Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 103 : Giám bảo

Ngày đăng: 05:39 19/04/20


Du Tiểu Mặc ngẩng đầu đã chứng kiến phòng đấu giá khổng lồ đứng sừng sững trước mặt hắn, trong miệng kiềm không được mà thốt ra một tiếng thán phục.



Cái phòng đấu giá này thật sự quá khổng lồ, ngay cả công trình kiếm trúc ‘Tổ Chim” cũng không lớn như tòa nhà trước mắt này, lúc trước hắn còn đặc biệt chạy tới nơi để xem thế vận hội Olympic, khi đó còn bị sự to lớn cùng đồ sộ của Tổ Chim làm cho rung động, bây giờ vừa mới so sánh với phòng đấu giá của thành Hồn Cực mới hiểu, căn bản không thể so nổi.



Đoán chừng Tổ Chim còn không lớn bằng một nửa cái phòng đấu giá này, hơn nữa vật liệu để xây dựng công trình này cũng không phải thứ tầm thường, tường được làm thành từ những hòn đá đen bóng, không biết đã qua bao nhiêu năm, vẫn giữ nguyên được sự sáng bóng như mới.



Nơi này được gọi là phòng đấu giá Thất Tinh, nghe nói chỗ dựa của nó là thành chủ thành Hồn Cực, là một cao thủ có thực lực rất mạnh, thủ hạ dưới trướng đều là cường binh mãnh tướng, cho nên từ xưa tới nay chưa từng có ai dám gây sự ở đây.



Bên ngoài cửa lớn của phòng đấu giá là mười mấy người hộ vệ mang theo vũ khí sắc bén mặc trang phục màu đen, ánh mắt lợi hại như chim ưng, không ngừng nhìn chằm chằm vào dòng người qua lại trên đường phố, Du Tiểu Mặc có thể cảm giác khí thế đang ẩn ẩn bộc phát từ trên người họ, sự kinh ngạc trong mắt càng tăng thêm.



Những người này đều cực kỳ lợi hại, không hổ là tòa thành lớn thứ ba, sau lưng sự hồn hoa quả nhiên có cường giả tọa trấn.



Từ lúc hai người họ xuất hiện, hai mươi mấy hộ vệ áo đen thì có bảy tám người đã chuyển ánh mắt sang họ, chính xác mà nói, hẳn là chuyển sang trên người Lăng Tiêu, còn yếu ớt như Du Tiểu Mặc, bị bỏ qua rất triệt để.



Sau khi xuống xe, Lăng Tiêu liền vuốt ve một con Liệt Hỏa mã, nhẹ giọng nói: “Đi, tự tìm một chỗ rồi ở lại đó.”



Nói xong, Liệt Hỏa mã liền quay đầu xe chạy về phía cửa thành.



Du Tiểu Mặc nghe được thanh âm, quay đầu lại đã gặp cảnh tượng như vậy, hoảng hốt hô lên muốn đuổi theo bắt Liệt Hỏa mã về, nhưng Lăng Tiêu đã không chút hoang mang ôm hắn lại.



“Sao ngươi lại kéo ta, ngựa chạy mất rồi kìa!” Du Tiểu Mặc cằn nhằn lo lắng.


Mật thất không lớn, ở giữa phòng là một lão đầu có mái tóc hoa râm, lão đầu mặc một cái áo choàng màu đen, nếp nhăn trên mặt rất sâu, nhưng ánh mắt lại lóe lên tinh quang, đang sắc bén đánh giá hai người.



Du Tiểu Mặc phát hiện, hình như lão đầu này là một đan sư, về phần tại sao hắn lại biết, đó là vì hắn có thể cảm giác được linh hồn đối phương có chút mạnh mẽ, tu luyện giả không phải đan sư, cho nên bọn họ cũng không có cách nào tu luyện được linh hồn, bởi vậy linh hồn của họ yếu hơn đan sư rất nhiều.



“Mời hai vị ngồi.” Lão đầu chỉ hai chiếc ghế xếp ngay ngắn trước bàn, sau khi ngồi xuống mới thản nhiên nói, “Hai vị muốn giám định bảo bối gì, bây giờ có thể lấy ra rồi.”



Du Tiểu Mặc ngồi xuống, lập tức lấy một khối băng nhỏ từ trong túi trữ vật đặt lên bàn.



Lão đầu vốn còn tưởng bọn họ muốn giám định linh đan các loại, đột nhiên thấy hắn lấy ra một thứ đồ vật như khối băng, không khỏi nheo mắt lại, mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng đồ vật có thể mang ra bán đấu giá hẳn không phải là vật phẩm bình thường, chỉ là lúc sức mạnh linh hồn của lão tác động tới khối băng, thân thể bỗng nhiên chấn động mạnh, lập tức trợn to hai mắt, “Đây là…”



Lão đầu cầm lấy khối băng ngửi một lát, biến sắc, “Cái này là linh dịch?”



Linh dịch là một loại bảo vật, nhưng ở đại lục Long Tường nó có thể xem như một loại bảo vật đặc biệt quý hiếm, bởi vì nó có thể lập tức khôi phục lại linh lực của tu luyện giả, nếu như trong lúc chiến đấu, thứ này có thể sánh ngang với linh đan cứu mạng, là thứ mà tất cả các tu luyện giả đều tha thiết mong ước, nhưng tới đây, nó vẫn là thứ có tiền cũng không mua được.



Du Tiểu Mặc khẽ gật đầu, “Đây chỉ là một khối nhỏ, ngươi xem thứ này có thể bán với giá như thế nào?”



Lão đầu chấn định lại vẻ kích động trên mặt, lại cẩn thận giám định thêm một lần, sau một hồi trầm ngâm mới nói: “Thứ này đích thật là linh dịch, nhưng linh dịch này cũng không tinh khiết, bên trong còn ẩn chứa không ít tạp chất, cần phải tinh luyện lại mới có thể sử dụng được, một khối thế này, cũng chỉ tinh luyện ra được một giọt linh dịch chân chính, dựa vào giá cả của thành Hồn Cực, giá khởi điểm của một giọt linh dịch khoảng mười vạn.”



Du Tiểu Mặc lập tức cảm nhận được đủ ngũ vị…



Một khối băng như vậy mà chỉ có thể chắt lọc ra được một giọt linh dịch chân chính sao, nhưng mà cũng có thứ để an ủi hắn, đó là giá quy định của một giọt linh dịch lại tới mười vạn, con số này vượt qua dự liệu của hắn, hắn còn tưởng nhiều lắm cũng chỉ một vạn thôi chứ.