa điểm học bổ túc chính là ở phòng sách, Lận Ngang đột nhiên nói: “Từ từ.”



Khấu Thu giật mình một cái. Chẳng lẽ hắn chuẩn bị xông ra cứu vớt mình?



“Ngươi cũng học cùng nó đi.” Lận Ngang nhìn Khấu Quý Dược lạnh lùng nói: “Cái tên năm đó không đạt điểm Sinh học tiêu chuẩn.”



Khấu Thu tưởng tượng. Hình như Bạch Mộng Thu cũng đã nói qua chuyện này.



Khấu Quý Dược đáp trả bằng ánh mắt khinh thường: “Người viết văn chưa bao giờ vượt qua 80 chữ thì không tư cách nói ta.”



Vì thế, câu chuyện phát triển theo hướng Thủy Sam dạy hai học sinh → Khấu Quý Dược giám sát Khấu Thu → Lận Ngang lại giám sát Khấu Quý Dược → Lận An Hòa phụ trách bưng trà rót nước → Kinh Viễn thì kiếm góc âm u ngồi vào.



Lúc Kinh Viễn vừa bước vào, Khấu Thu đột nhiên nghe thấy một tiếng gọi đến từ sâu thẳm trong linh hồn —



|Hệ thống: cảm nhận được uy hiếp! uy hiếp! Chung quanh đã có hơn ba người có diện mạo cao hơn người thường 50%, đạt tiêu chuẩn hiếm thấy trên thế giới. Chuẩn bị kích hoạt hình thức ‘Khoáng tuyệt nhất thế’.|



|Khấu Thu: dám thả ra đuôi cá ta liền đồng quy vu tận với ngươi.|



|Hệ thống: kí chủ đừng lo, đây là hình thức chết. Chủ hình thức ‘có một không hai’ thì cần điều kiện 5 người trong quần thể 20 người mới được. Hiện tại không đạt được tiêu chuẩn này.|



Khấu Thu nhẹ nhàng thở ra.



Theo hình thức kích hoạt, cả người Khấu Thu y như bị thăng hoa, giơ tay nhấc chân gian đều toát ra khí chất quý tộc thiên nhiên.



Thủy Sam đối với cái này thực vừa lòng, cho rằng biến hóa này chính là phúc hữu thi thư khí tự hoa.



Phúc hữu thi thư khí tự hoa: trong lòng có sách vở tất mặt mũi sáng sủa



Sau đó hắn mở sách ra, cẩn thận chậm rãi giảng bài. Lúc ấy Khấu Thu nghe thực nghiêm túc. Nhưng khi Thủy Sam quay đầu lại hỏi những vấn đề trước thì lại không trả lời được. Hắn nhẫn nại giảng lại lần nữa, nhưng không được bao lâu thì Khấu Thu lần thứ hai quên đến không còn một mảnh.



|Hệ thống: xin kí chủ không cần uổng phí khí lực. Dưới tình huống không đạt được hình thức người cá thì sẽ giảm xuống một cấp bậc chính là hình thức cá vàng. Kí chủ chỉ có ký ức trong vòng bảy giây.|



Khấu Thu: …



|Hệ thống: não cá vàng trong truyền thuyết, ngươi đáng giá có được.|