Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 108 : Mạch thượng hoa khai, hoãn hoãn quy hĩ |7|

Ngày đăng: 15:36 30/04/20


Khấu Thu mở cửa, một bóng dáng cao lớn ập tới, ngay cả bóng dáng so với người thường cũng thon dài hơn một ít.



Khấu Thu nhíu mày, cao thì giỏi lắm sao.



Cao không thôi thì không biết sao, chứ chân dài thì nhất định có ưu thế. Lận An Hòa dùng chân dài ngăn lại, dễ dàng chen vào.



Hắn chào Khấu Quý Dược: “Chào chú.”



Khấu Quý Dược khẽ gật đầu: “Vào đi.”



Khấu Thu: “…” Thấy hắn đã vào, liền lên án: “Anh không mời mà tới.”



“A, giải thích trước một chút về nguyên nhân cậu không chào mà đi đi.” Khóe miệng Lận An Hòa nhếch lên một độ cung không rõ, ý cười không đạt tới đáy mắt: “Từ khi tôi hỏi thăm xong địa điểm giao dịch, liền không thấy bóng người.”



Khấu Thu ho khan một tiếng, đi đến trước cửa sổ: “Anh vu oan tôi. Nhìn đi, nơi này có bóng dáng tôi nha.”



Lận An Hòa không đi cãi nhau với hắn: “Khấu Trấn chọn nơi này làm nơi giao dịch, tâm không thành kính a.”



“Dù có đa dạng nhiều hơn nữa, kết quả cũng giống nhau.” Khấu Quý Dược đứng dậy, đi đến bên cạnh cửa sổ, lạnh lùng nhìn ngã tư đường bên dưới: “Ta chỉ quan tâm đến kết quả.”



“Kim cương hồng đâu?” Khấu Thu hỏi. Mặc Vấn có nói qua đây chính là vật hiếm có. Vật trân quý như thế nên không hề tầm thường.



Khấu Quý Dược từ túi áo lấy ra một cái hộp. Khấu Thu cầm lấy, lấy viên kim cương hồng ra đặt trên lòng bàn tay. Loại kim cương chiếm trọn một móng vuốt này quả thật rất thú vị.



“Thứ sang quý này nếu để tôi mỗi ngày tùy tùy tiện tiện với nó, quả thực có chút không nhẫn tâm.”



Thứ gì có giá trị đều nên chôn dưới nền đất hết đi.



“Không hề gì.” Khấu Quý Dược không đi sửa đúng giá trị quan vặn vẹo của Khấu Thu: “Viên này là giả.”



“Giả?” Khấu Thu tiện tay ném viên kim cương lên giường, liền không thấy hứng thú nữa: “Không phải cha muốn dùng nó để trao đổi cổ phần công ty với ông ta sao?”



Khấu Quý Dược là một người trọng lời hứa. Nếu nói sẽ đưa kim cương hồng cho Khấu Trấn, tất nhiên sẽ thực hiện. Không có người nào nghi ngờ tính chân thực về lời hắn hứa cả.



“Ta chỉ nói sẽ dùng viên kim cương thật trao đổi với hắn.”



Khấu Thu: “Nhưng đây là giả.”



Khấu Quý Dược: “Viên kim cương thật ta đã phái Tả Nhất chôn ở mộ phần.”



Khấu gia có phần mộ tổ tiên. Khi sống ngươi chỉ biết sau này khi chết đi sẽ được chôn ở mảnh đất ấy, vị trí nào.



“Cha chôn nó ở mộ phần tương lai của ông ta?”



Khấu Quý Dược nhẹ nhàng ‘ân’ một tiếng.



… Quả nhiên đúng là bảo vật thì không nên nhìn thấy ánh sáng mặt trời.
Khấu Thu: … Đã xảy ra chuyện gì?



|Hệ thống: ngươi làm hắn ngất.|



|Khấu Thu: tim hắn không tốt?|



|Hệ thống: mỹ nhân như hoa cách tầng mây, tự động thả sương khói cường độ cao trong phạm vi nhỏ. Hắn hít vào rất nhiều nên ngất đi thôi.|



|Khấu Thu: vì cái gì ta không sao?|



|Hệ thống: chỉ nhằm vào đối tượng bị sắc đẹp mê muội mà ngất.|



Theo nam nhân ngã xuống, sương mù biến mất không thấy.



|Hệ thống: mời kí chủ nội trong ba ngày trồng đủ 20 cây, không tính thực vật thủy sinh.|



|Khấu Thu: … ta làm sai cái gì?|



|Hệ thống: thả khí độc, ngươi đẹp nhưng không bảo vệ môi trường.|



Khấu Thu sờ sờ mặt, nắm lấy ống quần nam nhân.



Trong hành lang yên tĩnh, thiếu niên lạnh lùng, mặt không đổi sắc tha một người đi về phía trước. Hắn có một đôi mắt đen láy, bên trong tất cả đều là lạnh lẽo.



Mặc Tích đi ra thang máy, bất thình lình nhìn thấy một màn này, nhịn không được lui về sau một bước.



Khấu Thu chậm rãi tha người đi về phía trước, nhìn không chớp mắt. Đến cửa thang máy, đi ngang qua người Mặc Tích, đi vào thang máy, bấm nút -1. Mặc Tích quay đầu lại, vừa lúc đối mặt với đôi mắt âm trầm của Khấu Thu.



Hắn nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, trên người nổi một tầng da gà.



Cửa thang máy chậm rãi khép lại, hắn nhìn thấy khóe miệng Khấu Thu hơi nhếch một cái. Nụ cười như có như không kia dừng lại ở một độ cung quỷ dị —



Hắn lại cười với mình! Hắn giết người, trong lúc xử lý thi thể lại còn cười!



Cuối cùng, trong nháy mắt, hắn nhìn thấy môi Khấu Thu khẽ nhếch, tựa như ác ma mộng du khi nhiều lời vô nghĩa: “Ngươi biết quá nhiều.”



‘Ba’ cửa thang máy khép lại.



Mặc Tích: …



Trong thang máy, tình hình tâm lý Khấu Thu hoạt động cụ thể và tỉ mỉ được tham khảo như sau: thủ hạ bị Khấu Thu làm cho hôn mê bị phát hiện, nghe nói mỉm cười là cách nhân loại câu thông. Nhưng bọn hắn lại không quen nhau, không nên cười quá khoa trương. Vì thế hắn rụt rè một chút, chỉ là mỉm cười, hy vọng Mặc Tích nhìn nụ cười của hắn có thể không nói chuyện này với Khấu Trấn.



Khấu Thu ngửa đầu. Không biết hắn dùng nụ cười mỉm này có giao lưu được với đối phương hay không nữa. 



_________________