Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 21 : Ta là hồng liên nở rộ trong mộng của ngươi |3|

Ngày đăng: 15:35 30/04/20


Trước khi tiếng chuông vào học vang lên, Khấu Thu nhận được tin nhắn từ Mặc Vấn:



Đây là số không đăng ký, không tra được.



Khấu Thu cũng không có gì cảm giác thất vọng. Nếu đã nhắn tin đến, chắn chắc hung thủ đã chuẩn bị từ trước.



Ngoại trừ chỗ ngồi của Cẩu Chỉ Xảo bị bỏ trống, cả lớp đều đủ người, không vắng một ai. Xem ra người đó không phải là bạn cùng lớp.



Cơ Chi dùng khủy tay chọt hắn: “Nghĩ gì vậy, sắp vào tiết rồi kìa.”



Khấu Thu ngồi trở lại vị trí.



Hôm nay tiết đầu là tiết Sinh học, nữ sinh trong ban đều vây trong trạng thái hưng phấn đến cực điểm. Thành tích môn Sinh học trong ban gần đây cứ giá cổ phiếu, leo thang theo một đường thẳng hướng tới phía trước. Ngay cả lúc tan học, muốn đến hỏi bài cũng cần phải xếp hàng hẹn trước.



Sắc đẹp lầm người không phải là không có đạo lý.



Trên bục giảng, âm thanh trong suốt giống tiếng nước chảy êm tai. Khấu Thu không yên lòng quay bút, chợt nghe thấy có người kêu tên hắn. Âm thanh đúng là truyền đến từ bục giảng.



Thủy Sam cười: “Khấu Thu, phát biểu chút ý kiến của em nào.”



Ý kiến? Khấu Thu đứng lên, cố gắng nhớ lại những thứ đã nghe trước đó.



Hình như có người nói ‘Em thiên về gốm sứ’, còn có người nói ‘Giấy’. Nhưng lại có người phản bác ‘Rõ ràng ni lông thích hợp hơn’.



Tổng kết một chút, dường như là vấn đề về chất liệu.



Vì thế Khấu Thu thuận miệng trả lời: “Tôi thích thủy tinh.”



Sau đó không khí trong lớp vốn dĩ đang sôi động, bỗng nhiên đông lại.



Ánh mắt Thủy Sam nhìn hắn sâu không lường được, khóe miệng tươi cười đầy ý vị sâu xa: “Tốt lắm, ngồi xuống đi.”



Sau một tiết, Khấu Thu rõ ràng cảm giác có không ít bạn học nhìn hắn với ánh mắt kỳ dị, trên mặt thì lộ ra biểu tình ‘Thì ra là thế … thế mà lại … quả thế’.



Khấu Thu nghiêng người hỏi Cơ Chi. Cơ Chi đơn giản thuật lại trọng điểm:
Cơ Chi nhìn con dao trên tường lại nghĩ đến tình huống vừa rồi, cũng thầm nghĩ nguy hiểm thật. Nếu lệch về bên trái mấy cm chẳng phải là đâm trúng tim Khấu Thu rồi sao.



Xảy ra chuyện này, Khấu Thu tất nhiên là thông báo cho Mặc Vấn sau đó xin phép Trần Vân về nhà nghỉ ngơi.



Cơ Chi lo lắng, cũng xin phép cứng rắn muốn đưa Khấu Thu về.



“Giờ nhà cậu không có ai, không thì về nhà tôi đi. Tối gọi chú Khấu kêu người đến đón cậu về.”



Hiện tại không phải là lúc cậy mạnh. Nếu về một mình không biết chừng sẽ xảy ra chuyện, Khấu Thu hơi suy xét một chút liền đáp ứng.



Cơ Chi là con trai độc nhất trong nhà. Ba hắn đối với đứa con trai này xem nhau bảo bối. Sợ hắn xảy ra chuyện gì, ngay cả lái xe cũng túc trực ở cổng sau của trường phòng ngừa có chuyện khẩn cấp.



Việc này coi như Khấu Thu nhặt được lợi, cùng Cơ Chi ngồi ở thoải mái trên xe có rèm che tà tà đến nhà họ Cơ.



Tập đoàn Cơ Thức tuy kém vài gia tộc nhưng tài lực cũng không thể khinh thường. Trong học viện, Cơ Chi được vô số người hâm mộ ngoài việc hắn có thành tích ưu dị, bề ngoài xuất sắc, cái làm người hấp dẫn nhất chính là gia thế của hắn. Gả cho Cơ Chi, tương đương với việc ngồi vững trên ghế bà chủ của tập đoàn Cơ Thức.



Mà phong cách trang hoàng trong nhà Cơ Chi phải nói là tuyệt đối tráng lệ.



“Cứ xem như nhà cậu đi. Tôi đi tắm cái.” Trước đó bị hất một thân cà phê vào người, đồ mặc trên người còn ướt, lại thoang thoảng mùi cà phê đăng đắng.



Khấu Thu gật đầu, tỏ vẻ đã biết.



Hắn mở TV, nhàm chán chuyển kênh. Hơn 40 phút sau, thấy Cơ Chi còn chưa xuống, hắn hét to tên Cơ Chi, sau đó hỏi: “Cậu có sao không?”



Một lát sau, Cơ Chi xuất hiện trong tầm nhìn của hắn, trên người vẫn còn mặc chiếc áo sơmi bẩn kia.



Khấu Thu nhíu mày: “Không đi tắm?”



Cơ Chi: “Đang chuẩn bị.”



“Hơn 40 phút?”



Cơ Chi ‘ờ’ một tiếng, đáp: “Tôi đang chọn sịp.”