Truyền Thuyết Đế Quân
Chương 53 : Luyện tập
Ngày đăng: 10:23 27/06/20
Phương Hạo Nhiên run rẩy bước từng bước một. Dù chỉ là đi thôi, nhưng mỗi bước đối với hắn, tựa như vác cả ngàn cân trên vai vậy! Mà quả thực chính là vậy còn gì!
Mỗi bước của hắn bước đi, mặt đất lại lún sâu in rõ từng dấu chân, Phương Hạo Nhiên cắn răng kiên trì. Đã đứng dậy được như thế này rồi, không có lí do gì để buông bỏ cả.
Mồ hôi nhỏ giọt, chảy ròng ròng thấm xuống lòng đất, như là cái giá để cơ thể làm quen với áp lực. Giá càng đắt, là lúc Phương Hạo Nhiên càng ngày càng thấy dễ dàng hơn, cho đến lúc Hàn Tuyết đi ra, thấy hắn mồ hôi nhễ nhại, chỉ tưởng là do hắn tập luyện thông thường, chứ đâu biết sức nặng khủng khiếp đè lên nhi tử của nàng.
"Hạo Nhiên, tắm rửa rồi dùng bữa nào!"
Hàn Tuyết giục.
"À, thôi! Ăn trước đã."
Hắn đáp, bởi căn bản nếu bây giờ đi tắm, phải bỏ các túi chứa thiết sa ra, cơ thể mới vừa làm quen với trọng lượng này, lại bỏ đi, thì phí công.
"Cũng được!"
Hàn Tuyết hơi nhíu mày, cơ thể nhễ nhại mồ hôi như thế mà đi dùng bữa đích thực là không hợp vệ sinh, nhưng nhi tử đã nói, nàng cũng chiều ý hắn vậy.
Bữa tối cũng như mọi ngày, cơm nóng canh ngọt đầy đủ. Dù Phương Hạo Nhiên đã quen một chút với trọng lượng mới, nhưng cảm thấy mỏi chân lại là một chuyện khác, bèn thả người ngồi trên ghế.
"Rầm!"
Giống y như lúc đầu hắn mới đeo các túi thiết sa vào. Chiếc ghế không tải nổi trọng lượng cả ngàn cân, đãngay lập tức sụp xuống.
"A! "
Hàn Tuyết lại cũng không rõ lắm, còn tưởng do ghế bị mục bèn định lấy chiếc khác đưa cho hắn.
"Ách, không cần. Ta đứng là được rồi."
Phương Hạo Nhiên vội ngăn lại. Bằng trọng lượng của hắn bây giờ, bao nhiêu ghế rồi cũng gãy nát mà thôi, giống như gã khổng lồ ngồi trên chiếc ghế của những người tí hon vậy.
"..."
Hàn Tuyết có chút nghi hoặc, nhưng rồi cũng thôi. Bữa tối kết thúc trong nhanh chóng, bởi Phương Hạo Nhiên muốn như thế!( Cố ăn cho nhanh ý mà!)
"Mẫu thân!"
"Ừm?"
Hàn Tuyết khẽ gật đầu
"Ta có chút việc, có lẽ mấy hôm tới đây sẽ không trở về tiểu viện này."
Hàn Tuyết khó hiểu:
"Việc gì?"
Phương Hạo Nhiên bèn giải thích việc trước khi vào bí cảnh đã được viện trưởng hứa sẽ truyền thụ cách tạo kết giới. Bây giờ định mấy hôm đến chôc lão nhân gia ngài thuận tiện học tập.
"Là thật sao? Ngươi có thể học tập cách sử dụng kết giới, trở thành kết giới sư?"
Nàng vui mừng. Phải biết kết giới sư rất có tiền đồ nha, ngàn người mới có một. Là mẫu thân, đương nhiên hi vọng nhi tử của mình có tiền đồ.
Phương Hạo Nhiên gật đầu xác minh.
"Vậy ngươi mau đi đi!"
Hàn Tuyết giục.
"Nhớ nghe lời viện trưởng lão nhân gia ngài, cố học tập cho tốt. Mẫu thân tin tưởng ngươi."
Phương Hạo Nhiên có chút yên lặng,
"Hơi khoa trương thì phải?"
Nhưng rồi cũng gật đầu đi ra.
Mỗi bước của hắn bước đi, mặt đất lại lún sâu in rõ từng dấu chân, Phương Hạo Nhiên cắn răng kiên trì. Đã đứng dậy được như thế này rồi, không có lí do gì để buông bỏ cả.
Mồ hôi nhỏ giọt, chảy ròng ròng thấm xuống lòng đất, như là cái giá để cơ thể làm quen với áp lực. Giá càng đắt, là lúc Phương Hạo Nhiên càng ngày càng thấy dễ dàng hơn, cho đến lúc Hàn Tuyết đi ra, thấy hắn mồ hôi nhễ nhại, chỉ tưởng là do hắn tập luyện thông thường, chứ đâu biết sức nặng khủng khiếp đè lên nhi tử của nàng.
"Hạo Nhiên, tắm rửa rồi dùng bữa nào!"
Hàn Tuyết giục.
"À, thôi! Ăn trước đã."
Hắn đáp, bởi căn bản nếu bây giờ đi tắm, phải bỏ các túi chứa thiết sa ra, cơ thể mới vừa làm quen với trọng lượng này, lại bỏ đi, thì phí công.
"Cũng được!"
Hàn Tuyết hơi nhíu mày, cơ thể nhễ nhại mồ hôi như thế mà đi dùng bữa đích thực là không hợp vệ sinh, nhưng nhi tử đã nói, nàng cũng chiều ý hắn vậy.
Bữa tối cũng như mọi ngày, cơm nóng canh ngọt đầy đủ. Dù Phương Hạo Nhiên đã quen một chút với trọng lượng mới, nhưng cảm thấy mỏi chân lại là một chuyện khác, bèn thả người ngồi trên ghế.
"Rầm!"
Giống y như lúc đầu hắn mới đeo các túi thiết sa vào. Chiếc ghế không tải nổi trọng lượng cả ngàn cân, đãngay lập tức sụp xuống.
"A! "
Hàn Tuyết lại cũng không rõ lắm, còn tưởng do ghế bị mục bèn định lấy chiếc khác đưa cho hắn.
"Ách, không cần. Ta đứng là được rồi."
Phương Hạo Nhiên vội ngăn lại. Bằng trọng lượng của hắn bây giờ, bao nhiêu ghế rồi cũng gãy nát mà thôi, giống như gã khổng lồ ngồi trên chiếc ghế của những người tí hon vậy.
"..."
Hàn Tuyết có chút nghi hoặc, nhưng rồi cũng thôi. Bữa tối kết thúc trong nhanh chóng, bởi Phương Hạo Nhiên muốn như thế!( Cố ăn cho nhanh ý mà!)
"Mẫu thân!"
"Ừm?"
Hàn Tuyết khẽ gật đầu
"Ta có chút việc, có lẽ mấy hôm tới đây sẽ không trở về tiểu viện này."
Hàn Tuyết khó hiểu:
"Việc gì?"
Phương Hạo Nhiên bèn giải thích việc trước khi vào bí cảnh đã được viện trưởng hứa sẽ truyền thụ cách tạo kết giới. Bây giờ định mấy hôm đến chôc lão nhân gia ngài thuận tiện học tập.
"Là thật sao? Ngươi có thể học tập cách sử dụng kết giới, trở thành kết giới sư?"
Nàng vui mừng. Phải biết kết giới sư rất có tiền đồ nha, ngàn người mới có một. Là mẫu thân, đương nhiên hi vọng nhi tử của mình có tiền đồ.
Phương Hạo Nhiên gật đầu xác minh.
"Vậy ngươi mau đi đi!"
Hàn Tuyết giục.
"Nhớ nghe lời viện trưởng lão nhân gia ngài, cố học tập cho tốt. Mẫu thân tin tưởng ngươi."
Phương Hạo Nhiên có chút yên lặng,
"Hơi khoa trương thì phải?"
Nhưng rồi cũng gật đầu đi ra.