Tử Bất Ngữ Quái Lực Loạn Thần

Chương 9 : Mỹ nhân tiêu (hoa la đơn) (trung)

Ngày đăng: 14:39 19/04/20


Không Phá trở về nơi mình ở, hắn nhìn thấy hoa chuối tiêu trong sân đang nở rực rỡ.



Khi đó hắn không biết đó là gì, Vi Thiện nói, tinh linh bên trong cây chuối tiêu vì thích người phàm nên nở hoa, hoa rung rinh đón gió, giống như vòng eo của mỹ nhân khẽ chuyển động. Hắn ngây ngốc hỏi Vi Thiện, anh sẽ nở hoa sao? Vi Thiện nói, sẽ. Vì vậy, hắn hài lòng lôi kéo Vi Thiện nói thật nhiều chuyện.



Hắn rất thích ở cùng Vi Thiện, mặc kệ bà nội phản đối như thế nào. Hắn cố chấp cho rằng Vi Thiện sẽ không hại người.



Hắn nhớ rất rõ ràng ngày đó sương mù cũng dày đặc như vậy, Vi Thiện lôi kéo tay hắn thật chặt, dặn hắn nghìn vạn lần đừng buông ra.



“Vi Thiện, hoa của anh màu gì?”. Hắn đung đưa cánh tay của bọn họ, hỏi.



Vi Thiện suy nghĩ rồi nói: “Tôi không biết”.



“Vậy khi nào anh sẽ nở hoa?”



Vi Thiện nói: “Chờ khi cậu cưới vợ, tôi sẽ nở hoa, hoa màu đỏ, cậu hãy hái xuống rồi cài lên đầu cô dâu của mình”.



“Tốt quá, tốt quá”. Hắn vui vẻ nhảy dựng lên.



Hắn thực sự cho rằng Vi Thiện sẽ vẫn ở bên hắn, cùng hắn lớn lên, nhìn hắn cưới vợ và cùng chơi đùa với con của hắn ………… Sau đó hắn chết đi, vĩnh viễn ở cùng một chỗ với Vi Thiện. Hắn nghĩ cuộc sống như thế nhất định sẽ rất hạnh phúc.



Sau đó, có một số việc vận mệnh đã an bài, vô luận bạn không muốn thế nào nhưng nó vẫn cứ xảy ra.



Vi Thiện tiễn hắn về nhà, bà nội từ trong nhà đi ra, theo sau là những người trong thôn. Bọn họ người khiêng cuốc, cầm sài đao, vẻ mặt dữ tợn nhìn hai người. Bà nội đi tới kéo hắn vào trong đám người, sau đó mọi người tiến đến gần Vi Thiện ……… Hắn sợ hãi, hắn điên cuồng kéo cái tay bị bà nội giữ chặt ______ những người này làm sao vậy, tại sao muốn đánh Vi Thiện, Vi Thiện là yêu tinh tốt, y không biết làm chuyện xấu………



Vi Thiện không tránh né, y đứng thẳng người nhìn qua phía hắn.



Hắn mở mắt thật to, hắn thấy máu đỏ tươi từ trên trán Vi Thiện chảy xuống. Hắn giãy giụa kịch liệt, Vi Thiện ……… Vi Thiện ……… Nhất định rất đau ………



“Đồ ranh con, đồ ranh con! Mày thấy rõ chưa, nó là yêu quái a!”. Bà nội vừa khóc vừa hung hăng đánh hắn, “Vương Nhị là do nó giết, tao nhìn thấy mà! Tận mắt nhìn thấy!”.




Tần Tử Giác rớt lại phía sau, đầu lưỡi rất nhanh quấn lấy chân của y, chợt kéo mạnh, thiếu chút nữa là kéo y lộn ngược.



Từ Nhàn Thuyền nhận ra Tần Tử Giác dừng lại, cậu quay đầu nhìn, đầu lưỡi kia như một con đại xà vặn vẹo leo lên bắp chân của Tần Tử Giác, mạnh mẽ đem y kéo ngã.



“Chết tiệt!”. Từ Nhàn Thuyền chửi một tiếng, liền nhấc chân đá vào cái đầu lưỡi kia. Đầu lưỡi lắc lư, liều mạng kéo Tần Tử Giác về phía Ngô Thiến.



Giống như là bị nhiều người kéo cùng một lúc, Tần Tử Giác bắt đầu đứng không vững, tuy là đã ra sức níu người lại hết mức nhưng vẫn bị kéo đi vài bước.



Từ Nhàn Thuyền sốt ruột rồi bỗng nhiên nhào tới ôm lấy thắt lưng Tần Tử Giác.



Sức kéo của đầu lưỡi biến mất ……… Nhưng gần như ngay sau đó, Ngô Thiến xuất hiện ở trước mặt. Mặt của cô ta cách mặt Tần Tử Giác không tới 1cm, vành mắt lớn gấp mấy lần, con ngươi xoay tròn điên cuồng, trên đó phủ đầy tơ máu đỏ sậm ………



Tần Tử Giác không bị hù dọa, y tiện tay nhặt bức tranh sát ngay bên chân, cố sức nhắm thẳng Ngô Thiến đập tới.



Sức mạnh lần này của y đánh văng Ngô Thiến ra xa vài thước.



Ngô Thiến nằm bất động trên mặt đất. Mấy giây sau chỉ nghe vài tiếng “Lộp cộp, lộp cộp”, các khớp xương tay chân của cô toàn bộ đều vặn vẹo, chống đỡ trên mặt đất giống như loài bò sát!



Cô nhìn Tần Tử Giác gầm nhẹ, đầu lưỡi thật dài lần thứ hai bắt đầu cuộn lên ………



“Nam mô bột đà cù na mê, nam mô Đạt Ma mạc ha ………”. Tiếng tụng kinh xa xa truyền tới, Ngô Thiến ngưng lại động tác.



“Nam mô tăng già đa gia ni, địch lý bổ tất tát đốt nạp ma”. Không Phá đến.



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: vốn chỉ nói qua chuyện xưa của Không Phá và Vi Thiện. nguyên lai tưởng có thể kết thúc trong một chương, nhưng sau khi suy nghĩ một chút liền lần lượt cắm các giai đoạn chính vào phần mở đầu, cho nên chuyện xưa bị kéo dài.



Thời gian không gian cũng có chút nhảy đoạn, nếu như nhìn thấy loạn, xin nói cho ta biết. Cảm tạ >_<