Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)
Chương 16 : Bọn anh thật sự không có yêu nhau
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
Edit & Beta: Cafesvictim
– Nhưng đây là phương thức yêu đương của Augustine –
Ngày trên đảo trôi qua nhàn nhã mà lại yên tĩnh, cuối cùng vào một buổi tối, Augustine và Dạ Phong Vũ ngồi trên mái nhà, ngắm dải ngân hà xa xa lóe sáng.
“Khi nào thì quay về Milan?” Dạ Phong Vũ đưa cho anh một lon bia.
“Cuối tuần.” Augustine hỏi, “Cậu thì sao, tiếp tục ở lại Pháp với người nhà?”
Dạ Phong Vũ gật gật đầu: “Cho đến khi kì nghỉ chấm dứt.”
Xung quanh một lần nữa an tĩnh lại, lúc lâu sau, Augustine cùng cậu chạm lon bia một cái: “Cảm ơn kì nghỉ của cậu, về việc rút đầu tư bộ phim điện ảnh kia, tôi sẽ mau chóng sắp xếp lại.”
“Không sao.” Dạ Phong Vũ cười cười, “Tôi kì thật cũng không phải một diễn viên chuyên nghiệp, tôi thích nhàn hạ.”
“Vậy có cái gì mà cậu muốn không?” Augustine hỏi cậu.
“Đây không phải mục đích tôi mời anh đi nghỉ phép.” Dạ Phong Vũ nhún nhún vai.
“Chỉ là một món quà mà thôi.” Augustine thực kiên trì.
“Anh đã tặng MOKA cho tôi rồi.” Dạ Phong Vũ nói, “Cũng đủ đáp lại kì nghỉ này.”
“Vậy sau này nếu có việc, lúc nào cũng có thể tìm tôi.” Augustine từng bước thỏa hiệp, “Trừ MOKA, tôi còn có thể cho cậu nhiều thứ khác nữa.”
“Ừ.” Dạ Phong Vũ dương dương tự đắc nhếch khóe miệng: “Cám ơn.”
“Gâu gâu!” Sau khi đi chơi trên bãi biển về, MOKA đứng trong sân, vô cùng cao hứng vẫy đuôi.
“Đã khuya rồi, nghỉ sớm chút đi.” Dạ Phong Vũ đứng lên, “Tôi đi tắm cho nó.”
Augustine khẽ nhíu mày, còn muốn nói gì đó, Dạ Phong Vũ đã đi xuống lầu. MOKA gâu gâu gâu nhào tới, một người một chó rất nhanh loạn thành một đoàn, ở trong sân gà bay chó sủa.
“Được rồi được rồi, ngoan.” Dạ Phong Vũ dùng sức, cười đẩy đầu nó ra.
“Gâu gâu!” MOKA le lưỡi, liều mạng liếm cổ cậu một chút, mới cảm thấy mĩ mãn vẫy đuôi, nhẹ nhàng chạy vào nhà gỗ.
Phòng tắm nhanh chóng vang lên tiếng nước, Augustine ở trên mái ngồi thật lâu, đến khuya mới rời đi.
Điện thoại đầu giường vang lên, Phillip không kiên nhẫn thò tay, sờ soạng nửa ngày mới tìm được điện thoại: “Ai đó?”
“Anh.” Augustine đứng cạnh cửa sổ.
Phillip nháy mắt thanh tỉnh, ngồi dậy ngay ngắn.
Đầu bên kia điện thoại chậm chạp không có tiếng nói.
Phillip chần chờ nhìn ống nghe: “Xảy ra chuyện gì?”
Augustine như trước trầm mặc.
Phillip khẳng định: “Chắc chắn là cãi nhau với chị dâu.” Nếu không vào lúc này, hẳn phải là đang làm loại vận động nào đó.
Augustine nói: “Câm miệng!”
…………
Quả nhiên như vậy. Phillip hắng giọng một chút: “Cần em làm gì không?”
“Cái gì cũng không cần.” Augustine mặt không thay đổi.
“Có lẽ em có thể dùng tốc độ nhanh nhất, phái người mang một bó hoa hồng đến.” Phillip đề nghị, “Còn có champagne và nhẫn.”
“Không cần.” Augustine cự tuyệt.
“Không không không, trong chuyện tình cảm này, anh phải nghe theo ý kiến của em.” Phillip nói, “Bởi vì anh căn bản là không hề có kinh nghiệm.”
“Bọn anh không yêu nhau, càng không có cãi nhau.” Augustine nhíu mày, lặp lại một lần.
Phillip thật tâm sâu sắc lắc đầu: “Vậy anh gọi điện thoại cho em rốt cuộc là vì lí do gì?”
Augustine trả lời: “Không có lí do gì.”
Ngay cả có lệ một chút cũng không thèm…….. Phillip hít sâu, bắt buộc bản thân tỉnh táo lại: “Thật sự không cãi nhau?”
“Không có.” Augustine mặt than nói.
“Vậy vì sao không tận dụng thời gian, hưởng thụ một đêm tuyệt vời này?” Phillip hướng dẫn từng bước, “Anh có biết hay không trong lần bình chọn trên tạp chí mới nhất, chị dâu gần như là đối tượng trong mơ của tất cả mọi người?” Vậy mà anh còn không quý trọng.
Augustine: “……………”
“Sẽ không phải là ngay cả cái này cũng muốn em dạy anh chứ?” Phillip đỡ trán.
Augustine nói: “Ngày mai ngủ với Simba.”
“Vậy rốt cuộc vì sao phải trả giá cao để mua trang viên Edinburgh?” Phillip vạn phần khó hiểu.
“Anh không nghĩ là hai việc này có liên quan.” Augustine ngữ điệu đạm mạc.
“Đương nhiên liên quan, mỗi khi đối diện với trang viên, biểu hiện của anh đều thực khác thường.” Phillip ngồi đối diện anh, “Nếu không phải vì tình yêu, em không nghĩ ra lí do gì, có thể khiến anh thay đổi lớn như vậy.”
“Đó căn bản phải là tài sản của anh.” Augustine nói.
“Đó căn bản là một trong những kế hoạch đầu tư của anh.” Phillip sửa đúng, “Đừng nói là gấp ba giá thị trường, cho dù chỉ cao hơn bốn mươi trăm, chúng ta đều phải suy xét lại.”
“Nếu nói anh chán ghét người đàn bà Paris phiền toái kia thì sao?” Augustine dựa lưng vào ghế.
“Nhưng anh không có lí do gì để chán ghét bà ta.” Phillip nói, “Chúng ta trước đây chưa có từng giao tiếp với bà ta, điểm liên hệ duy nhất chính là chị dâu…. A, chết tiệt, em lại quên mất các anh không có yêu nhau.”
“Anh không muốn thảo luận vấn đề này nữa.” Augustine ném cái bút trong tay đi.
“OK.” Phillip giơ tay thỏa hiệp, “Có điều chờ em đi rồi, anh có thể cẩn thận suy nghĩ chuyện này một chút.”
Trong thư phòng thật yên tĩnh, Augustine lấy di động, gọi cho Dạ Phong Vũ, lại chờ cho đến khi bị tự động ngắt máy, cũng không có ai nghe.
Lần thứ hai, lần thứ ba…….. cho đến khi gọi lần thứ năm vẫn không có ai nghe, Augustine rốt cục bắt đầu lo lắng, lại một lần nữa ấn nút gọi.
“Xin chào, Augustine tiên sinh.” Lần này cuối cùng cũng có người bắt máy, là Kate phu nhân, “Cookie cùng bạn đi bãi biển chơi, quên mang theo di động, có chuyện gì cần tôi nhắn lại không?”
“Không cần.” Augustine dừng một chút, “Hy vọng cậu ấy chơi vui vẻ.”
Tuy rằng nghe anh nói vậy, có điều không có khả năng vô duyên vô cớ đột nhiên gọi điện thoại, vì thế buổi tối khi Dạ Phong Vũ trở về, Kate phu nhân vẫn nói lại chuyện này cho cậu.
“Vậy sao?” Dạ Phong Vũ để áo sơ mi ướt đẫm một bên, đi chân trần vào phòng tắm, tiện thể gọi điện thoại lại.
Augustine đang ở trong hoa viên xuất thần, nhìn màn hình điện thoại hơi hơi do dự một chút, mới bắt máy.
“Xin lỗi, hôm nay lúc ra ngoài không mang di động theo.” Dạ Phong Vũ mở vòi, xả nước vào bồn tắm, “Anh tìm tôi sao?”
“Không có gì.” Giọng Augustine trước sau như một không có nhiều cảm xúc, “Phillip hình như hiểu lầm cái gì đó, không cần để tâm.”
“Đương nhiên sẽ không.” Dạ Phong Vũ nói, “Hoa hồng rất đẹp, hơn nữa Kate còn dùng chúng làm món điểm tâm ngọt và mứt hoa quả, bọn trẻ cũng rất thích.”
“Đang làm gì đó?” Nghe được tiếng cười của cậu, vẻ mặt Augustine cũng dịu xuống.
“Tắm rửa.” Dạ Phong Vũ ngâm mình trong bồn tắm, “Ban ngày cùng bạn dẫn MOKA đến bãi biển chơi, vừa mới về.”
“Nghỉ sớm một chút.” Augustine nói.
“Anh cũng vậy.” Dạ Phong Vũ nhắm mắt lại, toàn thân thả lỏng, “Ngủ ngon.”
“……. Ngủ ngon.” GIọng Augustine rất thấp.
Hơn mười giây sau, Dạ Phong Vũ cười khẽ: “Sao còn chưa cúp điện thoại?”
Augustine đột nhiên hoàn hồn, ấn xuống phím tắt máy.
Nghe đầu kia điện thoại truyền đến tiếng ngắt máy, Dạ Phong Vũ dương dương tự đắc nhếch khóe miệng, vươn tay kéo MOKA đến.
Chó lớn làm nũng bán manh, ghé vào miệng bồn tắm ư ử kêu, phi thường chờ mong có thể cùng chủ nhân tắm chung.
Phía bên kia, Augustine mở tủ rượu, có chút phiền não mở nắp chai.
Elizabeth bò từ cầu thang xuống, ở cửa phòng nhìn một chút, quyết đoán xoay người tê tê bò về tổ ấm của mình.
“Cả đêm không ngủ?” Sáng ngày hôm sau, Phillip mới nghe được tin này.
“Đúng vậy.” Quản gia gật đầu, “Cả đêm đều ở thư phòng.”
Phillip cảm khái: “Tình yêu thật sự là một vấn đề khiến người ta tan nát cõi lòng.”
“Chúng ta có cần làm gì không?” Quản gia hỏi.
“Augustine đại khái chắc là cần một chút thời gian, mới có thể suy nghĩ cẩn thận chuyện này.” Phillip vỗ vỗ bờ vai ông, “Chú phải biết là, anh ấy chưa từng yêu đương, thậm chí ngay cả tình nhân cũng không có.”
Trong mắt quản gia tràn ngập lo lắng.
Lại qua vài ngày, Augustine phân phó quản gia, mình sẽ đến nước Mỹ một thời gian.
“Trong dự kiến.” Phillip buông tay, “Nếu có tên lửa, tôi cá anh ấy sẽ trốn hẳn lên mặt trăng.”
“Nhưng đây hiển nhiên không phải phương pháp yêu đương đúng đắn.” Quản gia nhắc nhở.
“Nhưng là phương pháp yêu đương của Augustine.” Phillip nói, “Gần đây ngay cả Simba và Elizabeth cũng đều biết phải tránh xa một chút, tôi không nghĩ là anh ấy có thể nghe vào tai đề nghị của chúng ta.”
“Nhỡ đâu trong thời gian này, Dạ Phong Vũ tiên sinh thích người khác thì sao?” Quản gia vẫn lo lắng như cũ.
Phillip trầm trọng vỗ vỗ vai ông: “Chúng ta liền chuẩn bị hành lý ổn thỏa, chờ bị zombie bao vây đi.”