Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)

Chương 58 : Leon tiên sinh và Kate phu nhân

Ngày đăng: 03:29 19/04/20


~ Augustine tiên sinh lần đầu tiên gặp gia trưởng ~



“Làm sao vậy?” Chờ nụ hôn này kết thúc, Trình Hạ và MOKA đã biến mất tăm, tỏ vẻ chính mình cái gì cũng không thấy, vô cùng thuần khiết.



“Bị một đám người già cổ hủ gây khó dễ.” Augustine cùng cậu cọ trán. “Nếu còn cứ như vậy, anh sẽ bắt cóc bọn họ đem hết đến châu Phi.”



“Đáng tiếc em không thể giúp anh.” Dạ Phong Vũ đưa tay giúp anh ấn huyệt thái dương, “Có thể tự cho mình một kì nghỉ không? Cùng em về Pháp.”



“Anh rất muốn gặp Kate phu nhân, có điều em có thể suy xét việc mời bọn họ đến Milan.” Augustine nhìn cậu.



“Milan?” Dạ Phong Vũ hơi bất ngờ.



“Ví dụ như……… Một chuyến tham quan lâu đài?” Augustine nắm tay cậu, “Phải biết rằng, ở đây cũng không phải mỗi ngày đều mở cửa đón khách, còn có thể chụp ảnh miễn phí với sư tử.”



Dạ Phong Vũ cười nhìn anh.



“Anh không muốn em xa anh.” Augustine hôn hôn cậu, “Cho nên hãy xem xét đề nghị này?”



“Ừ.” Dạ Phong Vũ gật đầu, “Em sẽ thử mời họ.”



“Mời chúng ta đến lâu đài cổ Milan?” Sau khi Leon tiên sinh biết chuyện này, lập tức tỏ vẻ hơi bất mãn, “Nhưng anh vốn định dẫn Frank ra biển.”



“Nhưng lần này Augustine tiên sinh tự mình gọi điện thoại mời.” Kate phu nhân thu dọn hành lí, “Hơn nữa trong lâu đài còn có một con sư tử.”



“Anh sao phải có hứng thú với sư tử.” Leon tiên sinh khinh thường gõ tẩu thuốc, sau đó hỏi, “Là sư tử đực châu Phi như trong phim sao?”



“Phải.” Kate phu nhân đưa một đống quần áo cho ông, ra lệnh, “Cho nên cẩn thận sắp xếp nhưng thứ này đi, giờ em phải đi làm mứt cam, nướng một ít cookie tặng Augustine tiên sinh, đây là món ngọt duy nhất cậu ấy thích.”



Leon tiên sinh ngoan ngoãn xếp quần áo ——– nếu có sư tử, vậy miễn cưỡng có thể chấp nhận chuyến đi tham quan lâu đài này.



So với Augustine mà nói, Phillip đối với lần gặp mặt này kích động hơn rất nhiều, thậm chí chuẩn bị lễ phục mới cho mỗi người.



“Tôi không mặc!” Trình Hạ cự tuyệt.



“Nhưng cậu phải chịu trách nhiệm điều tiết không khí.” Phillip cầm quần màu hồng phấn đung đưa, giọng phi thường mê hoặc lòng người, “Nhìn đi, nó thậm chí còn có một cái đuôi đáng yêu.”



“Anh họ!” Chuột chũi nhỏ sắp hỏng mất.



“Simba trong lồng chờ mày.” Augustine mặt không thay đổi.



“Leon tiên sinh là một người đam mê văn hóa châu Phi.” Trong mắt Phillip lóe ra ánh sáng, “Cho nên em sẽ hóa trang thành một chú ngựa vằn, nếu anh đồng ý, mỗi người trong lâu đài sẽ hóa trang thành cây cỏ, còn vẽ thuốc màu lên mặt nữa.” Đề nghị thật sự là phi thường cao.




Từ lúc sáu tuổi lần đầu tiên được cha dẫn đi tham gia tiệc tối của nữ vương, cho đến sau này lại không ngừng kết giao với các thương nhân hàng đầu các nước, cũng không có căng thẳng như bây giờ, gần như hoàn toàn không biết nên làm cái gì, cứ như là….. trúng tà.



Dạ Phong Vũ huơ tay trước mặt anh.



“Phillip nói đúng.” Augustine đầu hàng, “Anh thật sự cần uống một ly.”



Dạ Phong Vũ giữ cằm anh, nhắm mắt lại hôn.



Có chút bất ngờ, nhưng Augustine đối với việc này luôn rất vui lòng phối hợp.



Đầu lưỡi mềm mại dây dưa lẫn nhau, quyện lại dấy lên ngọn lửa. Nhớ tới biểu hiện rất không xong của mình vừa rồi, cùng với ánh mắt tràn ngập nghi hoặc của Leon tiên sinh, cánh tay Augustine càng dùng sức, gần như muốn nghiền nát cả người cậu.



Giữa đôi môi truyền đến mùi máu tươi, Dạ Phong Vũ trấn an vỗ vai anh, sau đó thả người ra.



Augustine nhìn vào mắt cậu.



Dạ Phong Vũ cười cười: “Bây giờ về được chứ?”



Augustine trả lời: “Mười phút nữa.” Bởi vì cần tiếp tục……. bình ổn cảm xúc.



“Ừ.” Dạ Phong Vũ ôm lưng anh, an tâm nhắm mắt lại.



“Giới truyền thông đều cho rằng, Augustine là người đàn ông hoàn mỹ nhất trên thế giới này.” Phillip chăm chỉ chào hàng.



“Quả là vậy.” Leon tiên sinh gật đầu, nhưng hiển nhiên vô cùng có lệ.



“Không chỉ ôn nhu săn cóc, thậm chí còn am hiểu việc nhà.” Phillip dạt dào tình cảm.



Trình Hạ đứng cạnh giật giật khóe miệng.



“Cho nên chúng ta có thể đi thăm sư tử không?” Thấy cậu còn có xu thế tiếp tục lải nhải, Leon tiên sinh thật sự nhịn không được, vì vậy chủ động đổi đề tài.



“Simba cũng là một trong các fan của Augustine.” Phillip ấn thang máy, tận dụng triệt để tán dương thêm một câu.



Đầu Leon tiên sinh rất đau.



Bởi vì trong hai mươi phút ngắn ngủi từ sân bay đến phòng ngủ, mình đã nghe được ít nhất hai mươi lần tên Augustine.



Cũng không phải rất có hứng thú a………