Trước Khi Trở Thành Ác Quỷ Tôi Đã Từng Là Thiên Thần

Chương 28 : Sự cố trên sân sận động

Ngày đăng: 01:11 22/04/20


Trường Dream



Bước vào lớp học Da huy về chỗ của mình h/s trong lớp số ít nhìn nó với ánh mắt ái ngại còn lại thì cười hả hê chờ xem kịch vui, khuôn mặt hạ vy nhất nhất không đổi bình thản đi về phía bàn mình



trước mắt nó bây giờ là mỹ ngọc yêu kiều xinh đẹp ngồi lù lù ở chỗ của nó, cô ta nhếch mép miệng thốt ra giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào nhưng nếu tinh ý thì rõ là đang muốn chọc nó tức điên



- Hạ vy cậu cho mình ngồi đây được không? cậu biết đấy tử hy không muốn nhìn mặt cậu vì sự việc lần trước cậu đã đánh mình



Nó im lặng không nói gì khuôn mặt không để lộ cảm xúc nhưng trong lòng không khỏi cười lạnh, mỹ ngọc nói vậy chẳng phải vừa nhắc khéo mọi người nhớ đến chuyện nó đã làm ở bữa tiệc, vừa chứng minh vị trí quan trọng của mình trong lòng tử hy lại thành công chọc nó tức điên,



cũng phải thôi trong mọi hoàn cảnh cư nhiên bị người khác cướp chỗ ai mà chịu được chứ.



Nhưng lần này cô ta tính toán sai rồi nó không hề phẫn nộ, nổi điên lên đánh chửi mỹ ngọc như lần trước, khi đã hiểu hết lời nói của mỹ ngọc, hạ vy không thèm liếc cô ta một cái bước đi về phía chỗ trống cạnh lớp phó học tập cũng là chỗ ngồi trước của mỹ ngọc nhưng khi lướt qua chỗ Da huy bàn tay nó bị cậu níu lại hạ vy dành cho cậu cái nhìn khó hiểu, đôi mắt của cậu ánh lên ý cười rạng rỡ



- Hạ vy cậu ngồi đây với mình đi



Nó đưa đôi mắt nhìn cô bạn mũm mĩm dễ thương có nàn da trắng ngần ngồi cạnh Da huy cô bạn ấy đang gặm chiếc bánh ngọt chợt nhận ra mọi chuyện rồi cô mỉm cười tươi tắn như bắt được vàng, vội cắp cặp sách vào nách ôm lấy tay nó



- ôi cứu tinh của mình cậu cứ thoải văn mái mà ngồi đây đi nhé!! tạm biệt... i love you pặc pặc mình đi đây



Nói rồi cô ấy chạy về chỗ ngồi cạnh lớp phó như thể sợ ai đó cướp mất vậy nói thật ra thì lớp phó là crush của cô bạn mũm mĩm cute đó hơn nữa cô ngồi cạnh Da huy từ đầu năm đến giờ sắp phát điên rồi người gì mà như khúc gỗ biết đi



cả ngày nếu không bắt chuyện hỏi han trước thì tuyệt nhiên không chịu hé răng nói lấy nửa tiếng nhưng khổ nỗi cô bạn đó lại là người nói nhiều thích ồn ào nên hay bị khúc gỗ này lườm cháy mắt khiến cô không dám thốt thêm tiếng nào nữa riết cũng sắp biến thành người câm rồi



Nó đứng chôn chân tại chỗ ngơ ngác nhìn theo bóng dáng to lớn của cô bạn cho đến khi bị Da huy kéo ngồi xuống nó mới bừng tỉnh châm chọc



- Da huy cậu làm gì con nhà người ta mà để cậu ấy sợ chạy mất vía thế? nhìn cậu ấy vui như vậy khi chuyển chỗ thật khiến tôi có chút lo lắng đó nha



-( nhún vai tỏ ý không biết rồi cười nham hiểm) làm gì cậu sẽ biết ngay thôi mà



- tôi sẽ chờ



- haziii mặc kệ cậu vậy



Chỉ cách nhau có mỗi hai dãy bàn thôi nhưng hoả khí của mỹ ngọc ngút trời khiến ai trong lớp cũng cảm thấy nóng lực, cô ta đang rất tức giận trước thái độ của hạ vy nó không thèm trả lời cô như vậy há chẳng phải coi thường lời nói của cô không để cô vào mắt hay sao?



vốn định bày mưu chơi đùa với nó một chút khiến nó vì nóng giận mà tự mình làm mất mặt chính mình vậy mà cuối cùng chẳng có trò vui xem ngược lại tự đẩy mình vào hoàn cảnh xấu hổ này cư nhiên bị con nhỏ thấp hèn coi khinh không đếm xỉa tiếp lời, thật bực mình 



bên ấy là núi lửa còn bên chỗ hạ vy và Da huy vẫn đang yên bình vui đùa giúp nhau học hành.



Reng...!!!....reng....!!!!



Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ vào học tử hy bước vào lớp tay đút túi, quần ánh mắt chợt khựng lại trên người mỹ ngọc nhưng rất nhanh lại trở lại như thường cậu ngồi vào chỗ mình nhìn mỹ ngọc bằng đôi mắt dò hỏi, cô ta liền nhận ra ý của tử hy mỉm cười áy náy



- à, vì hạ vy nói muốn ngồi cùng da huy... không muốn ngồi cạnh cậu mà... thanh (cô bạn mũm mĩm) không dám ngồi cùng cậu lên mình nhường chỗ cho cậu ấy... Tử hy mình ngồi đây được không?




- hừ không thèm nói chuyện với cậu nữa nghỉ ngơi đi tôi vào lớp học đây



Da huy ra khỏi phòng nó cũng gỡ bỏ khuôn mặt tươi cười thay vào đó là bộ dạng mệt mỏi thiếu sức sống áp mặt xuống gối nó rất buồn ngủ nhưng không tài nào chợp mắt được vì đây là phòng y tế khiến Hạ vy cảm thấy trống trải và thiếu an toàn vậy nên nó quyết định về nhà nghỉ ngơi thì tốt hơn



Đặt chân xuống giường cả người nó run lên, vịn vào hành lang nó lê từng bước nhìn đoạn đường phía trước lại chán nản cúi gằm mặt nhìn vào những vết thương ở chân còn chưa mím miệng



ở đây là từng hai hơn nữa cách xa với cổng trường thế mới biết lúc nãy Da huy bế nó vào đến phòng y tế mệt đến nhường nào, thật tội nghiệp cho cậu nhóc, đang miên man suy nghĩ đột nhiên Hạ vy đâm sầm vào một vật thể mềm mềm, ấm ấm 



ngẩng đầu lên mới biết mình vừa mới đâm đầu vào lòng ngực rắn chắc của Tử hy



thiện tai!!



thiện tai!!



vậy mà lúc nãy nó còn thầm rủa cái vật thể này, Hạ vy nhìn cậu cười trừ



- tử hy sao cậu lại ở đây



- câu này tôi hỏi cậu mới đúng không ở trong phòng nghỉ ngơi ra đây làm gì



- tại ở đây không quen nên tôi nghĩ về nhà sẽ tốt hơn



- để tôi dìu cậu



Cậu vừa nói vừa dang rộng tay ôm lấy hai bả vai nó, hạ vy vội nhẹ nhàng đẩy cậu ra nép mình vào tường gượng cười



- không cần đâu mình tự lo được mà cậu cứ đi làm chuyện của mình đi



Tử hy không nói không rằng bế nó lên hạ vy hét toáng 



- này cậu làm gì thế? thả mình xuống, có nghe không thả xuống mau



- im đi nếu không tôi ném cậu xuống sân đó, còn bây giờ việc tôi cần làm là đưa cậu về nhà được chứ



- thật sự mình không cần cậu giúp đâu, mình tự về được mà



- từ khi nào cậu xưng hô với tôi khách sáo vậy trước kia "cậu_tôi" còn bây giờ "mình_cậu" nghe bánh bèo lắm biết không



- tôi...tôi biết rồi



Tử hy bế nó vào xe của cậu đặt hạ vy ngồi vào ghế phụ thắt dây an toàn rồi tự mình lái xe rời đi



Nó cùng cậu không biết rằng từ khi hai người chạm mặt nhau vẫn luôn có một ánh mắt dõi theo là ánh mắt căm phẫn của một cô gái có mái tóc màu đồng xinh đẹp.