Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)

Chương 11 : Xảy ra chuyện gì

Ngày đăng: 03:28 19/04/20


Edit & Beta: Cafesvictim 



– Nhìn cậu có vẻ như rất không vui –



“Muốn nếm một chút nước trái cây hỗn hợp tự chế không?” Dạ Phong Vũ đứng ở cửa hỏi.



Augustine nhanh chóng đóng vali lại.



“Đồ uống mà trước đây tôi thích nhất.” Dạ Phong Vũ đi vào phòng, đưa ly nước cho anh.



Augustine nhận lấy, bình tĩnh uống một ngụm.



“Thế nào?” Dạ Phong Vũ hỏi.



Augustine nhíu mày: “Rất chua.”



“Cho nên phải đi với bánh ngọt vị phô mai.” Dạ Phong Vũ nghiêng người tránh đường, “Thời gian trà chiều, hoan nghênh gia nhập.”



“Trước khi đến đây, cậu không có nói cho tôi biết là còn có tiết mục này.” Augustine cầm áo khoác đứng lên.



“Nhưng đây là tiết mục tiêu chuẩn của họp mặt gia đình.” Dạ Phong Vũ cùng anh xuống lầu, “Đừng lo, thật ra mọi người cũng đã lâu chưa gặp nhau, cho nên tất cả đều bận nói chuyện, sẽ không đặc biệt để ý ai khác đâu.”



Hoa viên lớn có chút thái quá, trên mặt cỏ xếp đặt hàng dài bàn trà, có nước trái cây và hồng trà, còn có đủ loại điểm tâm nhỏ xinh. Đám trẻ đang nô đùa ầm ĩ trên cỏ cùng MOKA, bên cạnh thậm chí còn có một chú nai con.



“Bữa tiệc trà chiều thực long trọng.” Augustine cầm lấy một chiếc bánh ngọt nhỏ, “Cookie.”



“Vì biệt danh này, thời tiểu học tôi đã bị các bạn cười suốt một năm.” Dạ Phong Vũ bất đắc dĩ.



“Rất mĩ vị.” Augustine trêu chọc.



“Mẹ tôi chắc chắn sẽ có tiếng nói chung với anh.” Dạ Phong Vũ cười đưa cho anh một ly hồng trà, “Buổi tối còn có bữa tiệc thịt nướng, cùng với biểu diễn ảo thuật pháo bông các bạn nhỏ thích nhất.”



“Nghe giống như lễ hội gia đình.” Augustine nhặt quả bóng lăn đến bên chân, ném lại cho một cậu nhóc, “Một gia đình hạnh phúc.”



“Muốn đến phòng bếp hỗ trợ không?” Dạ Phong Vũ hỏi.



“Tôi?” Augustine bật cười, “Tôi không nghĩ là Kate phu nhân sẽ hoan nghênh tôi đến với lãnh địa của bà.”



“Chỉ là chuẩn bị thịt cho bữa tối, anh không có cơ hội đốt nổ phòng bếp đâu.” Dạ Phong Vũ kéo anh, cùng đến phòng bếp.



Tất cả thịt đều đã được ướp gia vị trước đó, rau củ cũng đã rửa sạch sẽ, Augustine ngồi trên ghế, thử xiên thịt và ớt ngọt vào với nhau.



“A! Rất giỏi!” Kate phu nhân vỗ tay.



“Thẳng thắn mà nói, loại cổ vũ này không có hiệu quả.” Augustine dở khóc dở cười, “Ngược lại càng làm cho tôi cảm thấy bản thân giống như rất kém hiểu biết.”




“Đương nhiên sẽ thích.” Kate phu nhân đặc biệt cùng anh ôm một cái, “Có muốn xem ảnh chụp ngày xưa của Cookie không?”



Dạ Phong Vũ nhắc nhở: “Không có ai lại lấy chuyện này ra làm phần thưởng.”



“Tôi sẽ.” Augustine nhún vai.



Dạ Phong Vũ đầu hàng: “Trước đó phải nhắc anh, ảnh có thể xem, nhưng chuyện xưa thì không thể tin.”



“Nói chuyện hồi nhỏ con tè dầm phải không?” Kate phu nhân hỏi.



Dạ Phong Vũ quyết đoán kéo MOKA xuống lầu.



Kate phu nhân thực vừa lòng, kéo Augustine tới phòng khách nhỏ.



MOKA hưng trí bừng bừng ở trên bãi cỏ chơi ném đĩa, Trình Hạ lại gọi điện thoại đến: “Nghe nói anh dẫn Augustine đi biển?”



“Phải.” Dạ Phong Vũ ngồi trên cỏ.



Trình Hạ tan nát cõi lòng: “Sớm biết như vậy, em nhất định sẽ yêu cầu được đi cùng!”



“Bây giờ bay tới còn kịp.” Dạ Phong Vũ xoa xoa MOKA, “Ngày kia bọn anh mới xuất bến.”



“Nói thì dễ, trong tay còn một đống việc.” Trình Hạ cường điệu, “Lần này nhất định phải xin chữ ký cho em!”



“Cam đoan sẽ không quên.” Dạ Phong Vũ hứa hẹn.



“Còn có một việc.” Trình Hạ bổ sung, “Có liên quan đến Yuhan phu nhân.”



Dạ Phong Vũ đau đầu: “Lại làm sao?”



“Gần đây bà ta mới mua một tòa trang viên.” Trình Hạ sắp xếp từ ngữ một chút, “Hình như muốn tặng cho anh.”



Dạ Phong Vũ nghe vậy dừng một chút: “Nếu anh nhớ không lầm, lần gặp mặt trước hẳn là cách đây hai năm.”



“Tuy rằng nghe có vẻ khó tưởng tượng, nhưng nơi phát tin tức là đáng tin, cho nên dù thế nào, anh cũng nên chút ý một chút.” Trình Hạ nhắc nhở, “Công ty cũng sẽ lưu ý nhiều hơn.”



Dạ Phong Vũ bất đắc dĩ: “OK, cảm ơn.”



“Làm sao vậy?” Augustine đột nhiên xuất hiện ở sau lưng cậu.



“Không có gì.” Dạ Phong Vũ ngắt máy, cười trêu ghẹo, “Lần sau trước khi xuất hiện, nên suy xét việc phát ra tiếng động trước một chút.”



“Vừa rồi cậu có vẻ rất không vui.” Augustine nhíu mày. “Rốt cuộc là có chuyện gì?”