Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 109 : Mạch thượng hoa khai, hoãn hoãn quy hĩ |8|

Ngày đăng: 15:36 30/04/20


Khấu Thu ném người té xỉu xuống tầng -1 chỉ mất có 5 phút, hắn đi lên lại lầu ba. Nhìn thấy Mặc Tích vẫn còn đứng trước cửa thang máy, vuốt cằm, như đang tự hỏi cái gì.



Nghe thấy tiếng bước chân, hắn ngẩng đầu nhìn phía cửa thoát hiểm. Khấu Thu vẫn như trước mặt đầy lạnh lùng, ngay khi đến gần đối phương, Mặc Tích mở miệng: “Hắn đâu rồi?”



Khấu Thu: “Dưới nền đất.”



Tầng hầm -1 = dưới nền đất.



“Tôi có cho hắn thêm cái chiếu.” Khấu Thu nghiêm trang chững chạc bổ sung.



Dù sao cũng là tầng hầm, râm mát ẩm ướt. Phòng ngừa người tỉnh lại lại bị cảm, hắn còn đặc biệt săn sóc tìm một cái chiếu đắp lên. Thầy giáo từng nói: giữa người với người cần yêu thương lẫn nhau, chẳng sợ tồn tại giai cấp hay đối lập.



Ánh mắt Mặc Tích phức tạp nhìn hắn một cái, đi vòng qua hắn đi vào phòng đã hẹn trước.



Khấu Thu đứng tại chỗ không rõ lí do. Vì cái gì rõ ràng có thể từ bên cạnh hắn đi qua, vậy mà còn phải đi vòng một vòng lớn đi đây? 



Quả nhiên là do hắn quá đẹp. Hắn vươn tay, một lần nữa sờ sờ mặt.



Trong phòng 319, khi Mặc Tích tiến vào, Khấu Trấn cau mày nói: “Sao đến trễ vậy?”



Mặc Tích không đáp, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Khấu Quý Dược, có chút cổ quái.



“Ta nhìn thấy Khấu Thu.”



Nghe thấy Mặc Tích nhắc đến tên Khấu Thu, sắc mặt Khấu Quý Dược trầm lại: “Vệ sĩ bắt nạt nó?”



“…” Mặc Vấn: “Ngươi nghĩ nhiều.”



Phải nói là nghĩ quá nhiều.



Trong hành lang còn lại có một mình Khấu Thu. Hắn ước chừng thời gian liền xuống lầu hỏi lễ tân: “Gần đây có chỗ nào bán nấm giống không?”



Lễ tân: “Gần đây có một khu chợ, nhưng phải bắt xe.”



Khấu Thu: “Tôi muốn nấm để gieo trồng ấy.”



Lễ tân: “Cần nấm giống để làm gì?”



Khấu Thu: “Trồng.”



Lễ tân: “Trồng xong rồi làm gì?”



Khấu Thu: “Ăn.”



Lễ tân: “Tôi đã trả lời là gần đây có một khu chợ.”



Khấu Thu lấy điện thoại ra, bấm 118114. Một giọng nữ ngọt ngào lên tiếng, hắn hỏi: “Tôi đang ở gần xxx, chỗ nào có bán nấm giống?”



Tổng đài: “Gần đây có một khu chợ, cần lên tuyến xe bus số 250.”



Khấu Thu: “Thứ tôi cần chính là nấm giống.”



Tổng đài kiên nhẫn hỏi: “Ngài cần nấm giống để làm gì?”



Khấu Thu: “Trồng.”



Tổng đài: “Trồng xong rồi làm gì?”



Khấu Thu cúp điện thoại, quyết đoán dislike.



Cuối cùng hắn vẫn ngồi trên xe bus số 250, cũng không phải đến chợ, mà đến một công ty lương thực. Rất may mắn, hắn thành công mua được mấy túi nấm giống. Mắt nhìn, có vẻ như có thể trồng được 5 mét vuông.



Còn kém ba mươi cây nữa, Khấu Thu thở dài. Trên đường ngồi xe bus trở về, nhìn thấy ngoài cửa sổ lá rụng chồng chất, chắc là cây mình trồng sống cũng không được bao lâu.



|Hệ thống: mong kí chủ cam đoan cây trồng sống được 100%.|
“Vô dụng.” Khấu Nhan nói tiếp: “Toàn bộ hệ thống khi vừa đưa vào thân thể người thì sẽ vận chuyển với tốc độ cao, nhân loại không thể đạt tới cực hạn đó.” Ánh mắt cô nàng u ám lại, nhìn chăm chú vào Khấu Thu: “Chỉ có tử vong, chỉ có người chết mà sống lại mới có thể.”



“Thứ lợi hại như vậy, chị hoàn toàn có thể tự mình dùng.”



Khấu Nhan thở dài: “Liều vắc xin duy nhất đã bị Bạch Mộng Thu tiêm vào người ngươi. Bà ta lại tiêu hủy đi tư liệu trung tâm. Chỉ có ngươi mới có thể có một đường sinh cơ khi trùng sinh.”



“Người phát minh ra hệ thống này là ai?”



“Hắn tiêu phí chừng ba mươi năm tâm huyết. Hắn luôn ở bên cạnh ngươi.” Khấu Nhan nói: “Ngẫm lại một chút là ra thôi.”



Khấu Thu: “Trưởng thành thế nào?”



“Nếu hắn có thể tuấn tú hơn một chút thì ta có thể sẽ không thích Lận An Hòa rồi.”



Hơn bốn mươi tuổi, thông minh tuyệt đỉnh, lại là tên ngốc. Tính hướng Khấu Nhan vô cùng bình thường, cho nên là một nam nhân. Mình thường xuyên có thể nhìn thấy, nhưng lại không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý đến. Chứng tỏ thân phận của hắn thực đặc biệt, có khả năng chính là thầy giáo.



“Trương Phàm.” Khấu Thu thấp giọng nói: “Thầy Toán lớp tôi.”



Khấu Nhan mỉm cười, từ chối cho ý kiến.



Khấu Thu tới gần cô nàng. Hai người đều có làn da như nhau, không nhìn ra lỗ chân lông: “Ít nhất hiện nay hệ thống vừa cho tôi chỗ tốt lẫn chỗ hỏng. Chị đưa nó cho tôi, chị được lợi gì chứ?”



Khấu Nhan đổi tay, vươn ra tay ngọc nắm chặt lấy tay Khấu Thu, giọng điệu ôn nhu nói: “Ta yêu cầu ngươi giúp ta.”



“Chị muốn Khấu gia?”



“Không chỉ thế.”



“Lận An Hòa?”



Khấu Nhan cười nói: “Ta thích hắn, nhưng ta càng yêu thiên hạ này.”



Quỷ dị nhận thấy được những lời này có chỗ nào đó không đúng. Khấu Thu nhíu mày: “Chị chỉ cái gì?”



“Hệ thống có thể không ngừng vận chuyển vì ngươi sử dụng. Nói vậy ngươi đã cảm nhận được.”



Từ hình thức thập lý hồng trang cho đến người sói, đúng là như thế.



“Con người không ngừng tiến hóa. Địa cầu ngập nước thì chúng ta liền biến thành người cá. Một số năm sau, khôi phục lại đất liền hoang dã, vì sinh tồn, chúng ta liền biến thành người sói. Chẳng sợ ngay ở thời đại này cũng có không ít ví dụ phản tổ.”



Những điều này hắn từng xem qua trong tư liệu của Bạch Mộng Thu.



“Đáng tiếc, có thể làm được điều này chính là thời gian. Chúng ta chỉ có thọ mệnh trăm năm, thế giới cũng vĩnh viễn không ngừng chuyển động. Nhưng hệ thống Trương Phàm sáng tạo lại có thể đột phá hàng rào này.” Trong mắt Khấu Nhan mang theo hướng tới: “Chỉ cần ngươi muốn, hình thái gì cũng có thể xuất hiện.”



Nói tới đây, giọng cô nàng có chút kích động: “Chỉ cần chúng ta bắt tay nhau thì hoàn toàn có thể sáng tạo ra một thế giới mới.”



Khấu Thu: “Hiện tại cũng rất tốt.”



“Không.” Khấu Nhan phủ nhận, cô nàng quát lên: “Thế này có gì tốt. Một đời đều sống dưới trói buộc của người khác, dưới ánh mắt thế tục. Bọn họ nói cho chúng ta biết, ngươi nên làm thế nào, ngươi phải làm sao mới được coi là thành công. Phải giải quyết hết thảy chúng ta mới có thể thống trị được người khác.”



Khấu Thu rút tay ra: “Chị điên rồi.”



“Ta không điên.” Ánh mắt Khấu Nhan vẫn chăm chú vào mặt hắn: “Chỉ cần có thể lợi dụng hệ thống hợp lý, ngươi có thể thành lập được một vương triều.”



Khấu Thu lạnh lùng đánh tan: “Sau đó chị làm nữ hoàng sao?”



“Ta quan tâm sao.” Khấu Nhan khinh thường: “Nhưng chúng ta có thể noi theo Sơn Âm công chúa và Lưu Tử Nghiệp. Ngươi cho ta tự do tuyệt đối, ta ủng hộ ngươi thống trị.”



Khấu Thu: …



Khấu Nhan vẫn như trước không ngừng kể ra bản kế hoạch của mình: “Nếu ngươi là Hoàng, chúng ta biến thế giới này thành cường giả vi tôn, thích giả sinh tồn. Tựa như một tháp thực vật, chúng ta đứng trên đỉnh, nhìn nó vĩnh viễn duy trì cân bằng.”



Thật lâu sau, Khấu Thu lâm vào trầm mặc, xoa xoa trán. Khi còn bé xem quá nhiều kênh thế giới động vật sẽ hại chết người a!