Trường Kiếm Cười Đuổi Nấm
Chương 66 :
Ngày đăng: 23:59 21/04/20
Cả người nàng chấn động, vẻ mặt vô cùng thống khổ.
Những Động Chủ và Tinh Tú kia muốn tiến lên tiêu diệt hết đám người Thiên Diễn, không ngờ lại nhìn thấy dáng vẻ kia của Cổ Tiểu Ma, chần chừ ngừng lại.
"Sư tỷ!" Tác Oanh gọi nhỏ một tiếng, xông đến quỷ gối bên cạnh nàng, đưa tay gạt đi bụi bặm trên người Cổ Tiểu Ma.
Nàng lại không nhìn Tác Oanh, chỉ mở to đôi mắt vô thần, tay phải vô thức tìm kiếm trên đất, bắt được một chuôi kiếm, lại ngẩn người, bờ môi cong lên thành một nụ cười.
Không sai, nàng lại cười.
Bầu trời tĩnh lặng không một tiếng động. Có một Tinh Tú siết chặt vũ khí của mình, vẻ mặt như bị rút gân lột da. Một Động Chủ đứng cạnh hắn môi run run, như vừa trở về cơn ác mộng của mười bảy năm về trước.
Năm đó trước Tru Tiên Đài, bạch y nữ tử thoát khói xích sắt giam cầm mình, túm lấy tiên quan bên người, một tay cắm vào trong tim y, móc một thứ gì đó vừa dính đầy máu vừa đập rộn ra ngoài, hai mắt đỏ ngầu, trong giây lát đã bóp nát vật kia, máu tươi nở rộ trên mặt nàng, xinh đẹp đến kinh hoàng.
Hệt như lúc này đây.
Nữ tử áo xám tro đứng lên, kiếm gỉ trong tay nàng kéo lê trên mặt đất, phát ra một tràng tiếng ma sát khiến lòng người hoảng hốt.
Chu Tước và Bạch Hổ có chút dao động, lập tức thanh quang bên người Úc Lưu lại mãnh liệt hơn, Thanh Long nóng ruột, cả giận nói: "Đừng phân tâm!"
Hắn thấy được ánh mắt sợ hãi của Chu Tước, theo bản năng cũng quay đầu nhìn lại, nữ tử kia ngẩng đầu nhìn về phía hắn, bốn mắt nhìn nhau, lập tức lòng Thanh Long rét lạnh. Trận ma chiến Thương Hải năm đó, thủy ma tinh quân kia cũng có đôi mắt màu máu như thế, cuồng vọng, tàn nhẫn, hệt như muốn thiêu cháy hết tất cả.
Hắn vừa khựng người, thanh quang đã lan ra khắp thập tự, bức tới bốn phương. Thanh Long hoảng hốt, vội tập trung tinh thần, bức thanh quang vào lại trong chữ thập kia.
Úc Lưu lại như không biết gì, trên mặt còn có vẻ mờ mịt. Thanh Long nhìn hồi lâu, nổi lòng nghi ngờ.
Hắn huyễn hóa ra một thanh kim đao trong tay, gập lại, năm ngón tay gấp khúc khẽ động, thanh kim đao này liền hóa thành một luồng sáng vàng đâm về phía Úc Lưu. Thanh sam nâng lên trong thoáng chốc, lúc kim đao vừa tới sát gò má hắn thì đột nhiên nổ tung, tiếng nổ rất lớn, đinh tai nhức óc.
"Hắn mù rồi..." Thanh Long giật mình nói, trong nháy mắt mừng như điên, lúc kim đao kia nổ tung, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng, tuy Úc Lưu có tránh né, nhưng mắt không chớp, dù tiếng nổ kia có lớn, nhưng hắn lại không hề có chút phản ứng nào.
Hệt như một kích kia của Thanh Long, chỉ hơn chứ không kém, khói bụi lại dâng lên. Kiếm gỉ đầy ma khí đứng trước Chiến Phủ đầu quỷ của Xi Vưu chỉ như một khúc gỗ, trực tiếp bị bổ đôi, Điệp An nôn ra một ngụm máu tươi, lại để Xi Vưu công kích, ít nhất đám người Thiên Diễn cũng không sao.
"Ngươi điên rồi!" Nàng giận không kiềm được: "Ngươi cho rằng mình có thể ngăn chiến thần viễn cổ sao? Đừng có nói mấy thứ đạo lý kia với ta! Bọn họ sống hay chết ta không quan tâm!"
Nàng như đang tự lẩm bẩm, huyết nhãn lại lóe lên. Điệp An thở phắt ra một hơi, đau đớn ôm lấy đầu, không hề biết Xi Vưu đã đến gần, bắt lấy nàng trong tay.
"Đúng rồi!" Thanh Long mừng rỡ: "Cứ như thế, giết ả đi!"
Nhưng không ngờ Xi Vưu lại ngẩn người, hệt như bị phỏng tay mà ném Điệp An ra ngoài.
Nàng lại cười, chậm rãi đứng lại trong không trung, dùng ánh mắt khinh miệt đỏ như máu nhìn Thanh Long.
"Chẳng lẽ các ngươi đã quên..." Nàng lạnh lùng nói: "Năm đó khi chiến thần Hiên Viên Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu... đã dùng binh khí gì ư?"
Nàng vừa dứt lời, tay phải gập lại, đâm vào tim mình.
Tác Oanh hoảng sợ hét lên một tiếng, trừng lớn mắt.
Vậy mà không hề có tiếng da thịt bị đâm thủng vang lên, bàn tay trắng nõn kia cắm vào thân thể của Cổ Tiểu Ma, hệt như cắm vào trong hư vô, bắt lấy thứ gì đó.
Sau đó, từng chút từng chút một, bàn tay kia như phải dùng hết sức, Điệp An thở dốc, ánh sáng trong mắt nở rộ.
Một thanh cổ kiếm tỏa ánh sáng màu vàng kim xuất hiện rõ ràng trong tay nàng, thân kiếm hơi rung động, giống như đang mừng rỡ vì được nhìn thấy ánh mặt trời, hoặc cũng như không kiềm chế được mà muốn đại khai sát giới.
Hiên Viên Kiếm.
Đứng hàng thứ ba trong thập đại thần khí Cửu Châu trong truyền thuyết, là thanh kiếm mạnh nhất.