Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 28 : Giữ lời hứa

Ngày đăng: 16:49 30/04/20


Cha mẹ Nhạc Du, quản gia, bảo mẫu đều bị Sở Niệm trói trong phòng khách, vậy người đối diện đi về phía bọn họ, chắc chắn là Nhạc Du rồi.



Không phải Sở Niệm chưa từng nghĩ đến dáng vẻ của Nhạc Du bị quỷ hồn chiếm cứ, nhưng vào thời khắc được nhìn tận mắt, lòng cô vẫn co rút mạnh một chút.



Siết chặt gậy hàng ma trong tay, cảm giác phẫn nộ và đau lòng đã quét sạch lý trí của cô, Sở Niệm chỉ muốn đánh cho âm hồn đang chiếm cứ thân thể Nhạc Du hồn phi phách tán!



Chỉ là cô vừa định đi lên, đã bị người đàn ông bên cạnh cản lại.



"Anh làm gì thế!" Sở Niệm hung dữ trừng Thương Sùng.



"Em đừng như vậy, giờ em đánh tới hồn phách của Nhạc Du cũng sẽ tan biến. Chẳng lẽ em muốn để Nhạc Du chôn cùng sao?" Nhạc Du giữ vị trí thế nào ở trong lòng Sở Niệm, Thương Sùng đương nhiên biết rõ. Nhưng là, bây giờ không phải là lúc hành động theo cảm tính.



Gậy hàng ma có thể đánh tan hồn phách của quỷ nước kia, song cũng có thể đánh tan hồn phách của Nhạc Du. Anh không muốn đợi đến khi Sở Niệm tỉnh táo lại, sẽ hối hận không kịp.



Mắt lạnh nhìn cô gái áo trắng kia, Thương Sùng liền che ở phía trước Sở Niệm theo bản năng. Nghiêng người, dưới ánh nhìn căm tức của cô, làm một động tác tay đừng lên tiếng. Lúc này, cô cần làm chính là dọn dẹp một chút đầu óc của cô.



Không đợi Thương Sùng mở miệng, cô gái áo trắng kia liền há miệng ra. Tiếng nói có chút run run, nhỏ vụn, sắc bén khiến lỗ tai người nghe khó chịu: "Tôi, không, muốn, chết....."



"Không muốn chết mà cô còn làm như vậy sao?" Thương Sùng hừ lạnh một tiếng, trong lời nói có ý mỉa mai rất rõ.



Người có quy định của người, quỷ đương nhiên cũng có quy định của quỷ. Bất kể là chết tự nhiên hay chết vì oán hận,--ll,,q,q,,q,..do,,,,,---== ở trong quỷ giới cũng không thể dễ dàng ẩn vào cơ thể người sống. Nếu làm trái quy định, nhẹ thì hao tổn quỷ thọ, nặng thì hồn phi phách tán.




Ngay lúc Sở Niệm mất hết kiên nhẫn không muốn chờ đợi thêm nữa, cô gái kia mới ngẩng đầu lên. Trên mặt không còn vẻ thành thật như trước, mà đang cực kỳ đau khổ đấu tranh cái gì đó.



Một lát sau, thân thể Nhạc Du tựa như chiếc lá rụng, lung la lung lay ngã xuống đất. Thấy lồng ngực Nhạc Du phập phồng có hơi thở giống người bình thường, trong lòng Sở Niệm mới thở phào nhẹ nhõm. Mắt lạnh quan sát hồn phách màu trắng vẫn đứng ở đó.



Thân thể cô ấy vẫn đang nhỏ nước, đầu tóc ướt nhẹp dính ở sau gáy, tuy sắc mặt trắng bệch, nhưng dung nhan lại rất xinh đẹp. Tuổi tác tầm hai sáu, hai bảy, trên người ngoại trừ âm khí thì chẳng có chút oán niệm nào.



Lúc này cô gái áo trắng cũng nhìn Sở Niệm đang nhìn mình chằm chằm, từ từ bay đến cạnh ghế sofa, cúi đầu hút hết thi khí trên thân bốn người kia.



Mặc dù quá trình đó nhìn thì không phí sức nhiều,-..,,ll..Q>>Q>Q>D>>D>D>=== nhưng Sở Niệm có thể từ sắc mặt càng trắng bệch và đôi chân đã biến mất của nữ quỷ, nhìn ra cô ấy đã không còn nhiều thời gian nữa.



Loại quỷ đó chắc không hề có ý hại người, Sở Niệm nhíu mày, cô thật không hiểu tại sao nữ quỷ phải làm chuyện như vậy, một cách vô ích phá hủy đường luân hồi của mình.



Lặng lẽ thở dài, cô lấy một tờ phù chú từ trong túi ra, ném đến tay nữ quỷ.



"Đây là chú tụ hồn, tôi cũng không muốn thất hứa."



Nữ quỷ sững sờ, nhìn lá bùa đó dần dần hòa vào bàn tay mình, cho đến khi cảm giác được thân thể thư thái một chút, mới ngẩng đầu rất chân thành nói cám ơn Sở Niệm.



Sở Niệm mất tự nhiên bĩu cái miệng nhỏ nhắn, ngồi xuống ghế tựa mà Thương Sùng đặc biệt dành cho cô. Tức giận lườm người đàn ông bên cạnh vẫn đang xem kịch vui, cố làm ra vẻ lạnh lùng, nghiêm mặt mở miệng: "Nói đi."