Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)
Chương 72 : Đã nói cùng nhau đối mặt
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
Edit & Beta: Cafesvictim
~ Hạng mục này có liên quan gì với em không~
“Đây là lịch trình đi lưu vực Karoo.” Nửa tiếng sau, Phillip đưa một tập tài liệu qua, còn tri kỉ nói, “Nếu bây giờ anh không có tâm trạng, hoàn toàn có thể chờ ngày mai rồi lại quyết định.”
“Vì sao lại không có tâm trạng?” Augustine mở kẹp tài liệu.
“Chẳng lẽ anh không có gọi cho chị dâu?” Phillip tràn ngập nghi hoặc hỏi. Ghen là một giai đoạn đáng yêu cỡ nào giữa những người yêu nhau chứ, cho dù là cãi nhau ngọt ngào hay là an ủi ôn nhu cũng đều khiến người ta không thể tự kiềm chế được, vì sao anh lại còn có thể bình tĩnh làm việc.
Tay Augustine cứng đờ.
“Chúng ta vẫn là nên thảo luận một chút chuyện lưu vực Karoo đi.” Phillip thức thời đổi đề tài.
Augustine quăng tập tài liệu về phía cậu, vẻ mặt vô cùng lãnh khốc.
“Lần thất bại này không là gì, lần sau chúng ta có thể tiếp tục cải tiến.” Phillip cười tươi roi rói.
“Anh sẽ không cho phép mình đầu tư thất bại.” Augustine lắc đầu.
“Không liên quan đến việc đầu tư.” Phillip giải thích, “Ý em là lần sau có thể tự mình chỉ cho anh, nên ghen như thế nào, cùng với việc sau khi ăn dấm xong thì phải làm cái gì.”
Augustine: “…….”
Nửa tiếng sau, Phillip tựa trên ban công gọi điện thoại ——— tuy rằng quần áo không chỉnh tề đầu đầy u, nhưng vẫn là phi thường gió xuân quất vào mặt.
“Bây giờ là rạng sáng.” Trình Hạ buồn ngủ đến chóng mặt.
“Chúng ta cần quan tâm một chút đến tiến triển trong chuyện tình cảm của Augustine.” Phillip rất nghiêm túc.
“Họ thì lại có chuyện gì nữa?” Trình Hạ ngồi dậy ngáp, “Tối nay anh họ nhìn có vẻ tâm trạng rất không tệ, còn cướp sữa của tôi nữa.”
“Vậy sao?” Phillip nghe vậy cảm khái hàng vạn hàng nghìn, quả nhiên không cùng đẳng cấp.
Do vấn đề lên lịch trình, lần này Dạ Phong Vũ về nước có không ít công việc phải hoàn thành, nên cơ bản hơn nửa thời gian đều là trải qua trên máy bay. Mà Augustine và Phillip cũng cùng nhau đi đến Nam Phi, tình trạng ở hiện trường Karoo còn tệ hơn trong tưởng tượng, rất nhiều việc đều phải tự mình ra mặt giải quyết, tổ chức bảo vệ môi trường địa phương bị người khác kích động, gần như mỗi ngày đều đứng ở cửa khách sạn thị uy kháng nghị, tuy rằng truyền thông cũng không có đưa tin chuyện này, nhưng muốn hoàn toàn giấu diếm tình trạng thì hiển nhiên không được.
“Phillip nói anh định làm việc cả đêm.” Dạ Phong Vũ gọi điện tới.
“Nó làm quá lên.” Augustine ném tập tài liệu lên bàn, “Dậy rồi sao?”
“Ừ, hôm nay có một cuộc họp báo.” Dạ Phong Vũ nhìn căn phòng trước mặt, “Anh nghỉ sớm một chút.”
“Ừ.” Augustine nhận lời.
Augustine trầm mặc ba giây, sau đó dịu giọng: “Xin lỗi, vừa rồi anh quá lo lắng.”
“Đã nói phải cùng nhau đối mặt.” Dạ Phong Vũ nói, “Anh hãy tin em.”
Augustine vẫn cứ do dự. Mặc dù về mặt lí trí, anh biết tình nhân nhỏ nhà mình không phải là kiểu người yếu đuối, những về mặt tình cảm lại muốn thời thời khắc khắc đều nhốt cậu trong phạm vi bảo vệ, tốt nhất là một phút đồng hồ cũng không được rời khỏi.
“Vậy tính là đồng ý rồi?” Trong giọng nói Dạ Phong Vũ có chút ý cười.
“Anh sẽ sắp xếp tất cả lịch trình kế tiếp của em.” Sau một lát, Augustine thỏa hiệp.
Dạ Phong Vũ gật đầu: “Ừ.”
“Mười phút nữa còn có một cuộc họp.” Augustine đặt đồng hồ quả quýt lên bàn.
“Em vừa xem tin tức.” Dạ Phong Vũ nói, “Chỗ đó hình như rất phiền.”
“Em không cần để ý tới nó.” Augustine nói, “Anh sẽ mau chóng xử lí tốt.”
“Còn phải ở Nam Phi lâu lắm sao?” Dạ Phong Vũ hỏi.
“Không chắc, nhưng tổ chức bảo vệ môi trường ở đây hơi khó giải quyết.” Augustine nói, “Cho dù bọn anh dùng bao nhiêu phương thức chứng minh tính an toàn của hạng mục, bọn họ đều chỉ biết yêu cầu lập tức đình chỉ kế hoạch khai thác, còn không ngừng tiến hành châm ngòi xui khiến quần chúng.”
“Nghe có vẻ hơi mất lí trí.” Dạ Phong Vũ nói.
“Chắc là có người kích động, có điều người đỏ mắt*** hạng mục này cũng không ít.” Augustine nói, “Tạm thời không có cách nào xác định là ai ở sau lưng quấy rối.”
(***đỏ mắt: từ này có hai nghĩa, một là tức giận, ghen ghét, hai là thèm muốn, ghen tức. Ở đây có lẽ Tiếu mụ dùng với nghĩa thứ nhất, vì hạng mục khí than Karoo này của Calero vốn rất tốn kém, chỉ có Augustine tiên sinh mới đủ khả năng cứu hắn, nên hẳn là không mấy ai thèm muốn đâu, chỉ có tìm cách chọc ngoáy thôi.)
“Có thể hỏi một vấn đề không?” Dạ Phong Vũ do dự một chút.
“Đương nhiên.” Augustine gật đầu.
“Anh đầu tư dự án này, có liên quan gì đến em không?” Dạ Phong Vũ hỏi.
“Đương nhiên không.” Augustine không hề do dự, “Đây hoàn toàn là quyết định của Phillip.”
“Em?” Phillip đúng lúc đi ngang qua, vì thế nghi hoặc thò đầu vào, “Cái gì là quyết định của em?”
~*~
Sau này gọi Phillip tiên sinh là Bia-đỡ-đạn-tiên-sinh =))))))