Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 54 : Đóa độc liên hé nở trong tiếng ca |16|

Ngày đăng: 15:35 30/04/20


Cầm cuốn sách trong tay, ánh mắt chuyên chú, ánh mắt… dường như không có di động.



Lận An Hòa gõ cửa tiến vào: “Không cần miễn cưỡng bản thân đọc sách.”



Khấu Thu xị mặt: “Đọc sách đều là việc mỗi thanh niên có chí cần làm. Mỗi một chương đều sẽ có một tri thức mới, tôi muốn không ngừng hấp thu.”



Lận An Hòa: “Cậu đang xem mục lục.”



Khấu Thu: “… Tôi đang làm quen.”



Play



Unmute



Loaded: 0%Progress: 0%



Remaining Time -0:00



Fullscreen



Năm phút sau, hắn nhận mệnh quăng cuốn sách đi: “Nếu có rất nhiều chuyện phiền lòng đeo bám, anh sẽ làm thế nào?”



Lận An Hòa đưa cho hắn một tờ giấy.



Khấu Thu nhìn chằm chằm tờ giấy trắng không nháy mắt.



Lận An Hòa: “Liệt kê ra, tiêu diệt từng cái.”



Khấu Thu cảm thấy có đạo lý, liền nhanh chóng viết:



Ngày mai có một biến thái sẽ xuất hiện xung quanh ta.



Ba ngày sau là thi học kỳ.



Năm ngày sau, Khấu Trấn đến.



Tám ngày sau, tham gia hôn lễ, làm flower boy.



Trần Chu gần đây không có tới làm phiền, chắc đang mưu tính âm mưu gì đó.







Khấu Thu chìa tay với Lận An Hòa.



Lận An Hòa nhướng mày.



Khấu Thu: “Phiền anh đưa tôi thêm một tờ nữa.” Lận An Hòa cầm tờ giấy Khấu Thu đã viết, mặt trước mặt sau đều tràn ngập chữ.



Lận An Hòa: “Thiếu một cái.”




Cơ Chi dùng một cậu nói toạc tâm tư hai người: “Tim cậu nhất định hoạt động rất tốt.”



Nếu đổi lại là hắn, vừa mới mở mắt tỉnh dậy liền thấy Lận An Hòa, hắn tuyệt đối tình nguyện mình ngủ đến chết.



Trong đó làm Khấu Thu cảm thấy may mắn chính là chưa đến 6 giờ sáng Lận An Hòa đã rời giường. Đến nay, anh ta còn không buông tha chấp niệm đối với món cơm chiên.



Tan học, Thủy Sam gọi Khấu Thu đến văn phòng. Ai ngờ Lận An Hòa lại đi theo.



Thủy Sam mở cửa phòng làm việc, nhưng không có lập tức đẩy ra, nhướng mày nhìn Lận An Hòa: “Việc tư.”



Rõ ràng không cho Lận An Hòa vào.



Lận An Hòa: “Bồi đọc có nghĩa vụ phải theo sát tiến độ học tập của con trẻ.”



Thủy Sam đẩy cửa, chờ Khấu Thu vào liền đá cửa, chuẩn bị khóa Lận An Hòa ở ngoài.



Tốc độ Lận An Hòa càng nhanh hơn, giành trước một bước, tiến vào.



Hắn mặt không đổi sắc nói: “Tuy tôi không muốn so đo với phụ nữ, nhưng cái gì cũng phải có giới hạn của nó.”



Phụ nữ?!



Con ngươi Thủy Sam nháy mắt co rút lại, màu xanh biếc dần tối tăm, dường như đang nổi lên một cơn gió lốc. Tuy hắn vẫn đang cười, nhưng Khấu Thu lại cảm nhận thấy người này sắp tiến vào trạng thái cuồng hóa.



Hắn yên lặng lui về phía sau vài bước, rời xa trung tâm gió lốc.



Thủy Sam xoay người, gương mặt giống như bao phủ màn sương mù đen tối: “Anh cảm thấy tôi là nữ?”



Âm thanh nhu tình như nước, móng tay lại xẹt lên mặt bàn, phát ra tiếng ‘két’ chói tai.



Lận An Hòa nhíu mày, hay mình nhìn nhầm?



Thủy Sam kéo chiếc khăn lụa xuống.



Lận An Hòa nhìn thấy hầu kết, lắc đầu: “Anh không nên che giấu đi cơ quan phán đoán nam tính duy nhất trên người.”



Nghe thấy hai chữ ‘duy nhất’, Thủy Sam mỉm cười gật đầu, sau đó đi đến ngăn tủ.



Người khác có lẽ không rõ lắm, nhưng Khấu Thu từng kiến thức qua, bên trong có không dưới mười loại vũ khí.



Hắn thiện ý nhắc nhở Lận An Hòa: “Trước khi phát sinh đổ máu, chúng ta vẫn nên rời đi thì hơn.”



Lận An Hòa đến phía trước người Khấu Thu, ngón tay thon dài cởi bỏ từng cúc áo tây trang, động tác đặc biệt gợi cảm. Chỉ thấy bên trong lớp áo sắp xếp tầng tầng lớp lớp dao giải phẫu lớn nhỏ. Hắn lấy ra một con dao nhỏ nhưng lại vô cùng sắc bén.



Mũi dao dưới ánh mặt trời tản ra từng tia sáng lạnh.



“Trễ rồi. Trước khi hắn mở ngăn tủ, tôi sẽ phế tay hắn trước.”