Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 99 : Hoa khai lưỡng đóa, các biểu nhất chi |20|

Ngày đăng: 15:36 30/04/20


Mỹ nữ dị quốc che mặt từ trong xe bí đỏ chậm rãi bước ra. Cô nàng nhẹ nhàng bước xuống, mỗi một bước lại giống như là đang dẫm lên đầu tim mọi người.



Khấu Thu âm thầm thấy may mắn trong lòng, may là trong lúc ngồi trên xe đã xé một miếng vải ra che mặt.



Không những hấp dẫn tầm mắt mà còn pha chút e thẹn của thiếu nữ. Tựa như mỹ nhân cổ đại thời xưa ôm tỳ bà che khuất khuôn mặt, nửa lộ nửa không chỉ dùng câu chữ cũng có thể câu hồn người khác.



Màu lam vốn thanh thuần, nhưng đôi mắt lộ ra lại nhiếp hồn câu nhân.



Mặc Tích quả nhiên thành công bị hấp dẫn. Hắn từ trên đài đi xuống, đứng đối diện Khấu Thu.



Nhưng người đầu tiên mở miệng lại không phải Mặc Tích, mà là cô bé mới nói kia. Cô bé mở to mắt, chần chờ hỏi: “Chị ơi, chị từ trên trời bay xuống hả chị?”



Bàn tay trắng nõn của Khấu Thu khẽ nhếch: “Từ Ả rập tới.”



Giọng hắn yếu ớt như tơ nhện, phải thực nghiêm túc mới nghe được.



Nhìn gần mới thấy ngựa này không phải là ngựa thật, chất liệu tựa như gốm sứ chế thành. Khóe miệng Mặc Tích nhếch một cái: “Xe bí đỏ này sao bay được vậy?”



Quả thật y như lời nam tử đầu bạc nói, hắn rất cảnh giác. Mặc dù là sắc đẹp trước mặt, nhưng cũng không vì cái này mà nhảy hố.



Khấu Thu: “Động cơ trong nước.”



Động cơ trâu bò hả. Mọi người chung quanh giật giật khóe mắt, thiếu chút nữa là rút gân. Nếu chỉ cần có động cơ là bay được thì cần chi China Southern Airlines hả? hả? hả?



Mặc Tích: “Trường hợp hôm nay không phù hợp để kể chuyện cười.”



“Tôi không thích hai chữ truyện cười, cũng không hề nói giỡn.” Khấu Thu nhẹ giọng nói.



Mặc Tích: “Xe bí đỏ bay được thì giải thích sao đây?”



Khấu Thu: “Công suất đủ lớn.”



Mọi người: … Thụ giáo.



“Hôm nay mở triển lãm.” Phía sau truyền đến một âm thanh trầm thấp.



Điều gì phản khoa học cũng có thể được hiểu nhờ triển lãm, không cần thiết phải giải thích rõ ràng. Khấu Quý Dược lên tiếng thuyết minh điểm này. Uy vọng cùng địa vị của hắn kéo tất cả sự chú ý của mọi người một lần nữa về triển lãm tinh tú.



Khấu Trấn nhướng mày. Ông chưa bao giờ nghe nói sở nghiên cứu chế tạo ra thành phẩm này. Ông đang muốn mở miệng, Khấu Quý Dược không biết cố ý hay vô tình nói: “Chính sự làm trọng.”



Chính sự đương nhiên là chỉ hợp đồng.



Hôm nay cùng Mặc Tích ký hợp đồng liên quan đến quyền lực. Khấu Trấn sẽ không bỏ lỡ, ngược lại buông tha hỏi về vấn đề xe bí đỏ, làm thủ thế mời Mặc Tích.



Cảm nhận được một tầm mắt tập trung lên người mình, Khấu Thu giương mắt, vừa lúc cùng Khấu Quý Dược bốn mắt nhìn nhau.



— Bị phát hiện.
“Chân tướng có thể từ các mảnh nhỏ ghép lại.” Khấu Quý Dược nói tiếp: “Chỉ cần ta đi hỏi Lận Ngang, dùng tất cả những tin tức chúng ta biết được tổng hợp lại, cũng không khó đoán ra sự thật.”



Nói tới đây, hắn nhìn Khấu Thu: “Chúng ta không làm vậy, mà đang chờ ngươi tự mình nói ra.”



Khấu Thu nhếch đôi môi, không nói một lời.



Lúc trước khi Học viện Egger xảy ra án mạng, lần đầu tiên Mặc Vấn gặp Khấu Thu liền cảm thấy tâm tính đứa bé này quá lương bạc. Cảm giác của hắn không hề sai, trong xương tủy, Khấu Thu không hề tin bất cứ kẻ nào. Nó không hề dính dáng đến chuyện trùng sinh mà đây là thiên tính. Hắn làm sao dám khẳng định lúc mình chết, Khấu Quý Dược hoàn toàn không biết chuyện gì.



“Ngươi đang sợ hãi.”



“Không có.” Khấu Thu nhẹ nhàng cười một tiếng: “Triết học gia đều thích dùng tư thế này tự hỏi vấn đề. Đầu thấp một chút, ánh mắt tập trung một hướng để dễ dàng chế tạo ra ảo giác thâm thúy.”



“Ta sẽ không hại ngươi.” Khấu Quý Dược nói.



Khấu Thu: “Trao đổi đi.”



Khấu Quý Dược: “Ngươi muốn cái gì?”



Khấu Thu: “Chúng ta thay phiên đưa ra câu hỏi. Tôi trả lời cha một câu hỏi, ngược lại cha cũng phải trả lời câu hỏi của tôi.”



Khấu Quý Dược nhìn hắn, người sau không hề sợ hãi cùng hắn đối diện.



“Có thể.”



Khấu Thu: “Tôn lão yêu ấu, tôi tới trước.”



Khấu Quý Dược gật đầu.



Giống như muốn hỏi một bí mật kinh thiên, Khấu Thu trầm mặc một hồi mới nói: “Cha cùng chú Lận vì cái gì lại muốn nuôi tóc dài?”



Khấu Quý Dược: “Không cần lãng phí cơ hội vào những vấn đề nhàm chán.”



Sắc mặt Khấu Thu hiện rõ dòng chữ tôi không quan tâm.



Khấu Quý Dược thở dài, nhưng vẫn trả lời: “Trước kia có một loại thuyết pháp lưu hành, tóc hấp thu dinh dưỡng não bộ. Lúc ấy, tất cả các học sinh ưu tú đều lưu hành tóc ngắn. Lận Ngang vì muốn chứng minh hắn thông minh hơn so với tất cả mọi người trong ban nên luôn nuôi tóc dài. Còn nói là dùng để coi rẻ IQ những kẻ khác.”



So với đáp án trong tưởng tượng của mình còn không thú vị hơn gấp trăm lần. Khấu Thu: “Vì thế nên cha cũng nuôi tóc dài?”



Khấu Quý Dược lạnh lùng nói: “Làm sao ta có thể nhàm chán giống như hắn được.”



Khấu Thu: “Vậy sao còn muốn nuôi?” Hoàn toàn nghĩ không ra còn có lý do nào hợp lý hơn để giải thích.



Khấu Quý Dược: “Ta chỉ muốn chứng minh ta so với hắn còn thông minh hơn.”



Khấu Thu: …