Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)

Chương 85 : Nhưng mà không có nhẫn

Ngày đăng: 03:29 19/04/20


Edit & Beta: Cafesvictim



~ Liệu hai chúng ta có nên đi ăn cơm trước không ~



“Không sao.” Phillip vỗ vai cậu, “Chỉ cần không liên quan đến chị dâu, tôi có thể giải quyết bất cứ vấn đề công việc gì làm hỏng tâm trạng của Augustine.”



“Lợi hại vậy sao?” Trình Hạ rõ ràng là không tin.



“Đương nhiên, thậm chí tôi còn từng mở một trận đấu bò tót cho riêng anh ấy.” Phillip hồi tưởng.



Trình Hạ căn bản là không muốn bổ não cái loại hình ảnh như này: “Sau đó thì sao?”



“Sau đó anh ấy đuổi tôi ra khỏi thư phòng.” Phillip trả lời.



Trình Hạ: “……….”



Đáp án như dự kiến.



“Có thể vào không?” Phillip chỉnh áo quần một chút, cười tươi roi rói gõ cửa phòng.



Bên trong cũng không có tiếng gì, vì vậy Phillip tự đẩy cửa, chỉ thấy Augustine quả nhiên đang ngồi trên ghế làm việc, trong phòng áp thấp đến khiến người ta khó thở ——— nếu đổi thành người bình thường có lẽ sẽ rất căng thẳng, nhưng hiển nhiên Phillip đã quen với loại hình ảnh này, cho nên tâm trạng vẫn vô cùng thoải mái.



Augustine trầm mặc nhìn cậu.



“A, dính chút siro đáng yêu.” Phillip xoa xoa áo sơ mi của mình, “Chị dâu làm đồ ngọt cho anh.”



“Cho tới bây giờ anh vẫn không nghĩ rằng sẽ có một ngày, mày lại lựa chọn việc lừa anh.” Augustine lạnh lùng mở miệng.



“Em?” Phillip ngập ngừng, sau đó chột dạ trả lời, “Vậy sao?” Nhưng thật ra thì em trai vẫn thường xuyên lừa gạt anh trai lãnh khốc uy nghiêm như quốc vương nhà mình ——- bắt đầu từ lúc ba tuổi, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí còn lén trộn Vodka vào ly sữa mà người giúp việc chuẩn bị trước khi ngủ, khiến Augustine ngủ suốt hai ngày, trực tiếp bỏ lỡ kì thi cuối kì.



“Em sai rồi.” Phillip thành khẩn cúi đầu, “Hôm qua chỉ là đùa chút thôi, gần đây Simba không có động dục.”



“Ghi âm là thế nào?” Augustine trực tiếp hỏi.



Đất bằng dậy sấm, Phillip khiếp sợ: “Anh nói gì?”



“Lời như vậy, đừng để anh phải lặp lại lần thứ hai.” Giọng Augustine lạnh lẽo, “Cái gì gọi là không thể dùng bản ghi âm để uy hiếp, cái gì gọi là chỉ là tính đến trường hợp xấu nhất?!”



Đầu gối Phillip như nhũn ra, cảm thấy mình cần có năm phút đồng hồ để sắp xếp lại đầu óc.



Nhưng hiển nhiên là Augustine không có kiên nhẫn.



“Anh……… vì sao không trực tiếp……… hỏi……. chị dâu?” Phillip nơm nớp lo sợ hỏi.


Dạ Phong Vũ ôm lấy hai má anh, tiến đến hôn thật sâu.



“Oa.” Phillip dán vào cửa, rất cố gắng rình trộm.



Trình Hạ lập tức che miệng anh ta lại, loại thời điểm mấu chốt này, đừng có cảm thán lung tung a!



“Đây xem như cầu hôn sao?” Phillip dùng khẩu hình hỏi cậu.



“Hẳn là vậy đi.” Trình Hạ gật đầu.



Nhưng mà cũng không có dùng đến địa điểm ở lưu vực Amazon! Phillip cảm giác thật sốt ruột, tiếp tục liều mạng dán vào cửa xem, vô cùng hi vọng chị dâu có thể từ chối ——– cho dù không có từ chối, vậy cũng phải làm lại một lần! Dù sao lần này cũng không có nhẫn và rượu, thậm chí ngay cả chụp ảnh cũng không.



Lưu luyến trên đôi môi thơm ngọt lại cắn một cái, Augustine mới thả cậu ra, trong mắt là tình cảm sâu đậm lại ôn nhu.



Dạ Phong Vũ dùng ngón trỏ vuốt ve môi anh: “Đợi lần này công tác xong, em nói cho anh một bí mật.”



“Là gì?” Augustine hỏi.



“Vừa nói rồi, sau này sẽ kể cho anh.” Dạ Phong Vũ ôm cổ anh.



Augustine cười cười, tiếp tục cúi đầu hôn cậu, tiện thể cởi áo sơ mi của cậu ra ném sang bên cạnh.



Phillip: “……..”



Trình Hạ: “………”



Trong không khí như có ngọn lửa bùng cháy, cùng với tình dục tỏa ra hương sắc tựa như thuốc phiện. Dạ Phong Vũ dùng hết sức lực hùa theo mỗi lần đòi hỏi của anh, nhiệt tình mà chủ động. Trong làn sóng khó mà khống chế được, thân thể cũng run rẩy như lá rụng trong gió, cuối cùng ngã xuống vực sâu, cùng với linh hồn gần như bị thiêu đốt, nghênh đón trùng sinh luân hồi.



“Anh yêu em.” Augustine ở bên tai cậu lặp đi lặp lại.



Dạ Phong Vũ ôm chặt anh, rên rỉ thở dốc càng thêm suồng sã.



Phillip nghiêm túc bịt kín tai Chuột chũi nhỏ.



Trình Hạ vô tội —– nếu đã như vậy, liệu chúng ta có nên đi ăn cơm trước không.



Thật sự rất là đói a…….



~*~



Cuối cùng cũng đến rồi.



Con đợi ngày này lâu lắm rồi nha ^^