Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 86 : Hoa khai lưỡng đóa, các biểu nhất chi |7|

Ngày đăng: 15:36 30/04/20


Giấc mộng của ngươi là cái gì?



— Ta muốn đứng ở nơi chói mắt nhất, để tất cả mọi người nhìn thấy gương mặt của ta, vui buồn hờn giận của ta.



Đêm khuya – Lận gia



Khấu Thu mặc áo ngủ gõ cửa phòng cách vách, nửa ngày cũng không thấy đáp lại, chỉ nghe thấy tiếng bàn phím gõ lách cách. Hắn nắm lấy nắm cửa, cửa không có khóa, thuận lợi đi vào trong.



Trong phòng, một nam nhân tóc dài, mười ngón như bay.



Lận An Hòa nói đúng, gần đây Lận Ngang có điềm báo nghiệm game.



Hắn kéo ghế ngồi bên cạnh đối phương, quan sát toàn bộ hành trình đi vị phong tao trong màn hình.



Đi vị: di chuyển trong game



Khấu Thu: “Nên đi ngủ.”



Lận Ngang: “Để ta PK lát đã!”



Vốn dĩ kế hoạch của Lận An Hòa chính là dùng Khấu Thu mê hoặc đối phương, để Lận Ngang tắt máy đi ngủ. Hiển nhiên, kế hoạch này hiện tại thất bại.



Khấu Thu buồn bã nói: “Tối nay thiếu một món.”



Lận Ngang ‘ân’ một tiếng, tiếp tục chuyên chú bấm bàn phím.



Khấu Thu: “So ra thì so với chơi game thì càng có chuyện thú vị hơn, ví dụ như đóng phim này.”



Đáp lại hắn chính là tiếng bàn phím.



“Gần đây có một cuốn tiểu thuyết tu chân rất hot đang được chuyển thể thành phim truyền hình. Chú có thể cảm nhận được cảm giác đánh quái chân thật, hậu kỳ còn có đặc hiệu nữa.”



Lận Ngang dừng lại động tác ấn bàn phím, mặt nghiêm túc: “Cụ thể.”



Khấu Thu khái quát một câu: “|Ma đồ| sắp quay phim.”



Lận Ngang: “Ngươi diễn nam chính?”



Khấu Thu lắc đầu: “Nam chính đã được định để cho Thẩm Thanh diễn, bởi vì bên đầu tư có vấn đề nên mới trì hoãn.”



Lận Ngang: “Ngươi muốn đổ tài chính vào?”



Khấu Thu: “Ân.”



Sau khi nghe xong, Lận Ngang mặt đầy cao lãnh: “Ngươi còn quá nhỏ, một người đi đóng phim dễ bị lừa.”


Vì tài chính, chỉ cần không can thiệp sâu nội dung phim, đạo diễn khẽ cắn môi nhẫn nhịn. Bất quá cũng chỉ là một vai phụ nhỏ nhoi, dù diễn không đúng nguyên tác, có một mánh lới giúp đỡ lăng xê, xem như không tồi.



“Còn anh?” Hắn nhìn Lận Ngang.



Người này có khí chất lắng đọng nhiều năm, xem như là hắn nhặt được tiện nghi.



Lận Ngang: “Chinh chiến sa trường, chỉ huy thiên quân vạn mã.”



Đạo diễn: “… Đây là màn cuối cùng mà nam nhân vật chính cần làm.”



Lận Ngang: “Ta phải so với nam nhân vật chính càng lợi hại hơn.”



Khấu Thu đồng ý: “Đúng, chú ấy là người có thân phận.”



Lận An Hòa ngồi ở một bên viết cái gọi là lịch làm việc cho bọn hắn, nghe được mà ngòi bút run lên. Tuy hoàn toàn không cần nhưng mà Lận Ngang nói cái gì cũng phải viết, để chứng tỏ thân phận địa vị của mình.



Đạo diễn: “Không có người nào so với nam chính càng lợi hại hơn.”



Lận Ngang nhíu mày: “Cũng bởi vì hắn là nam chính?”



Đạo diễn như đinh đóng cột: “Đúng, chính là bởi vì hắn là nam chính!”



Giọng Lận An Hòa bỗng nhiên thổi qua: “Chú có thể diễn hoàng hậu.”



Lận Ngang: “Cô ta so với nhân vật chính càng lợi hại hơn?”



Lận An Hòa một bên viết lịch làm việc, một bên âm trầm nói: “Cô ta sinh ra nhân vật chính.”



Lận Ngang: …



Khấu Thu nhắn tin đi hỏi đảng tiểu thuyết – Cơ Chi: Trong |Ma Đồ|, nhân vật nào so với nhân vật chính còn lợi hại hơn?



Cơ Chi trả lời: vũ khí của nhân vật chính — Lê Hoa bảo kiếm. Thời khắc mấu chốt có thể hóa thành hình người.



Khấu Thu đem tin tức này nói cho Lận Ngang, đối phương không chút do dự quyết định – diễn.



Đến đây, vai diễn của hai người đã định.



Khấu Thu trong vai thê tử của Kim – Lý Hồng Hạnh. Lận Ngang thì diễn vũ khí của nam chính – Lê Hoa bảo kiếm!



Đạo diễn vội vàng đi an bài những chuyện khác, Lận Ngang nói với Khấu Thu: “Chờ đến khi sau này nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, ta sẽ làm thật phức tạp.”



Khấu Thu vô cùng ai oán: “Ông trời bất công, ai bảo chúng ta lớn lên xinh đẹp chứ?”



Còn đang viết lịch làm việc, Lận An Hòa hừ lạnh một tiếng. Một thanh kiếm, một hồng hạnh, hoa lê với hoa hồng còn hoang tưởng muốn nổi tiếng thế giới, nằm mơ!