Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 93 : Hoa khai lưỡng đóa, các biểu nhất chi |14|

Ngày đăng: 15:36 30/04/20


Người xưa có câu: Khúc hữu ngộ, Chu lang cố.



nói về tài năng âm nhạc của Chu Du.



|Hệ thống: Chu lang của ngươi phải tinh thông âm luật.|



Khấu Thu nghĩ đến Lận An Hòa có nói với mình về chuyện hắn từng học đàn. Trong hơn 20 năm nhân sinh, kiên trì không buông tha.



|Hệ thống: niên thiếu mới đẹp. Chu lang của ngươi phải là người nhược quán.|



Nhược quán: thời xưa, trai 20 phải làm lễ đội mũ. Cho nên con trai 20 tuổi, gọi là nhược quán chưa đến 20 tuổi gọi là vị quán.



Có câu: 7 năm là một luân hồi. Lận An Hòa vừa vặn lớn hơn hắn một luân hồi.



|Hệ thống: đàm tiếu gian, tường lỗ hôi phi yên diệt.|



Câu thơ đầy đủ của Tô Thức trong bài ‘Niệm nô kiều’: Vũ phiến luân can, đàm tiếu gian, tường lỗ hôi phi yên diệt. Nghĩa là: Tay cầm quạt lông, đầu đội mũ xanh, trong tiếng nói cười mà thuyền giặc tro bay khói tan. Ý chỉ nho tướng thời Ngụy – Tấn.



Khấu Thu nhẹ nhàng thở ra. Lận An Hòa đảm lược hơn người, năng lực tất nhiên là chân thật đáng tin.



|Khấu Thu: cho nên có đảm lược cùng thủ đoạn là được?|



|Hệ thống: đàm tiếu gian, tường lỗ hôi phi yên diệt. Chu lang của ngươi phải biết cười.|



Khấu Thu: …



Thiên dục lệnh kỳ vong, tất tiên lệnh kỳ cuồng.



Thiên dục lệnh kỳ vong, tất tiên lệnh kỳ cuồng: khi trời diệt kẻ nào thì kẻ đó trước tiên bị làm cho phát cuồng.



Khấu Thu lĩnh ngộ thật sâu ý tứ những lời này.



“Tôi biết sẽ có một ngày này đến, nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.”



Cơ Chi: “Cậu chỉ cái gì?”



Khấu Thu ngửa mặt thở dài: “Một ngày nào đó tôi sẽ bị sắc đẹp mình làm kiêu ngạo tự mãn, phạm phải sai lầm lớn.”



Cơ Chi: “… Vì cái gì từ những lời này mà tôi lại không cảm thấy cậu đang sám hối?”



Ngược lại cảm thấy hắn đang tự khen bản thân.



“Cậu cảm giác được cũng là điều bình thường.” Khấu Thu nhìn hắn thật sâu: “Bởi vì tôi thấy hợp tình hợp lý cho nên mới vừa rồi đã tha thứ cho chính mình.”



Vì thế, Lận An Hòa chưa sắm vai Chu lang được 3 phút đã bị nốc ao. Khấu Thu cúi đầu: “Tôi nên tới đâu mới có thể tìm được một nam nhân hai mươi tuổi, tinh thông âm luật còn biết cười đây?”



Cơ Chi: “Cậu thấy Hoa Trạch Loại thế nào. Trừ việc không hay cười thì những mặt khác đều thỏa mãn.”



Hoa Trạch Loại: tên một nhân vật của nhóm F4 trong phim Vườn Sao Băng do Châu Du Dân thủ vai (bản Đài Loan). Bản Hàn thì nhân vật này tên Ji-Hoo do Kim Hyun-Joong thủ vai.



Khấu Thu: “Hai mươi tuổi?”




Trần Chu bị huých một chút liền trật khớp, vậy tay hắn có phải sẽ phế hay không phế đây?



Nam tử đầu bạc thấp giọng nói: “Đừng sợ, ta sẽ không hại ngươi.”



Nếu không phải trường hợp không đúng, Khấu Thu thật sự rất muốn cùng hắn chia sẻ kinh nghiệm nhân sinh của bản thân. Những kẻ từng nói đừng sợ với hắn, 10 tên thì hết 9 tên là biến thái. Nói hắn cười thực xinh đẹp thì trăm phần trăm đều muốn cho hắn đi chầu ông bà vãi.



Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Hắn biết rõ mình trốn không thoát, đành phải buông tha giãy dụa.



Nam tử đầu bạc: “Ngươi muốn dẫn ta đi gặp ai?”



Trong đầu Khấu Thu bắt đầu so sánh giá trị vũ lực giữa Thủy Sam cùng nam tử đầu bạc… Tuy không biết có thể đánh thắng được hay không, ngang tay hẳn không thành vấn đề.



Trần Chu giống dã thú gào thét: “Không được đụng đến hắn.”



Ngón áp út của nam tử đầu bạc nhẹ nhàng làm động tác búng lên không trung hai cái.



Bàn tay không bị trật khớp của Trần Chu nắm thật chặt, hiện lên gân xanh.



Trên tường văn phòng dán vài chữ đỏ thắm ‘Ái cương kính nghiệp’. Cả căn phòng, chỉ có một bóng dáng an tĩnh, nghiêm túc sửa bài tập.



Ái cương kính nghiệp: yêu nghề, tôn trọng nghề



Bút máy màu đỏ trong tay Thủy Sam dừng lại. Vốn định viết nên câu nhưng lại không hạ xuống.



Có người đến, là một người rất mạnh.



Nam tử đầu bạc: “Là hắn sao?”



Thủy Sam chậm rãi đứng lên, tư thế thoải mái tùy ý nhưng toàn thân lại trong trạng thái cảnh giác.



Hắn nhìn Khấu Thu: “Bị bắt cóc?”



Khấu Thu cười khổ lắc đầu: “Là tôi lén trộm anh ta ra.”



Nếu không phải trường hợp không đúng, Thủy Sam thật sự rất muốn đá hắn văng ra thật xa. Đứa trẻ ngốc, trộm người cũng phải chú ý kỹ xảo, làm sao có thể tùy tiện trộm ra.



Thủy Sam: “Trả lại.”



Khấu Thu: “Có lòng nhưng không đủ lực. Thực ra tôi chỉ đơn giản là muốn anh diễn tấu một bài trước mặt thầy mà thôi.”



Thủy Sam thở dài: “Sát thủ nhận việc, diễn tấu là ám hiệu.”



Khấu Thu: …



Thủy Sam: “Lùi ra sau đi.”



Nói xong, bút máy trong tay đột nhiên kéo dài thành một cây kim nhỏ dài. Loại vũ khí này Khấu Thu chỉ thấy qua một lần, chính là lần Thủy Sam cùng Lận An Hòa đối chiến mới dùng đến.



Cho nên nói, người hắn lén trộm tới, lại có giá trị vũ lực không thua gì Lận An Hòa sao?