Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 79 : Cách thắng độc nhất

Ngày đăng: 05:39 19/04/20


Trên võ đài có hai bóng người một đen một trắng.



Trắng đương nhiên là Lăng Tiêu, hiện tại màu trắng gần như đã thành dấu hiệu của y, từ lúc Du Tiểu Mặc biết y cho tới giờ chưa từng thấy y mặc đồ màu khác, còn đen là Lôi Cự.



Lôi Cự là một kẻ rất hung hăng càn quấy, mặc dù ở trên bảng xếp hạng luôn là vạn năm lão nhị, nhưng kì lạ thay, gã chưa bao giờ nhụt chí, hơn nữa càng chiến càng hăng, mỗi lần bị Lăng Tiêu đánh bại, gã rất nhanh sẽ bình phục, sau đó tiếp tục dùng cái vẻ mặt phách lối ấy đi khiêu khích, quả thực là một con gián đập mãi không chết!



Lần tranh tài này, ở trong mắt người khác, có lẽ Lôi Cự không phải là đối thủ của Lăng Tiêu, nhưng bản thân gã thì không nghĩ vậy.



“Lâm Tiếu, lão tử đợi ngày này rất lâu rồi, lần này nhất định cho ngươi mở rộng tầm mắt, đòi lại mối thù lần trước.” Trên vờ vai Lôi Cự khiêng một cái chùy khổng lồ làm bằng răng sói, đây là vũ khí của gã, chỉ là riêng lực cánh tay gã đã đủ đè bẹp đối thủ cho nên rất ít khi mang theo lang nha bổng, bởi vì lần này phải đối diện với Lăng Tiêu, gã cũng chưa tự đại tới mức nghĩ mình có thể tay không đánh thắng được y, cho nên ngay từ đầu đã đem lang nha bổng đến, một thanh lang nha bổng lớn như vậy, thậm chí còn lớn hơn cánh tay của gã, nếu thật sự nện vào người, nhẹ thì nứt xương, nặng thì tàn phế.



Lăng Tiêu lắc lắc thanh kiếm trên tay, chỉ cười khi thấy Lôi Cự khiêu khích mình, “Ta tin mình sẽ thấy được.”



Du Tiểu Mặc ngồi dưới đài che mặt, với cái nụ cười rực rỡ ấy trên mặt Lăng Tiêu, hắn cảm thấy ý nghĩa thực sự của câu này hẳn là ‘Ta tin ngươi sẽ chết rất thê thảm’.



Kiếm pháp mà Lâm Tiếu tu luyện cũng giống như Khương trưởng lão, đều là ngự kiếm quyết.



Ngự kiếm quyết là công pháp tốt số một số hai trong phái Thiên Tâm, mặc dù chỉ là một bản công pháp tầm trung trong các loại công pháp thượng phẩm, nhưng rất nhiều đệ tử hạch tâm của Võ Hệ cùng các trưởng lão đều tu luyện quyển công pháp này, nhưng cũng có người giống như Lôi Cự, tu luyện một quyển bổng pháp, tóm lại ai cũng có sở trường riêng.



Tiêu Sơn hét lớn một tiếng bắt đầu, Lôi Cự đã quơ quơ lang nha bổng xông thẳng về phía Lăng Tiêu, tư thế này giống như triển khai toàn bộ sức lực, ngay cả những người ngồi dưới khán đài cũng có thể cảm giác được một đợt gió mạnh đập vào mặt mình, làm mọi người dưới đài sợ tới mức dựng tóc gáy, thiếu chút nữa đã nhảy khỏi ghế.



Cheng!!!




Số lượng tu luyện giả vốn đa số đều là nam tử, tuy rằng nữ tử cũng có thể tu luyện nhưng đa số tốc độ tu luyện của họ chậm hơn nam giới rất nhiều, khả năng này cũng liên quan tới việc nữ tử hay suy nghĩ nhiều, cho nên tiến độ tu luyện bị kéo chậm lại, đương nhiên, cũng có một chút khả năng liên quan tới tư chất.



Bởi như vậy, vòng thứ tư có bảy người lên hạng.



Thang Phàm và các trưởng lão khác thương lượng một lát, cuối cùng nhất trí quyết định đem danh ngạch luân không lần này cho Lăng Tiêu.



Thực lực của y chênh lệch quá nhiều so với các sư huynh đệ khác, nhất định có thể tấn cấp, cho nên vì để cho những người khác một cơ hội thể hiện mình, Đạm Đài Diệu Ngâm và sáu người còn lại đều không dị nghị gì, đối với họ mà nói, Lăng Tiêu được luân không đồng nghĩa với việc họ không phải đấu với đại sư huynh.



Để tránh đêm dài lắm mộng, sau vụ việc Khương trưởng lão bị hãm hại, Thang Phàm quyết định hôm nay sẽ phải chọn ra được người chiến thắng, tuy rằng dùng tình thế bây giờ, người chiến thắng cuối cùng nhất định là Lăng Tiêu.



Vì phấn đấu để lọt vào ba người đứng đầu bảng xếp hang, sáu vị đồng môn đều dồn hết sức lực, trong đó người gây bất ngờ nhất vẫn là Đạm Đài Diệu Ngâm.



Tuy Đạm Đài Diệu Ngâm được luân không một vòng, nhưng không có nghĩa là thực lực của nàng yếu, khác biệt hoàn toàn, nàng tựa như một con hắc mã trong giải đấu lần này, xông thẳng một vòng tới gần trận chung kết, tuy cuối cùng bị thua, nhưng một vị nữ tử đứng trong bốn người mạnh nhất đã là vinh dự cực lớn, huống hồ nếu trận đấu sau nàng có thể đánh thắng một vị sư huynh khác, nàng sẽ trở thành người đứng thứ ba rồi.



Phái Thiên Tâm ban thưởng cho ba người đứng đầu rất phong phú.



Người đứng thứ ba có thể nhận được một viên linh đan cấp bốn và hai viên linh đan cấp năm.



Người đứng thứ hai còn được nhận hai viên linh đan cấp năm và một viên linh đan cấp sáu, ngoại trừ linh đan còn có thể nhận được ba cây linh thảo cấp sáu tự chọn, về phần tại sao lại thưởng cho tu luyện giả ba cây linh thảo, vấn đề trong đó cũng khá lớn.