Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 165 : Diệt khẩu

Ngày đăng: 05:40 19/04/20


Nghe tới đó, cho dù Mộc Sinh không kịp nói hết, nhưng ai nghe được cũng hiểu.



Cái từ gì có thể liên quan tới chữ ma đây, không phải ma nhân thì có thể là gì được bây giờ, huống hồ trong thời gian gần nhất, trong khi mấy thế lực lớn như phái Thiên Tâm đối chọi với ma nhân như nước với lửa, biểu hiện của Tinh La Môn lại khá kì lạ.



Về phần tên đệ tử đánh lén của Cực Lạc Lầu kia, chỉ sợ là mật thám của Tinh La Môn.



Sở dĩ gã vội vàng chém chết lúc Mộc Sinh chưa kịp nói hết, cũng là vì Mộc Sinh dùng hết sức nói thật lớn, cho nên gã lo lắng sẽ có người ở gần đó nghe thấy, nếu như bị người của phái Thanh Thành hay phái Thiên Tâm nghe thấy, Tinh La Môn sẽ gặp phiền toái rồi.



Cho nên vì hoàn thành đại kế của Tinh La Môn, đệ tử của Tiêu Dao Môn và Cực Lạc Lầu đều phải chết.



Sau khi đệ tử cuối cùng của Tiêu Dao Môn ngã xuống, không khí xung quanh đã tràn ngập mùi máu tươi nồng nặc, những người chết ở chỗ này không có thi thể nào còn nguyên vẹn.



Đúng lúc này, năm tên mặc áo choàng đột nhiên xuất hiện bên cạnh mấy thi thể.



Thân hình của chúng rất cao lớn, thậm chí cao hơn hai mét gần tới ba mét, vốn Tinh Thập Nhất đã rất vạm vỡ, nhưng vừa đứng cạnh chúng đã trở nên thấp bé trông thấy.



Hai bên nói với nhau mấy câu, năm gã áo xám đột nhiên ngồi xổm xuống bên cạnh mười một cỗ thi thể, từng cái tay xanh đen thò ra khỏi áo choàng, túm lấy một cỗ thi thể sau đó kéo vào bên trong khoảng không u tối của áo choàng, rồi từng đợt từng đợt tiếng ken két răng rắc như tiếng nhai xương cốt bỗng nhiên vang lên, những dòng máu tươi chảy ra lênh láng dưới chân chúng, còn có một bàn tay đứt lìa đột nhiên rơi ra khỏi cái áo choàng đó.



“Ọe!!!”



Có người kinh tởm tới mức ói ra ngay tại chỗ, mà người này…



“Ai!” Sắc mặt Tinh Thập Nhất bỗng nhiên biến sắc, ánh mắt nhọn hoắt lia về phía hướng âm thanh phát ra.
Đám người Tinh Thập Nhất rốt cục cũng phát hiện cái cảm giác kì lạ này, “Ngươi cười cái gì?”



Tiếng cười của Lăng Tiêu lập tức ngừng lại, liếc nhìn Tinh Thập Nhất như cái gì đó rất thú vị, sau đó mới cúi đầu nhìn Du Tiểu Mặc đã ổn ổn, một tay vuốt vuốt tóc hắn rồi cười tủm tỉm: “Tiểu sư đệ, tuy rằng sư huynh rất thông cảm cho ngươi vì lần đầu tiên gặp phải cảnh ghê tởm như vậy, nhưng ngươi cũng thấy đấy, bọn hắn đã phát hiện bí mật của chúng ta, cho nên sư huynh đành phải ‘bất đắc dĩ’ giết chúng trước mặt ngươi thôi, ngươi cũng phải thông cảm cho sư huynh đó!”



Du Tiểu Mặc liếc y một cái, sao hắn lại không biết mấy người này phát hiện ra bí mật gì nhỉ? Nói đến là đường hoàng, không phải muốn giết người sao, bày đặt lấy cớ nữa.



Vài ngày liên tiếp gặp các loại sự tình máu tanh tàn khốc, cộng với hình ảnh đáng ghê tởm ngày hôm nay, hắn cảm thấy khả năng chịu đựng của mình đang dùng tốc độ chậm mà chắc phát triển theo một phương hướng vô cùng biến thái, hiện tại hắn cũng biết một cái đạo lý, trên đời này không có chuyện buồn nôn nhất, chỉ có chuyện càng buồn nôn hơn!



Có điều, đám người Tinh Thập Nhất sau khi nghe được mấy câu thủ thỉ dỗ dành này của Lăng Tiêu, lại cảm thấy như nghe được chuyện nực cười nhất trên đời này.



Lâm Tiếu chỉ dựa vào bản thân y mà muốn giết chết tất cả bọn chúng sao? Đúng là nực cười, hơn nữa y bị nhầm phải không, người chính thức muốn diệt khẩu phải là chúng với đúng.



Lâm Tiếu đã làm hỏng chuyện của chúng, còn biết Tinh La Môn cấu kết với ma nhân, dù thế nào chúng cũng không thể để Lâm Tiếu và tên tiểu đan sư kia chạy thoát được.



Lăng Tiêu đứng dậy, xoa đầu Du Tiểu Mặc một cái, nói như rất tri kỷ: “Tiểu sư đệ, ngươi cứ ói đi ha, đợi ngươi ói xong rồi, ta cũng diệt khẩu xong.”



Du Tiểu Mặc câm nín rồi, đành phải tiếp tục dùng một cái liếc mắt để đáp lại y, hắn phát hiện cái tên này căn bản là xấu xa không có hạn cuối mà.



Sau đó y liền nhảy xuống khỏi cành cây, vạt áo màu trắng bay bay trong gió, khóe miệng treo một nụ cười mỉm lạnh nhạt, rất có khí khái của công tử nho nhã, ai mà nghĩ tới, giờ phút này y sẽ đi giết người.



Với một người rất hạn chế xem phim kinh dị và thường che mắt hết hai phần ba phim như mình thì edit chap này thật là cực hình, nhất là cái đoạn đặc tả… (┳Д┳)