Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)

Chương 15 : Tiểu Cookie đáng yêu nhất trên thế giới

Ngày đăng: 03:29 19/04/20


– Vỏ sò nhỏ xinh đẹp –



“Có lẽ từ lúc sinh ra cho đến bây giờ, đây là cái quyết định điên rồ nhất mà anh làm ra.” Phillip cảm khái, quả nhiên là sức mạnh tình yêu.



“Cho nên?” Augustine hỏi.



“Cho nên chị dâu nhất định phi thường cảm động.” Phillip tình cảm dồi dào, “Em đã rất muốn tham gia lễ đính hôn của các anh rồi đấy, hay là ở rừng nguyên thủy lưu vực sông Amazon được không, chúng ta có thể mời tù trưởng địa phương……. Này? Này!”



Augustine ngắt máy, xoay người sắc mặt âm trầm trở về khoang thuyền.



“Tâm tình không tốt?” Dạ Phong Vũ hỏi.



“Là Phillip.” Augustine ngồi cạnh cậu, “Cậu chắc là biết phong cách của nó.”



“Về trang viên Edinburgh, thật sự phải trả giá gấp ba để thu mua?” Dạ Phong Vũ có chút khó hiểu, “Tuy rằng tôi không hiểu quy tắc làm ăn, có điều đây hiển nhiên không phải một con số hợp lý.”



“Lý do?” Augustine hứng thú.



“Lúc trước anh đã nói, mua trang viên là để làm tăng giá trị tài sản. Có điều nếu lấy giá cao như vậy mua vào, hình như sẽ lỗ vốn.” Dạ Phong Vũ thẳng thắn.



“Tôi là thương nhân, đưa ra mỗi một quyết định đều phải nhìn đến kết quả.” Augustine cười cười, “Có đôi khi không chỉ là vì tiền tài.”



“Vậy lần này là vì cái gì?” Dạ Phong Vũ nhìn anh.



Augustine trả lời: “Vì có thể có một tâm trạng tốt.”



Du thuyền ào ào chạy về phía đảo nhỏ, MOKA đứng trên bãi biển, đang phe phẩy cái đuôi chào đón hai người. Không chỉ mặc áo choàng, mà còn được đội vương miện.



“Xin chào, vương tử điện hạ.” Dạ Phong Vũ từ du thuyền nhảy xuống, cười đón lấy nó.



“Gâu gâu!” MOKA giơ chân, sờ sờ ngực cậu một chút, lại le lưỡi ý đồ liếm một cái.



Augustine kéo đầu nó sang một bên.



“Đây là phương thức biểu đạt thân thiện của MOKA.” Dạ Phong Vũ đứng dậy.



“Nhưng cũng không phải thói quen tốt.” Augustine mặt không thay đổi.




Dạ Phong Vũ đau đầu: “Nếu kì nghỉ này kéo dài thêm một chút, bà có lẽ sẽ đem mọi chuyện cũ của tôi đều kể cho anh.”



Augustine trêu chọc: “Kể cả tè dầm và sợ tiêm?”



Dạ Phong Vũ: “………..”



Augustine tiếp tục nói: “Còn cả tiểu Cookie bị chó Doberman dọa khóc, ừm…. Chúng ta có thể dẫn MOKA đi báo thù.”



“Nhìn kia, chim biển.” Dạ Phong Vũ giơ tay chỉ ra xa.



Augustine cùng cậu nhìn nhau, trên mặt có nét tươi cười ấm áp.



“Gâu gâu!” MOKA từ xa chạy đến, phía sau là dượng hổn hển chạy theo.



“Xem ra MOKA lại gặp rắc rối.” Dạ Phong Vũ đau đầu, xoay người thu dọn đồ đạc, “Đi thôi, chúng ta đi xem xem.”



Augustine giúp cậu xách thùng nước, cùng đi qua.



“Gâu gâu gâu!” MOKA bay đến.



Dượng cầm một đoạn cần câu gãy, trên mặt vỡ còn có dấu răng nanh.



MOKA chột dạ trốn sau lưng Augustine, chỉ hé ra một con mắt.



Mà kết quả giải quyết sự việc, chính là Augustine ra mặt, không chỉ tặng cho dượng cần câu hoàn toàn mới, thậm chí còn tặng cả một cái thuyền nhỏ.



“Chuyện này nên là tôi phụ trách.” Dạ Phong Vũ bất đắc dĩ.



“Xác thực mà nói, MOKA bây giờ vẫn còn là chó của tôi.” Augustine cười cười, “Hơn nữa coi như là quà đáp lễ, cảm ơn lễ họp mặt gia đình thực long trọng, còn có tiểu Cookie đáng yêu của Kate phu nhân.”



~*~



MOKA à, nên nói cưng rất thức thời hay là rất biết lợi dụng đây.



Tìm người bảo kê mà lại tìm hẳn Augustine tiên sinh thì cưng quá chuẩn rồi…