Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)
Chương 69 : Sách ảnh tiếp theo
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
Edit & Beta: Cafesvictim
~ Địa điểm chụp ảnh là lưu vực Amazon ~
“Hay là chúng ta cược một ván đi?” Chờ Trình Hạ cúp máy xong, Phillip hỏi cậu.
“Cược cái gì?” Trình Hạ thiếu hứng thú.
“Augustine nhất định không đợi nổi dến lúc chị dâu trở lại.” Phillip nói, “Có khi chỉ sau một tuần thôi, sẽ chủ động bay tới Trung Quốc.”
“Không đâu.” Trình Hạ ngậm thìa, “Gần đây Augustine tiên sinh có rất nhiều việc.”
“Cho nên chúng ta mới cần đánh cược.” Phillip chìa tay, “Nếu tôi thắng, cậu sẽ tặng cho tôi một con sư tử cái.”
“Mơ đi.” Trình Hạ cự tuyệt.
“Tôi có thể tự trả tiền, chỉ cần là danh nghĩa của cậu.” Phillip chờ mong cầm tay cậu.
“Vậy vì sao anh không tự mua đi?” Trình Hạ buồn bực.
“Augustine nhất định không đồng ý.” Phillip rối rắm.
“Vậy tôi cũng không đồng ý.” Trình Hạ rụt tay, kiên định đứng trên cùng mặt trận với nam thần.
Phillip tan nát cõi lòng.
“Anh có thể tìm anh họ xem.” Chắc là cảm thấy anh ta có vẻ thật sự chán nản, vì vậy Trình Hạ lại đề nghị, “Có lẽ anh ấy cũng sẽ đồng ý giúp anh thuyết phục Augustine tiên sinh, hơn nữa anh họ cũng rất thích sư tử con.”
“Cậu chắc chứ?” Đáy mắt Phillip sáng lên tia hy vọng.
Trình Hạ gật đầu, vươn tay vỗ vỗ đầu anh ta.
Nhưng hai người ước chừng đợi đến giờ ăn trưa, cũng không có thấy Dạ Phong Vũ và Augustine xuất hiện, thậm chí ngay cả bữa trưa cũng là quản gia trực tiếp đưa đến phòng ngủ.
Chuột chũi nhỏ ngồi xổm trong vườn hoa, chống cằm nhìn về phía phòng ngủ của nam thần và anh họ.
Thật sự là rất hoang dâm.
Bức rèm bị kéo thật kín, chỉ có chút chút ánh sáng chiếu vào, Augustine uống một ngụm rượu đỏ, cúi đầu chậm rãi đút cho người trong lồng ngực.
Dạ Phong Vũ không cẩn thận bị sặc, vì vậy đẩy anh ra vừa ho khan vừa cười.
Augustine buông ly xuống, ngón cái lau vệt nước mắt của cậu, ánh mắt sủng nịch lại ôn hòa.
“Muốn dậy không?” Augustine hỏi.
Dạ Phong Vũ lắc đầu.
Augustine kéo người vào lòng: “Đừng nói với anh, em thật sự tính ở trên giường cả ngày.”
“Anh?” Dạ Phong Vũ lại mở mắt, “Vì sao phải giận?”
“Dương như anh không thích bị người khác can thiệp vào cuộc sống.” Trình Hạ chống cằm ngồi xổm bên cạnh anh.
“Thời gian này có thể là ngoại lệ.” Dạ Phong Vũ ngồi dậy, “Không chỉ có vì an toàn của anh và em, cũng là vì để anh ấy yên tâm.”
“Thật sự nghiêm trọng như vậy sao?” Trình Hạ lại hỏi —— bởi vì tình tiết thật sự quá mức điện ảnh hóa, cho nên cậu vẫn ôm thái độ hoài nghi.
“Không biết, có điều chơi rất vui.” Dạ Phong Vũ cười cười, “Tự mình cẩn thận là được rồi, đừng khẩn trương quá.”
“Ừ.” Trình Hạ gật đầu.
“Ít nhất trong ba tuần này, hẳn là không có việc gì.” Dạ Phong Vũ ngáp, “Đi nghỉ đi, lệch múi giờ cũng mệt.”
“Vậy Chung đạo diễn phải làm sao bây giờ?” Trình Hạ hỏi.
Dạ Phong Vũ gọi điện cho Augustine.
Vì thế gần năm phút sau, Mục tổng bắt đầu “đột nhiên sốt cao”, còn rất suy yếu mà gọi điện cho Chung đạo diễn, thể hiện mình cần được chăm sóc.
“Xong.” Dạ Phong Vũ đi chân trần vào nhà tắm, sau đó tính toán ngủ một giấc.
Sự sùng bái của Chuột chũi nhỏ đối với nam thần lại tăng lên.
Mà làm fan của Dạ Phong Vũ, mọi người cũng đã sớm quen với việc anh thường xuyên biến mất ở ẩn, lúc không có tin gì mới thì lướt lại chuyện cũ, tiện thể thúc giục mau ra sách ảnh mới, tỏ vẻ bọn em đều rất muốn mua, mời anh nhất định không cần mặc quần áo.
“Thật sự muốn đi Amazon a.” Trình Hạ nằm trên sô pha, lật tài liệu mới nhận được trong hòm thư.
“Amazon cái gì?” Dạ Phong Vũ dùng khăn lau tóc, nghe được thì hơi sửng sốt.
“Sách ảnh tiếp theo của anh, địa điểm chụp có rừng rậm Amazon.” Trình Hạ đưa tablet cho anh.
“Anh không có ý kiến.” Dạ Phong Vũ nhún vai.
“Thật sao?” Phillip nghe tin thì thật sự kích động.
“Thật đó.” Trình Hạ đưa điện thoại ra xa mình một chút, để tránh bị chấn thương màng tai.
“Thật sự là sự an bài của Thượng đế.” Phillip rất hài lòng.
“Anh đừng có xằng bậy!” Trình hạ cảnh cáo.
“Đương nhiên sẽ không, cậu phải tin tôi.” Phillip xoa tay, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.
A!
Cô em xinh đẹp, lễ cầu hôn mỹ mãn!