Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất
Chương 44 : Đóa độc liên hé nở trong tiếng ca |6|
Ngày đăng: 15:35 30/04/20
An nhàn đã lâu, Khấu Thu dường như dần dần quên đi chuyện Trần Vân vài ngày trước đó.
Hiện tại, cuộc sống của hắn khá có chất lượng. Ít nhất sau khi Tả Nhất lần thứ ‘n’ không thể sửa được động tác diễu hành của hắn, liền vung tay trực tiếp đuổi hắn ra ngoài ngồi nhìn.
Bị tống vào lãnh cung, Khấu Thu chọn một cái cây gần đó ngồi xuống nghỉ ngơi, ngồi nhìn mọi người luyện tập.
“Nghỉ.”
“Nghiêm.”
Tả Nhất nghiêm túc hô hiệu lệnh, biểu tình lãnh nghị, cơ bắp trên mặt lại nhịn không được co rút.
Chỉ thấy Khấu Thu ngồi dưới gốc cây đối diện với huấn luyện viên và các bạn học. Một lát thì nghiêng người, làn gió phất phơ cành lá, hoa bay đầy trời, thiếu niên dưới gốc cây ngồi đó trông thật đáng thương. Một hồi thì hai tay ôm đầu gối, biểu tình nghiêm chỉnh như đế vương sát sinh. Mà hiện tại, lại mị nhãn như tơ, tóc bay bay trong gió, vô cùng câu hồn.
Tả Nhất: … Nhanh biến về bộ dạng cũ đi.
Nhắm mắt làm ngơ, hắn dẫn dắt đội ngũ thay đổi nơi luyện tập.
Thật ra nếu hắn chờ thêm mấy phút nữa sẽ không còn tình trạng này. Mặc Vấn lái xe đến học viện Egger, cách mấy trăm mét liền thấy một yêu nghiệt.
Khấu Thu đang hưởng gió mát bổng nhiên cảm giác trước mắt có bóng đen. Hắn ngẩng đầu lên, vừa lúc đụng phải biểu tình không đồng tình của Mặc Vấn. Mặc Vấn thấp giọng nói: “Đừng làm yêu.”
Khấu Thu suy nghĩ thâm ý trong lời nói kia.
“Ý trên mặt chữ.” Mặc Vấn nói: “Khóe miệng cười quá 15 độ, khóe mắt nhếch cao 3 độ, vượt qua giá trị bình thường biến thái có thể tiếp thu. Cậu nên biết trêu hoa ghẹo nguyệt ly với khoảng cách máu chảy thành sông đối với cậu mà nói so với trang giấy còn mỏng hơn.”
Khấu Thu: “Nhưng giáo viên chính trị dạy tôi mỗi công dân đều có quyền tự do thân thể. Tức là trong phạm vi luật pháp hiện hành người khác không có quyền can thiệp vào tự do của tôi. Với lại tôi chỉ đang luyện tập cơ mặt mà thôi.”
Hai phút sau, có được quyền tự do thân thể – Khấu Thu bị Mặc Vấn bắt vì tội danh ‘gây rối trật tự’.
Trong WC nam.
Mặc Vấn lắc đầu: “Trừ nơi này ra chẳng lẽ không còn chỗ nào khác yên tĩnh sao?”
Khấu Thu: “Kịch bản mới diễn xong, phòng luyện tập hiện giờ đang bị khóa.”
Dù thế, Mặc Vấn vẫn nghiêm túc thực hiện chức trách của mình, kiểm tra thử trong WC còn có ai khác hay không.
Xác định bốn bề vắng lặng, hắn mới mở miệng hỏi: “Quan hệ giữa cậu và Vạn Yến là gì?”
Khấu Thu không biết vì sao hắn hỏi thế, nhưng vẫn thành thật trả lời: “Bả là mẹ nuôi của tôi.”
Khấu Thu dùng di động chụp lại tấm ảnh, gửi cho Mặc Vấn.
Vào lớp, một đám người vây quanh một cái bàn, có vẻ như rất náo nhiệt.
Còn có cả Trần Nhạc Thiên cố gắng chen chúc vào bên trong. Khấu Thu về chỗ ngồi, hỏi Cơ Chi: “Bọn họ làm cái gì vậy?”
“Báo danh hạng mục thi đấu đại hội thể dục thể thao.”
“Sao tích cực vậy?”
Cơ Chi: “Mỗi người ít nhất phải đăng kí hai hạng múc, không nhanh chân sẽ dư lại một ít hạng mục đặc biệt.”
Khấu Thu nhíu mày: “Giờ tôi chen vào còn kịp không?”
Cơ Chi nhìn thoáng qua: “Hên xui.”
Khấu Thu nghĩ nghĩ, hỏi: “Mấy hạng mục đặc biệt là gì?”
“Nhảy sào, nâng tạ, thi đi bộ, chạy 5000 mét nam.”
Khấu Thu sau khi nghe xong mắt nhìn bốn phía. Có mấy người đã nhanh chân đăng ký trước giờ đang thong thả chơi di động, có người lại đọc sách ôn tập thi chuẩn bị kiểm tra.
Vì thế hắn quyết đoán đưa ra kết luận, chen chúc vào bên trong đám người.
Nhân tiện liên hệ hệ thống một chút.
|Hệ thống: đã nhận được! Hình thức ‘Hồ ly tinh thiên kiều bá mị’ kích hoạt.|
Cơ Chi trợn to mắt nhìn mấy cái đuôi lông xù đột ngột xuất hiện trong đám người. Một cái cuốn lấy thắt lưng một bạn học đẩy ra bên ngoài, một cái thì nắm chặt lấy đùi một người khác không cho tiến vào phía trước. Đẩy, cuốn, quấn một hồi, tạo thành một con đường… Chín đuôi nhích tới nhích lui, cái nào cũng không nhàn rỗi. Trong nháy mắt, Khấu Thu liền chen vào vị trí đầu.
Thấy toàn bộ hành trình Khấu Thu đi vị phong tao – Cơ Chi: “…”
Thời kỳ này quả nhiên vẫn là giới kỹ thuật tương đối nổi tiếng.
Mười phút sau, suýt nữa chen đến đầu rơi máu chảy – Trần Nhạc Thiên đi ra. Thấy Khấu Thu nằm trên bàn nhàn nhã nghe nhạc đi ngủ, bách tư bất đắc kỳ giải: “Hắn là làm như thế nào đến nhanh như vậy trên báo danh?”
Bách tư bất đắc kỳ giải: Suy nghĩ nhiều lần cũng không có hướng giải quyết.
Cơ Chi nhớ lại đến chín cái đuôi linh hoạt bay múa, do dự một hồi, đáp: “Đầu tiên, thắt lưng của cậu phải tốt.”