Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 176 :

Ngày đăng: 16:51 30/04/20


Chương 176



KHÔNG PHẢI Ý NÀY



~~editor Meo_mup ~~



Cẩm Mặc vẫn bộ dáng như cũ, trên dưới đánh giá Sở Niệm một phen rồi cười với cô: “Chị dâu, không có việc gì là tốt rồi.”



Có chút thẹn thùng sờ sờ mũi, Sở Niệm nhìn về phía Hoa Lệ mặt đầm đìa nước mắt. Tiến tới một bước, cầm tay nhỏ của cô nàng lên, Sở Niệm nói: “Hoa Lệ, không phải chị không có việc gì sao? Em đừng khóc mà, làm chị cũng không biết phải nói sao với em.”



“Chị dâu à, lần này chị không chịu nghe lời, lỡ xảy ra chuyện gì, anh trai em biết phải làm sao đây!”



Hoa Lệ hít hít cái mũi, ra vẻ tức giận chu môi. “Chị cũng không biết ba ngày nay anh em như thế nào chịu đựng đâu, Hoa Lệ biết chị lo lắng cho bạn bè, nhưng mà cả nhà em cũng lo cho chị lắm.”



“Hoa Lệ, không được làm loạn.” Dù biết Hoa Lệ nói vậy là lo lắng cho Sở Niệm, nhưng Thương Sùng vẫn không cho phép bất cứ ai trách cứ cô.



Hoa Lệ càng ủy khuất, nước mắt cứ như ngọc trai rơi, từng giọt từng giọt rơi không ngừng.



Sở Niệm trong lòng tê rần, đưa tay ôm Hoa Lệ. Dữ tợn liếc Thương Sùng một cái, cô nhẹ giọng an ủi Hoa Lệ.



“Hoa Lệ nói không sai, là chị hồ nháo quá, chị biết mọi người lo lắng cho chị, ta đảm bảo sau này sẽ không làm vậy nữa, được không?”



Hoa Lệ nức nở, cắn chặt môi dưới, không hé răng.



“Nếu không thì vầy, chị dâu mời mấy người đi ăn cơm, coi như chuộc tội, được không nào?”



“Vậy, vậy Hoa Lệ muốn ăn cá.”



“… vậy nha, Hoa Lệ nói ăn gì, chúng ta ăn cái đó.”



Lấy khăn giáy trong túi ra, Sở Niệm cẩn thận lau nước mắt cho Hoa Lệ, “Chỉ cần Hoa Lệ vui vẻ, muốn chị dâu làm sao thì làm, được chưa?”



“Thật không?”




Vẫn luôn ở vào trạng thái như đi vào cõi thần tiên Vương Lượng sửng sốt một chút, nhấp nhấp môi đáp: “Vương Lượng.”



“Ồ, làm nghề gì đó?”



“… Cảnh sát.”



“Cục cảnh sát nào đó?”



“…Sở cảnh sát Yinan.” Vương Lượng có chút hồ đồ, từ khi làm cảnh sát đến bây giờ, hắn vẫn là lần đầu tiên bị người ta hỏi như vậy.



{Meo_mup: Sorry cả nhà, cái chỗ này tên của sở cảnh sát chỗ Vương Lượng  làm là 亿南, trong bản convert là Trăm triệu nam =)) mà cái chữ 亿 là nghĩa là Tỷ đó, billion đó, mình thiệt không biết địa danh nào, nên đành để nguyên chữ bính âm là Yinan nha. Google nát rồi, ko tìm được nên đành vậy.}



Xấu hổ, Vương Lượng lấy tay sờ mũi, ý đồ chuyển đề tài sang vấn đề khác.



“Mọi người gọi thần tượng của tôi là anh, vậy hai người quan hệ như thế nào với anh ấy? Là anh và em gái?”



Hoa Lệ nhíu mày



“Ai là thần tượng của anh?”



“…Thương Sùng.” Vương Lượng bĩu môi, sao đổi tới đổi lui lại là mình bị hỏi vậy!



Hoa Lệ à một tiếng, ngồi thẳng dậy. Tóc bị gió thổi bay tán loạn, cô đầy ngạo khí nói:



“Thương Sùng là anh của tôi, cùng với cái gã lái xe này chẳng có quan hệ gì hết.”



“Vậy đó là ai? Lái xe của nhà cô hả?”



Nhìn thấy sắc mặt Cẩm Mặc biến đổi khi nghe Vương Lượng nói, Hoa Lệ ha ha cười.



“Anh đúng là có mắt nhìn, hắn là tài xế của nhà tôi đó.”