Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)

Chương 68 : Sắp về nước

Ngày đăng: 03:29 19/04/20


Edit & Beta: Cafesvictim

~ Chung đạo diễn nghe vậy rất vui ~



Trơ mắt nhìn tình nhân nhỏ của mình đi, đáy mắt Augustine có chút….. buồn sâu sắc.



“Nhìn anh bây giờ có vẻ không bận.” Lúc sau, Phillip đứng ngoài cửa quan sát một chút, sau đó cầm tập tài liệu đi vào, “Đây là lịch trình của chị dâu sau khi về nước, nếu không có vấn đề gì, em sẽ gửi cho Nghiêm.”



Augustine nhận lấy.



“Chị dâu đâu?” Phillip tiện miệng hỏi.



Augustine dùng sự trầm mặc thay cho câu trả lời.



Phillip thức thời ngậm miệng.



Vẻ mặt muốn tìm bất mãn này.



“Anh họ.” Trình Hạ đúng lúc đi từ trên cầu thang xuống, “Anh đi đâu vậy, em tìm nửa ngày.”



“Vườn hoa.” Dạ Phong Vũ cười tươi rói, “Tìm anh làm gì?”



“Điện thoại của anh.” Trình Hạ đưa qua, “Vừa rồi vẫn còn kêu, cũng không biết là ai, có bảy tám cuộc.”



“Cám ơn.” Dạ Phong Vũ nhận lấy, xoay người bình tĩnh muốn đi.



“Anh họ.” Trình Hạ ở phía sau gọi lại.



“Làm sao vậy?” Dạ Phong Vũ dừng chân.



“Vạt áo sơ mi của anh chỉ có một nửa ở trong quần, hơn nữa khóa quần cũng chưa có kéo.” Trình Hạ yên lặng nhắc nhở. Rốt cuộc anh có còn nhớ mình là thần tượng máu lai nữa không, vì sao bây giờ nhìn như ông chú lôi thôi, quần áo không chỉnh tề thì thôi đi, thế mà lại còn xỏ dép lê rộng thùng thình đi loanh quanh, nếu như bị fan nhìn thấy thì sao.



“Lần sau sẽ chú ý.” Dạ Phong Vũ giơ tay đầu hàng, nhanh chóng đi về phòng ngủ của mình.



Đúng là có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, đều là đến từ cùng một dãy số, tiện tay nhấn nút gọi lại, bắt máy lại là giọng của Bernal con: “Có vẻ chúng ta đã lâu chưa liên lạc.”



“Chúng ta không có gì cần phải liên lạc.” Dạ Phong Vũ trả lời, “Nói một lần cuối cùng, tôi không lấy, thậm chí căn bản là còn chưa từng thấy qua cái mà anh gọi là kho báu.”



“Đừng căng thẳng, lần này tôi không muốn đề cập đến kho báu.” Bernal con nói, “Mà là vì chuyện khác.”


Augustine hơi bất ngờ với đáp án này.



“Không chỉ có anh phải bảo vệ em, em cũng muốn bảo vệ anh.” Dạ Phong Vũ nhìn anh.



Augustine ôm eo cậu, xoay người trực tiếp đè lên.



Quản gia bưng khay đi qua cửa, vốn muốn đi tới phòng bếp, lại dừng một chút rồi lộn trở lại, giúp hai người khóa kĩ cửa.



Tuy rằng tầng này chỉ có phòng ngủ của Augustine, bình thường cũng không có ai quấy rầy, nhưng vào lúc làm một số việc, hiển nhiên vẫn là khóa cửa có điều….. tốt hơn.



Tưởng tượng đến việc lập tức sẽ phải xa nhau một tháng, đêm này dù một giây đồng hồ cũng không muốn lãng phí. Tới gần hừng đông, trong phòng ngủ rốt cuộc yên tĩnh trở lại, Dạ Phong Vũ trần trụi nằm trên giường, giơ tay nhéo mũi anh.



Augustine tựa vào đầu giường, thuận thế cầm lấy cổ tay cậu, đưa lên miệng cắn nhẹ một miếng.



“Muốn uống rượu.” Giọng Dạ Phong Vũ khàn khàn.



“Không thể uống nhiều.” Augustine khoác áo ngủ xuống giường, lấy trong tủ ra một chai rượu đỏ, rót một ly sau đó trở lại giường.



“Keo kiệt.” Dạ Phong Vũ uống xong, trả cái ly không lại cho anh.



“Là em nói cho anh biết phải uống ít rượu.” Augustine về giường, “Còn đau không?”



“Ừm, sau này anh có thể học cách ôn nhu hơn một chút.” Dạ Phong Vũ lười biếng gối lên đùi anh.



“Chỉ trên giường thôi?” Augustine trêu chọc nâng cằm cậu lên.



“Không biết.” Một tay Dạ Phong Vũ trên ngực anh chậm dãi di chuyển xuống, khóe mắt còn chút ửng hồng vì tình dục, “Tuy rằng rất mệt, nhưng em không ngại thử xem sao.”



……….



“Tôi thật sự hoài nghi, hai ngày này bọn họ sẽ trải qua trên giường.” Sáng hôm sau, Phillip liền lo lắng lo lắng, vừa ăn sáng vừa nhìn lên lầu, đến bây giờ cũng chưa xuất hiện nữa.



“Xin chào Chung đạo diễn, vâng tôi là Hạ Hạ.” Trình Hạ ra hiệu anh im lặng, “Anh họ còn đang nghỉ, chưa ăn sáng nữa…….. Về nước? Vâng vâng vâng, ngày kia chúng tôi về nước……. Không có Augustine tiên sinh, anh ấy rất bận……… Phillip cũng không……. Muốn tôi cam đoan?”



Chuột chũi nhỏ 囧囧 hữu thần, cái này phải cam đoan kiểu gì, Augustine tiên sinh cũng sẽ không vì tôi mà thay đổi lịch làm việc.



Anh họ thì may ra…….